Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 922: Chương 922

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 922: Chương 922


Sắc mặt Tiêu Thanh Bình rất khó coi: “Chiếc trâm phượng này là của nhà anh.”

Lạc Di lập tức nhìn về phía khán đài, lúc này đang trưng bày một chiếc trâm phượng ngọc lục bảo: “Anh có chắc không?”

Mà đỉnh là tượng trưng cho quyền lực sức mạnh của quốc gia, là món vật báu quan trọng được truyền từ đời này sang đời khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những thứ này cũng đủ cho cô tham dự một số dịp, hằng ngày cô không đeo thứ gì hết, vì đeo những thứ này trong phòng thí nghiệm rất bất tiện.. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyến đi này ông ấy cũng dẫn theo chuyên gia, nhưng vẫn không yên tâm.

Chiếc trâm phượng này nhìn rất cũ, giá khởi điểm là mười ngàn đồng Thụy Sĩ, Lạc Di suy nghĩ, vẫn giơ thẻ bài lên: “Hai mươi ngàn.”

*方尊: Phương Tôn: Từ ngữ dùng để chỉ người hay vật có địa vị cao được kính trọng, tôn trọng.

Khóe miệng Lạc Di nhếch lên, cười giảo hoạt: “Thanh Bình, anh cứ xem đi, món đồ này sẽ chủ động đưa đến tay anh.”

Cô không theo đuổi h*m m**n vật chất, đối với trang sức châu báu chỉ thiên về thưởng thức nhiều hơn, chứ không phải h*m m**n chiếm hữu.

Bỗng nhiên, ánh mắt của anh ngưng đọng, Lạc Di nhạy bén phát hiện ra: “Có chuyện gì vậy?”

“Tiểu Di.”

Đó là một bức tượng hình vuông bằng đồng có hoa văn mặt thú Phương Tôn*, chiếc đỉnh này được dùng để tế lễ vào thời nhà Thương, tượng trưng cho quyền lực và hòa bình của quốc gia, vô cùng có ý nghĩa lịch sử.

Anh lại thấy đồ đạc trong nhà mình, đó là bức tranh vẽ về cô gái thời Đường, điều này khiến cho anh không khỏi thay đổi sắc mặt.

Tiêu Thanh Bình nhìn qua Lạc Di: “Em có thích không? Anh mua cho em.”

Điện thoại của Tiêu Thanh Bình có một tin nhắn gửi đến, là Nhiếp Khôn Minh ngồi ở phía xa: “Chính là thứ này, giúp bác xem thử.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hai mươi mốt ngàn!” Trong phòng bao, Fath ra giá.

“Để em!” Lạc Di mỉm cười giơ tấm bảng lên, lần này không ngoại lệ, Fath lập tức đấu giá theo, anh ta cũng không biết tại sao mình lại điên cuồng như vậy, chỉ muốn gây khó dễ cho Lạc Di, đã tạo thành đấu trường của hai người, những người khác cũng không muốn xen vào.

Nếu có thể thì xây dựng một nông trại sinh thái cũng rất tốt, tự mình trồng rau nuôi gà vịt không cần lo lắng về vấn đề an toàn.

Người dẫn chương trình trên sân khấu đang giới thiệu món đồ làm bằng đồng này, nói đến nước bọt b.ắ.n tung tóe, Tiêu Thanh bình tĩnh nhìn chăm chú rất lâu, khi còn bé anh thường xuyên được ông nội dẫn theo đến viện bảo tàng, nên ấn tượng rất sâu sắc đối với Tứ Dương Phương Tôn của viện bảo tàng quốc gia, là một trong mười đại quốc bảo, có giá trị vô cùng lớn.

Lạc Di làm động tác suỵt, ánh mắt lấp lánh tỏa sáng, không biết đang có chủ ý gì.

Chủ yếu là giá cả đã tăng lên vượt quá mong đợi.

Phần thứ nhất đấu giá trang sức châu báu, nên đều rất hăng hái.

Tiêu Thanh Bình không khỏi bật cười, quá thiết thực rồi.

“Anh muốn giành được bức tranh này.”

Tiêu Thanh Bình: ... Lại muốn lừa người ta sao?

“Không sai đâu.” Làm sao Tiêu Thanh Bình có thể nhận lầm đồ đạc trong nhà, chỉ là thật sự không ngờ lại gặp lại ở chỗ này.

Hai người tranh nhau, những người khác đều bỏ cuộc, khi lên tới ba mươi ngàn Thụy Sĩ, Lạc Di vẫn bỏ cuộc, Fath dương dương đắc ý lấy chiếc trâm phượng này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh vẫn nhớ rõ lời ông nội từng nói, đồ đồng là ngọn lửa của nền văn minh Trung Hoa, mang theo lịch sử, có giá trị lịch sử to lớn, là tinh hoa của dân tộc.

Chương 922: Chương 922

Bức tranh này lại bị Fath giành được, vẻ mặt Lạc Di thất vọng, khi rũ mắt xuống, không giấu được ý cười.

Trong tay Lạc Di có chút trang sức châu báu bao gồm trân châu, hồng ngọc, lục bảo thạch, ngọc bích, dây chuyền mã não, cũng như nhiều trang sức đeo tai, ngoài ra còn có mấy cái đồng hồ đắt tiền.

Lạc Di nhẹ nhàng cầm tay anh, dịu dàng hỏi: “Không thì mua lại?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không cần đâu, em thích đất đai hơn.”

Tâm trạng này vô cùng phức tạp, không thể nói nên lời đó là cảm giác gì.

Tiêu Thanh Bình nghe vậy, vẻ mặt vô cùng phức tạp, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Không cần đâu, để anh xem đã.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 922: Chương 922