Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 947: Chương 947
"Dùng chân thành đổi chân thành thôi, đâu có ai là kẻ ngốc đâu." Lạc Di bình tĩnh nhìn anh ta, nói với vẻ đầy hàm ý: "Đúng rồi, có vài chuyện không nên nói lung tung đâu." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên mặt Lạc Di hiện lên ý cười, như một đóa hướng dương đang nở rộ, xinh đẹp lại đầy sức sống làm cho người ta phải nghẹt thở.
Lúc này, bọn họ đang nhìn Lạc Di bằng ánh mắt tràn đầy vui mừng và kiêu ngạo, đây là học trò mà bọn họ dạy dỗ.
Cô nhẹ nhàng đứng lên: "Đi, em dẫn anh đi làm quen mấy vị giáo sư này."
"Nói hay lắm." Đột nhiên có một giọng nói vang lên, là giáo sư Johnson, xung quanh ông ấy có vài giáo sư trông quen mắt.
Lạc Di trợn trắng mắt: "Anh không đuổi theo có sao không?"
Thôi bỏ đi, tạm thời cứ trốn trước, có thể trốn bao lâu thì trốn bấy lâu.
Hàn Á Huy không cần nghĩ ngợi đã phất tay bảo: "Anh từng ký hợp đồng bảo mật, anh hiểu mà."
Bên kia, phu nhân Robert vội vàng quay về nhà, vừa vào nhà đã có một đám đàn ông nhìn sang, vẻ mặt bà ta căng thẳng.
Khóe miệng Lạc Di giật giật, sao cứ thấy cảnh này hơi quen ấy nhỉ.
Giáo sư Johnson lịch sự chờ phu nhân Robert rời đi, sau đó lại khen Lạc Di một hồi.
Hàn Á Huy thò lại: "Như em, người ta nói có thầy thế nào sẽ có trò thế ấy, nhưng sao anh lại thấy hai người như đảo ngược lại vậy."
Người dám hại ông ta thì đừng hòng có kết cục tốt! (đọc tại Qidian-VP.com)
Không sợ cường quyền, cả người chính trực, tràn ngập khát vọng, đây mới là hạt giống tốt để làm nghiên cứu khoa học.
"Anh không ngờ em lại có quan hệ tốt với những giáo sư này như thế."
Cô chào hỏi với những giáo sư khác, những giáo sư này đều là người quen, có ấn tượng rất tốt về Lạc Di, lần này nghe cô nói mấy câu như thế thì lại càng có thiện cảm hơn.
Robert nắm thật chặt bút ghi âm, vừa nghĩ tới chuyện mình sắp đảo ngược được tình thế thì cực kỳ hưng phấn: "Herman, ông đưa ra ý kiến hay lắm, tôi sẽ nhớ điều này."
Lúc Hằng Tinh ra đời bọn họ từng ký hợp đồng, có lẽ qua mười mấy năm nữa sẽ tiết lộ, nhưng không phải bây giờ.
Lạc Di đứng lên: "Thầy ơi, thầy về rồi à."
Robert và đoàn luật sư của ông ta đang thương lượng phương án ứng đối: "Lấy được?"
Dù sao cũng không thể đi tay không để thăm hỏi được, từ trước đến nay cô rất khéo trong chuyện lễ tiết.
Tiếng Anh của cô rất tốt, phu nhân Robert nghe được rõ ràng, nhưng lại không hiểu nổi: "Tôi không hiểu." (đọc tại Qidian-VP.com)
Phu nhân Robert lấy ra bút ghi âm với vẻ mặt phức tạp, ông Robert lập tức giành lấy, liếc nhìn vợ một cái: "Bà về phòng mình đi."
Giáo sư Johnson vừa thấy hộp đựng thức ăn quen thuộc là lập tức giành: "Toàn bộ là của tôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Em tin nhân phẩm của anh đấy." Lạc Di tin anh ta không dám nói lung tung, trừ khi cả đời anh ta không muốn về nước nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cũng đâu phải anh bán mình cho nhà họ." Hàn Á Huy càng muốn ở lại giao lưu với những vị giáo sư này, đây là mạng lưới quan hệ đó.
Phu nhân Robert không nói thêm gì đã lên lầu, bà ta thật sự đã cố gắng hết sức rồi, dùng hết mọi thủ đoạn nhưng phẩm hạnh người ta cao quý, không hoàn thành nhiệm vụ cũng không thể trách bà ta được.
Ông ấy hối hận khi dẫn mấy lão già này về nhà, nhưng ai mà ngờ được Lạc Di lại ở nhà ông ấy chứ, còn mang đồ ăn ngon tới nữa.
Nếu so sánh thì vợ chồng Robert chính là ống cống.
Phu nhân Robert ngơ ngác nhìn cô, ngẫm kỹ lại câu nói này: "Cô là một cô gái rất kỳ quái."
Có vẻ ngoài đẹp như vậy, khí chất tốt như vậy, rõ ràng có thể vào giới giải trí để kiếm cả bộn tiền, tại sao lại đi làm nhà khoa học kia chứ?
Lạc Di dùng tay phải ấn lên ngực: "Giữ vững chân lý, giữ vững chính mình, theo đuổi ước mơ, tôi muốn trở thành một người như thế."
"Bởi vì chúng ta không giống nhau, nhà tư bản trời sinh có tính theo đuổi tiền tài, chính trị gia trời sinh có tính theo đuổi quyền thế, còn nhà khoa học thì theo đuổi chân tướng."
Lạc Di cười tủm tỉm, lấy ra một hộp đồ ăn: "Á, suýt chút nữa là quên bánh đậu mà em mang đến, mọi người nếm thử đi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.