Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Thanh Tri Hứa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 143
Chẳng lẽ anh ấy đang muốn hôn cô? Đây là muốn khen thưởng vì cô giúp anh bôi thuốc, hay là chỉ đơn giản muốn hôn một cái, khó trách vừa rồi anh lại nhìn chằm chằm cô như vậy, hóa ra là trong lòng của người đàn ông lớn tuổi này đang suy nghĩ chuyện kia sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc anh gọi tên cô luôn mang theo ý cười, dư âm cuối kéo dài giống như âm cuối của tiếng đàn.
Dù sao hôm nay anh đang bị thương, cũng không thể làm gì khác được, chỉ là hôn một cái cũng không phải không được.
Cô hơi xấu hổ nói: “Có phải động tác của em hơi vụng về khiến anh bị đau không?”
Nụ hôn của cô không theo trật tự, nhưng lại mang theo chút ngây ngô, cũng không có hôn lộn xộn, mà là nhẹ nhàng đụng chạm.
Cảm giác của phần eo có chút nhảy cảm, Quý Thần Nham cúi đầu nhìn dáng vẻ cẩn thận này của cô, khóe miệng anh không tự chủ được khẽ nhếch lên.
Nếu Khương Tuệ Ninh đã quyết định để mọi chuyện diễn ra theo tự nhiên thì cô tất nhiên muốn phối hợp với anh rồi.
“Ừm?” Khương Tuệ Ninh phát hiện khi anh ấy gọi tên cô, giọng nói vô cùng dịu dàng êm tai, từ ngữ chuẩn xác, sạch sẽ rõ ràng, bất giác khiến mọi người muốn nghiêm túc lắng nghe xem anh ấy muốn nói gì.
Kết quả là Khương Tuệ Ninh lại xông lên bịp miệng anh lại, khuôn mặt đỏ suýt nhỏ máu, ánh mắt nhìn anh như xấu hổ không biết chui đi đâu.
Trong lòng Khương Tuệ Ninh âm thầm suy nghĩ, vẻ mặt này của anh là đang cảm thấy rất hài lòng sao?
Chương 143
Cô hơi cúi đầu nhìn anh, vẻ mặt có chút nghi hoặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt của Quý Thần Nham vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng hiếm thấy.
“Khương Tuệ Ninh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tư thế của hai người bây giờ là cô đang đứng, còn anh đang ngồi, cho nên Khương Tuệ Ninh cao hơn anh ấy một chút.
Cô hôn chồng mình thì sao chứ, chủ yếu là trong lòng cô cũng có chút muốn hôn anh.
Chiếc cổ trắng nõn hơi cúi xuống, ánh mắt chăm chú nhìn vết thương trên bụng của anh, miệng hơi chu lại, nhẹ nhàng thổi phù phù nơi đang bôi thuốc.
Quý Thần Nham nhìn mặt cô đỏ như vậy, anh rất muốn khen cô một câu, trông thật dễ thương.
Khi đứng thẳng dậy liền nhìn thấy Quý Thần Nham đang chăm chú nhìn về phía mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tay của anh hơi khựng lại một chút, sau đó trượt theo gò má mượt mà mềm mịn của cô xuống đến cằm.
Nghĩ đến đây, Khương Tuệ Ninh đặt tay lên vai của Quý Thần Nham, nói: “Anh đừng cử động, để em làm cho.”
Bởi vì đang vội, cho nên cô đã tùy ý buộc tóc mình lên, bên tai còn có mấy lọn tóc rơi lả tả, khiến cho d** tai tròn tròn của cô trông càng đầy đặn hơn.
Sau đó là cảm giác ẩm ướt mềm mại được truyền đến từ trên môi.
Cảm giác được những ngón tay thon dài của anh đang nắm lấy cằm cô, Khương Tuệ Ninh nghĩ về cái đêm anh cũng là làm động tác như vậy nắm lấy cằm cô.
Sau đó, giọng nói bình tĩnh của anh vang lên trong căn phòng tĩnh lặng: “Trên mặt em dính đầy thuốc mỡ, vừa rồi anh đã muốn lau mặt giúp em.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi Quý Thần Nham hiểu được ý của cô, thì mũi của anh đã ngửi được một mùi thơm ngọt ngào vây lại đây.
Hai tay của Quý Thần Nham ôm lấy eo cô, làm chỗ dựa cho cô, ngẩng đầu lên cố gắng phối hợp nụ hôn của cô, mãi cho đến khi cảm giác được hơi thở của cô có chút rối loạn, anh mới nhẹ nhàng kéo dãn khoảng cách giữa hai người.
Rất dễ thương!!
Quý Thần Nham đưa tay về phía cô, cô theo phản xạ cúi thấp mặt xuống.
Giống như con mèo nhỏ đang ngủ buổi sáng bị đánh thức miễn cưỡng mở mắt ra.
Anh cũng không nói thêm gì, nhưng những lời này cũng đủ để Khương Tuệ Ninh hét lên một tiếng rồi, cô lập tức vươn tay che miệng lại, hồng từ mặt cho đến cổ…
“Anh trai à, xin anh đừng nói gì nữa, để lại cho em một chút thể diện đi.”
Quý Thần Nham hoàn toàn bị từ ngữ cô nói ra chọc cho bật cười, tiếng cười cũng không rõ, nhưng hơi phát ra tiếng thở nhẹ nhàng, kết hợp với giọng nói khàn khàn sau khi hôn xong, giống như vị ngọt của nước hoa quả vậy.
Quý Thần Nham không nói chuyện, ngẩng đầu nhìn cô chằm chằm.
Nhưng mà nghĩ đến vết thương trên eo của anh, nếu như để anh dùng sức đứng dậy thì miệng vết thương có bị rách ra lần nữa không?
Bàn tay của Khương Tuệ Ninh vẫn còn đang đặt trên vai của Quý Thần Nham, cảm nhận được sự rút lui của anh, cô mới mở mắt ra, con ngươi màu nâu từ từ tỉnh táo lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.