Thập Niên 80 - Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc
Tiết Định Ngạc Gia Lí Đích Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 284: Pháo hôi trong truyện trọng sinh (42)
Quốc gia bọn họ đang sống là một quốc gia trọng ân tình, chuyện nhờ cậy quan hệ là chuyện rất phổ biến.
Khi nhà máy của Lưu Đại Ngân tuyển nhân viên thị trường, Nhậm Tân đến nộp hồ sơ, Lưu Đại Ngân thấy cậu ta cũng được, vẻ ngoài tràn đầy sức sống, cũng biết ăn nói nên đã nhận vào làm. Mãi sau này bà ấy mới biết, Nhậm Tân này là có quan hệ chị em họ với con dâu Lưu Hồng Mai nhà mình.
Bên phía Lưu Trụ, anh ta nghĩ đi nghĩ lại, mới quyết định nói cho Lưu Hồng Mai vợ mình biết chuyện này sau bữa cơm chiều.
Cậu ta quen biết nhiều người, rất nhanh đã tìm được một người gọi là anh Chu. Anh Chu kia lại kéo thêm một người anh em nữa của hắn nhập hội, ba người gom góp tiền, mở một xưởng chui, chuyên sản xuất mì ăn liền.
Ban đầu cha mẹ Nhậm Tân còn không tin, đợi khi cảnh sát lục soát ra con dấu dùng khi sản xuất hàng giả, hai vợ chồng già mới không thể không tin.
Hiện tại bụng bầu của Lưu Hồng Mai đã lộ rõ, cơm nước xong cô ta đang ngồi trên ghế sô pha đan quần áo cho đứa trẻ vẫn chưa chào đời.
Không ngờ cuối cùng không đợi được Nhậm Tân quay về, lại đợi được cảnh sát tới cửa lục soát.
“Mẹ anh bảo, đừng để mẹ em tới chỗ bà ấy cầu xin, việc của Nhậm Tân ảnh hưởng quá lớn, gây ra tổn thất nghiêm trọng cho nhà xưởng, bà ấy sẽ không nhẹ nhàng buông tha. Nếu mẹ em đến cầu xin, đến lúc đó sẽ khó nhìn mặt nhau.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Làm hàng giả? Sao có thể? Lưu Trụ, anh nghe ai nói chuyện này? Có lầm không đấy? Nhậm Tân rất thành thật, sao có thể làm ra chuyện như vậy.”
Nhưng nhìn sang Lý Lưu Trụ, cuối cùng cô ta lại nuốt xuống những lời này.
“Nhậm Tân, chính là cậu em họ kia của em bị công an bắt lại rồi, bởi vì làm hàng giả.”
“Bây giờ cậu Nhậm Tân đó đã bị bắt lại vì tội làm hàng giả, cậu ta lợi dụng chức quyền sản xuất mì ăn liền giả, rồi đem bán cho khách hàng, tạo thành tổn thất rất lớn cho nhà máy. Mẹ báo cảnh sát rồi, hiện tại cậu ta đã bị bắt vào đồn công an.”
Buông điện thoại xuống, Lưu Đại Ngân vươn vai một cái, rồi lại tiếp tục với công việc của mình.
“Ơi, còn việc gì nữa à?”
Xưởng chui kia nằm trong một thôn nhỏ ở vùng ngoại thành, cảnh sát nhanh chóng tới nơi đó, bắt được anh Chu và một nghi phạm khác ngay tại chỗ.
“Hồng Mai ạ? Cô ấy không có ở đây. Mẹ tìm cô ấy có việc à, để con đi gọi cô ấy.”
Đới Vĩnh gật đầu đáp vâng, rồi xoay người ra ngoài.
“Tiểu Đới, việc còn lại cháu không phải xen vào, cứ chuyên tâm công tác là được.”
Trên mặt Lưu Hồng Mai lộ vẻ kinh ngạc, nhưng mà không có hoảng loạn và sợ hãi.
Nhậm Tân xảy ra chuyện, chắc chắn người nhà cậu ta sẽ tới cầu xin. Cháu trai ruột thịt của mình phạm pháp, người khởi kiện còn là thông gia nhà mình, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn mẹ của Lưu Hồng Mai cũng sẽ tới cầu xin.
Chồng cô ta không tham gia vào quản lý nhà máy, cho dù hỏi thì cũng vậy thôi.
Chương 284: Pháo hôi trong truyện trọng sinh (42)
Nhậm Tân là con trai của cậu út Lưu Hồng Mai, tốt nghiệp cấp hai xong không tìm được việc, thấy chỗ của Lưu Đại Ngân tuyển người, mới đến thử vận may, không ngờ nhà máy này lại là nhà máy của mẹ chồng chị họ mình.
“Mẹ anh gọi điện thoại cho anh, chắc chắn việc này không giả được.”
“Lưu Trụ, cậu em họ này của Hồng Mai là thân thích bên phía mẹ con bé nhỉ? Nếu cha mẹ Nhậm Tân tới cầu xin con với Hồng Mai giúp đỡ, thì con đừng đồng ý nhé. Bên phía mẹ của Hồng Mai, con cũng nói với bà ấy một câu, tránh cho đến lúc đó làm ầm ĩ lên thì cả hai bên đều khó nhìn mặt nhau.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Người xưa có câu, sống đến chín mươi chín tuổi rồi vẫn giữ nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa phía sau, cho nên đa phần phụ nữ đều rất xem trọng nhà mẹ đẻ mình. Huống chi Nhậm Tân này còn là cháu trai út của mẹ vợ, bình thường người nhà rất nuông chiều. Hồng Mai cũng từng nói, mẹ cô ta vô cùng thương đứa cháu trai này.
Lãnh đạo cục công an vô cùng coi trọng vụ án này, Nhậm Tân lập tức bị bắt mang đi.
Lưu Hồng Mai muốn hỏi một câu, lỗi lầm Nhậm Tân phạm phải có nghiêm trọng không, nếu như bọn họ đền bù hết tổn thất cho nhà máy, liệu có thể giảm bớt xử phạt không…
“Mẹ cố ý gọi điện thoại về cho anh, chắc là không sai đâu.”
Lưu Hồng Mai ngừng tay, hỏi: “Việc gì, anh nói thử xem nào.”
Vân Chi
“Tại sao lại như vậy? Có phải nhầm lẫn ở đâu không? Cậu em họ kia của em rất thành thật…”
“Hồng Mai?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Đại Ngân buông bút, thay đổi tư thế ngồi thoải mái hơn, nói: “Mẹ không tìm vợ con, mà tìm con. Con có nhớ cậu em họ Nhậm Tân của Hồng Mai đang làm việc trong nhà máy của mẹ không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mẹ Nhậm Tân lập tức nằm liệt ra đất, gào khóc.
Một tay Lưu Đại Ngân cầm ống nghe, một tay xoay cây bút, hỏi: “Lưu Trụ, vợ con có đấy không?”
Đợi Đới Vĩnh đi khỏi, Lưu Đại Ngân cầm điện thoại lên gọi điện cho con trai mình.
Một lúc lâu sau, anh ta mới hiểu được ý của Lưu Đại Ngân. Anh ta chậm rãi nói: “Mẹ, con biết rồi.”
Giọng của Lưu Đại Ngân thông qua ống nghe truyền vào tai Lý Lưu Trụ, nhất thời Lý Lưu Trụ vẫn chưa nghe ra được ý của mẹ mình.
“Mẹ, mẹ tìm con có việc gì à?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Lưu Trụ: “Chẳng phải cậu ta làm nhân viên thị trường sao, nên cậu ta đã lợi dụng chức vụ sản xuất ra mì ăn liền giả rồi gắn mác hàng thật vào đem bán cho khách hàng của nhà máy. Nhà máy bị tổn thất khng nhỏ, sau khi sự việc bại lộ cậu ta đã bị công an bắt giữ.”
Có tầng quan hệ như vậy, Nhậm Tân lăn lộn trong nhà máy cũng không tệ lắm, khu vực cậu ta phụ trách là khu vực có doanh số bán hàng tương đối khá, tiền hoa hồng cũng nhiều, ai ngờ, Nhậm Tân lại làm ra chuyện như vậy.
Lý Lưu Trụ thở dài, nói với vợ mình chuyện Nhậm Tân. Thật ra với anh ta mà nói, chuyện này rất bình thường. Nhưng muốn mẹ vợ không tới tìm Lưu Đại Ngân xin xỏ, sợ là không dễ lắm.
Buổi tối Nhậm Tân không về nhà, người nhà anh ta cũng không để ý lắm, cho rằng anh ta ra ngoài xã giao rồi.
“Hả? Sao có thể?”
Lưu Đại Ngân không muốn nhìn thấy thông gia tới cửa cầu xin, sợ làm ầm ĩ lên sau này lại khó nhìn mặt nhau, nên dứt khoát bảo con trai con dâu nói thẳng với nhà thông gia, bảo bọn họ đừng xen vào chuyện của Nhậm Tân.
Chứng cứ đều có đủ, Nhậm Tân kiên trì không bao lâu đã khai rõ tất cả mọi chuyện. Hóa ra vì cậu ta thấy mì ăn liền trong xưởng bán quá đắt hàng, nên sinh ra ý đồ xấy, muốn tự mình làm mì ăn liền, sau đó gắn mác mì ăn liền Lý Sư Phụ đem đi bán.
Lý Lưu Trụ ngồi xuống bên cạnh Lưu Hồng Mai, nhẹ nhàng nói: “Hồng Mai, anh nói cho em chuyện này, nhưng em phải hứa không được sốt ruột nhé.”
“Nhậm Tân làm hàng giả thì liên quan gì đến mẹ?” Lưu Hồng Mai gãi đầu, một lát sau mới lờ mờ hiểu ra: “Nhậm Tân đang làm việc ở nhà máy nhà chúng ta nhỉ? Mẹ nói cậu ta làm hàng giả, chẳng lẽ cậu ta làm giả mì ăn liền?”
Lý Lưu Trụ ở bên này gật đầu: “Nhớ ạ, Hồng Mai từng nói qua với con.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.