Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!
Thanh Tri Hứa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 293
Ăn cơm xong, họ không lái xe, mà cũng không cho người đến đón, hai người tay trong tay chậm rãi đi dạo trong tuyết.
Lễ tình nhân của hai người họ cũng giống như lễ tình nhân ở thời đại sau này, dắt tay nhau đi dạo phố, xem phim. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đơn giản chỉ có ánh nến và bữa tối cũng đã làm cho lễ tình nhân năm nay kết thúc rất viên mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Tuệ Ninh nhìn cây anh đào, trong đầu không ngừng tính toán. Năm nay cô có thể ủ rượu anh đào, làm mứt anh đào.
Chương 293
Người của nông trường muốn giúp đỡ trồng cây, kết quả Quý Thần Nham lại từ chối, anh muốn tự tay mình trồng.
Thời gian trôi nhanh, bụng của Khương Tuệ Ninh đã sắp được bảy tháng, mặc ít quần áo thì có thể nhìn thấy bụng của cô rất rõ ràng. Sau năm mới công việc không tính là quá bận rộn, nhưng Quý Thần Nham không yên tâm để cô đi qua khu mỏ ở núi bên kia nên đã để thư ký Trần đến trụ sở quản lý, mỗi tuần sẽ báo cáo về cho cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cây anh đào người ta đưa đến đây còn là cây đã trưởng thành, tuy phải cắt tỉa không ít cành nhưng năm nay cũng có thể nở hoa kết trái.
Cô vẫn đến liên đoàn phụ nữ làm việc như trước, nhưng mỗi ngày đều là Quý Thần Nham đưa đón cô, nếu anh không đến được sẽ để tài xế đến đón. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rau xanh trong nhà kính đã bắt đầu cho hai đợt sản phẩm ra thị trường, những thôn xóm thí điểm lần đầu tiên được hưởng lợi ích, những người xung quanh thấy vậy cũng bắt đầu gia nhập.
Ngoại trừ hai gốc anh đào nhỏ, còn có hai gốc anh đào lớn.
Mùa xuân vừa đến, thời tiết lại ấm áp trở lại, vạn vật được hồi phục sức sống, bốn phía đều mang hơi thở của mùa xuân.
Chỉ còn lộ ra mỗi đôi mắt, anh nắm tay cô, chân khẽ đạp lên chỗ tuyết đọng vang lên những tiếng “kẽo kẹt, hết sức rõ ràng trong đêm tối yên tĩnh.
Khương Tuệ Ninh biết loại cây này được nhập về từ nước ngoài bắt đầu từ thế kỷ trước, nhưng phạm vi trồng trọt lại không được rộng rãi mà thôi.
Tuy ánh sáng không quá sáng nhưng họ có thể nhìn thấy nhau.
Cha mẹ chồng cũng trở về chuẩn bị, tạm thời phải chuyển đến Đông Thành.
Bụng của Khương Tuệ Ninh ngày một lớn hơn. Vào một buổi sáng nào đó cô thì thầm một câu muốn ăn anh đào, thời tiết tháng ba Quý Thần Nham bảo nông trường bên kia đưa đến mấy gốc anh đào, dự định sẽ trồng trong sân nhà.
Giữa một mảnh đất trời giống như chỉ có hai người họ.
Đón tết xong, cha mẹ của Khương Tuệ Ninh cũng phải trở về Nam Thành.
Quý Thần Nham còn cố ý cho người đến Phúc Sơn kéo về.
Khi vừa trồng xuống được mấy ngày, Khương Tuệ Ninh luôn thấp thỏm lo lắng không biết cây có sống được không, kết quả còn chưa được mấy ngày thì cây đã bắt đầu ra mầm non.
Chỉ cần Khương Tuệ Ninh yêu cầu, Quý Thần Nham sẽ đáp ứng cô, ban đầu họ còn muốn đi đến hồ trượt băng nhưng vì thời gian không còn sớm nữa nên Quý Thần Nham đã đưa cô đến nhà hàng ăn cơm.
Tuyết vẫn chưa tan hết nhưng đã có thể cảm nhận được không khí mùa xuân rồi.
Bầu trời đang rơi xuống những bông tuyết, tuyết không rơi dày đặc mà chỉ nhẹ nhàng và tinh tế.
Bốn cây anh đào được trồng xuống, đến cuối tháng tư thì hoa đã nở đầy, Quý Thần Nham nói đến tháng sáu là đã có thể ăn được anh đào do tự tay mình trồng.
Người yêu nhau được ở bên nhau, cho dù là gió tuyết cũng trở thành kẹo ngọt.
Quý Thần Nham lấy khăn choàng cổ của mình ra quấn kín lên cái đầu nhỏ đang lộ ra của Khương Tuệ Ninh.
So với việc trải dài nến trắng thì làm thế này lãng mạn hơn nhiều, hai người họ được những ánh nến lấp lánh bao quanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.