Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 112: Chương 112
“Vậy ngài có muốn nói với chính ủy Thiệu một tiếng không?”
Lần đầu gặp mặt, anh đã nhạy cảm với giọng nói của cô, thích nghe giọng nói của cô, vì vậy mới chú ý đến cô nhiều hơn.
“Con người cậu sao lại xấu xa như vậy, Thiệu Dương chỉ một lần mệt gần c.h.ế.t không tắm rửa, bị cậu nhớ mấy năm rồi.” Giang Bằng Vũ phất phất tay: “Không quan trọng, không quan trọng”
“Ừ.”
“Bác sĩ mổ chính của anh đâu? Tôi đi lấy phim. Giang Niệm Tư đứng lên, chuẩn bị tự mình đi lấy.
Anh ta ôm n.g.ự.c nói: “Chỗ cậu bị thương là chân, nếu không cậu xuống ngồi, để cho tôi nằm trên giường của cậu đi?”
Cuối cùng Tiểu Lưu vẫn khuất phục trước việc lạm dụng uy quyền của Giang Bằng Vũ, đỡ anh ta sang phòng bên cạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở trong lòng anh, Giang Niệm Tư giống như ánh trăng sáng không thể nhúng chàm kia, làm sao có thể sinh ra những ý nghĩ xấu xa đối với cô.
Thẩm Trình ngăn tay anh ta lại: “Anh nghĩ đi đâu vậy? Có thể suy nghĩ sạch sẽ một chút không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Trình yên lặng nhìn anh ta một cái, ánh mắt lộ ra một tia lạnh lẽo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà Thẩm Trình lại đang cẩn thận suy nghĩ vấn đề này.
“Hành động lần đó tôi bị thương, tôi căn bản không nghĩ tới kết hôn, khi đó, cho dù anh có nói như tiên nữ, tôi cũng không có hứng thú. Tôi thích Giang Niệm Tư, không phải bởi vì cô ấy là em gái anh, lại càng không phải bởi vì cô ấy xinh đẹp.”
Nhưng đầu óc Giang Bằng Vũ không bình thường.
Đêm khuya yên tĩnh mới nhớ?
“Không thể tác hợp!”
Thẩm Trình cảm thấy, điểm này anh nhất định phải nói rõ ràng.
“Nghỉ ngơi cái gì, dù sao bây giờ không truyền dịch cũng không tiêm, tôi cẩn thận một chút là được.
Còn muốn lên giường?
Thích cô, là chung đụng nhiều lần, bị tính cách và nhân cách của cô hấp dẫn.
Thẩm Trình nghiêm mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Thiệu Dương tâm tư nặng nề, em gái anh đơn thuần, không thích hợp.”
Tiểu Hồ đã liên tưởng đến hình ảnh anh và chính ủy Thiệu đánh nhau.
Chương 112: Chương 112
Thẩm Trình dừng lại một giây, một giây này, trong lòng anh xin lỗi Thiệu Dương.
“Nín” Thẩm Trình trả lời anh ta.
Giang Niệm Tư gật đầu: “Vậy tôi ra ngoài trước”
Anh tiếp tục bôi nhọ Thiệu Dương: “Cậu ta không thích tắm, em gái anh thích sạch sẽ, chắc chắn không chấp nhận được.
DTV
Thẩm Trình khinh thường nói dối, điểm ấy Giang Bằng Vũ rất rõ ràng.
Chẳng trách, nhìn em gái anh ta xinh đẹp, từng người một, ánh mắt đều dính thẳng lên.
Hai câu nói đều rất đáng ghét.
Thẩm Trình cắn răng: “Tôi không xấu xa như vậy.
Anh thở dài, nhắc tới Giang Niệm Tư: “Không ngờ cô gái nhỏ nhà chúng tôi bây giờ lại xinh đẹp như vậy, sớm biết tôi đã không vội giới thiệu đối tượng cho em ấy”
Thẩm Trình lắc đầu: “Không đâu, cô ấy biết rõ”
Thẩm Trình vốn nằm vô cùng nhàm chán, nghe xong lời này, đầu dựng thẳng một cái ăng ten, nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt.
Nhưng ban đầu chỉ là có thiện cảm.
Giang Bằng Vũ chính là muốn trêu chọc hắn một chút, không cảm thấy Thẩm Trình sẽ thật sự đem giường nhường cho anh ta, trừ phi mặt trời mọc ở phía tây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Hồ suy nghĩ lơ đãng: “Ngài nói thế nào, nói tôi thích cô gái anh thích sao, hay là tôi thích đối tượng xem mắt của anh?”
Hứa Quan Quan rất phiền phức, nhưng chỉ nhằm vào anh, anh ở đây có một cảm giác như anh là vật sở hữu của cô ấy, khi đối xử với người khác, cô ấy vẫn rất bình thường.
“Lúc trước không phải anh nói muốn giới thiệu em gái cậu cho tôi sao? Tôi đồng ý.
Ngược lại suy nghĩ cũng thật hay.
“Cậu lái xe dọc theo huyện hỗ trợ mọi người, thuận tiện giúp tôi nói với cậu ấy một tiếng, tôi thích cô gái cậu ấy thích rồi.
“Chờ khi gặp được người mình thích, anh sẽ hiểu, đó là một loại cảm giác, không có cách nào nói.
Sau đó nghiêm trang nói: “Lúc Thiệu Dương muốn chính thức đến nhà hai người thăm hỏi, Bắc Thành động đất, cho nên chúng tôi quay về rất nhanh, cậu ấy còn chưa kịp xem mắt với em gái anh.
Thẩm Trình kìm nén một bụng tức giận, anh nghĩ không sai, cháu trai Giang Bằng Vũ này, quả nhiên không được yêu thích.
“Vậy là vì sao?” Giang Bằng Vũ bối rối.
Chờ cô rời khỏi phòng bệnh, Tiểu Hồ mới tò mò hỏi Thẩm Trình: “Đoàn trưởng, ngài thật sự thích em gái của đoàn trưởng Giang sao?”
Giang Bằng Vũ thở phào nhẹ nhõm, đi tới bên giường anh ngồi xuống, vừa ngồi xuống đã cảm thấy đau ngực.
quan Giang Bằng Vũ nhìn về phía anh: “Có ý gì?”
Thẩm Trình cảm thấy, n.g.ự.c đột nhiên đau đớn.
Còn đồng chí Tiểu Giang, hừ.
Giang Bằng Vũ cảm thấy, biểu tình của Tiểu Lưu khi nhắc tới em gái, giống như một cô gái đang đợi gả.
Giang Bằng Vũ phản bác: “Đây đâu phải là không thích hợp, đây là một đôi trời đất tạo nên, vừa vặn bổ sung cho nhau.
Thẩm Trình không phủ nhận.
Thẩm Trình có gì mà không dám?
“Bây giờ anh ấy đang bận, làm gì có tâm trạng lo chuyện này, chờ tôi xuất viện, tôi tự mình nói với anh ấy”
Giang Bằng Vũ thiếu chút nữa nhổ nước miếng lên mặt anh: “Đậu má, Thẩm Trình, cậu dám suy nghĩ cầm thú với em gái tôi?”
Thẩm Trình thay đổi giọng điệu bình tĩnh lúc trước, giọng nói cao đến mức khiến Giang Bằng Vũ hoảng SỢ.
Điều Thẩm Trình muốn biểu đạt, anh là ngày nhớ đêm mong Giang Niệm Tư.
Anh ta xắn tay áo lên, chuẩn bị xách anh lên đánh mấy cái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Lưu nhắc nhở anh: “Đoàn trưởng Giang, vừa rồi đồng chí Tiểu Giang nói, để anh nằm trên giường, nghỉ ngơi cho tốt”
“Đương nhiên không phải.
Chỉ bằng vài lời lộn xộn của anh ta, hại anh vô không đúng người, làm mất duyên phận, anh sẽ không để cho anh ta lên giường.
Túi da xinh đẹp là điểm cộng của cô, nhưng bên trong con người cô, càng xinh đẹp hơn so với bên ngoài.
Anh ta khoanh tay trước ngực, khí thế hung hăng nhìn anh: “Lúc trước giới thiệu cho cậu, là cậu không muốn, hiện tại lại bám chặt lấy, cậu nói cho tôi biết, có phải cậu nhìn thấy em gái tôi lớn lên xinh đẹp hay không, không phải đen mập lùn như trong miệng tôi nên mới thích?”
Vào phòng bệnh của Thẩm Trình, Giang Bằng Vũ nhìn lướt qua xung quanh: “Em gái tôi đâu?”
“À, cái này tôi biết.”
Tiểu Hồ nhanh nhẹn trả lời nói số tầng và phòng làm việc.
Giang Bằng Vũ nói: “Nhưng tên nhóc Thiệu Dương kia, nhất định là có suy nghĩ đối với em gái tôi, nhắc tới, tính cách Thiệu Dương tốt, biết săn sóc người khác, hiện tại lại động tâm với em gái tôi, em gái tôi muốn gả cho cậu ấy, nhất định sẽ sống rất hạnh phúc, nhân duyên này, thế nào tôi cũng phải tác hợp.”
Giang Bằng Vũ đợi nửa ngày, cũng không thấy Giang Niệm Tư trở lại, gọi Tiểu Lưu một tiếng: “Đỡ tôi sang phòng bên cạnh”
Thẩm Trình nhìn Giang Bằng Vũ một cái, thu hồi tầm mắt: “Đi tìm bác sĩ mổ chính lấy phim “Hả? Bác sĩ mổ chính của anh, không phải là Hứa Quan Quan người thích cậu sao? Cô ấy nhìn thấy em gái tôi, sẽ không cho bày sắc mặt với em ấy chứ?”
“Cậu thật sự không nghĩ như vậy?” Giang Bằng Vũ hỏi.
“Hiện tại ngăn cản vẫn còn kịp” Giọng nói của anh dường như rất bình tĩnh ôn hoà, không khác biệt gì so với bình thường, dáng vẻ như chuyện không liên đến mình, chỉ là tùy tiện đưa ra ý kiến thôi.
Giang Bằng Vũ cảm thấy, Thẩm Trình phảng phất như đang cười nhạo anh ta đến bây giờ còn chưa gặp được cô gái mình thích.
Một đôi trời sinh?
Giang Bằng Vũ kinh ngạc nhìn anh: “Cậu uống nhầm thuốc à? Đang yên đang lành bệnh thần kinh gì vậy? Vì sao không thể tác hợp?”
DTV
Giang Bằng Vũ còn muốn nói cái gì nữa, bỗng nhiên hiểu rõ, đột nhiên nhìn Thẩm Trình: “Cậu có dám nhìn tôi nói hay không?”
“Anh đoán không sai, tôi thích cô ấy, vô cùng thích, thích đến đêm khuya vắng vẻ, trong đầu tôi đều nghĩ đến cô ấy.”
Đã đến lúc anh ta phải thay đổi lính cần vụ.
Thẩm Trình trầm mặc, nghe xong cảm thấy như anh không phải là người tốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.