Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117: Chương 117

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Chương 117


Lời của người đó là như thế này.

“Nói bậy, sao có thể không gả đi chứ?”

Chuyện là như thế này, bà qua đây tìm mẹ chồng lấy thuốc cảm, sau đó nghe thấy một người phụ nữ đang trách mắng con gái của bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Niệm Tư nhận ra không đúng, bình tĩnh thu tay lại, cười nói: “Anh không cần giải thích hộ tôi, là vấn đề của tôi, với cả...”

Cảm giác trong bất tri bất giác, dường như cô đã coi Thẩm Trình giống như người của mình.

Lòng mềm đi một cách khó hiểu.

Nghe thấy giọng điệu vui vẻ của Giang Tuyết, trong lòng Giang Niệm Tư hài lòng cúp điện thoại.

Thấy một nhúm tóc dựng lên trên đầu anh, đưa tay ra trong vô thức, vuốt nhúm tóc đó xuống giúp anh.

Đinh Hồng Mai nhìn về phía cô gái đó: “Nha đầu, cháu nói cho thím biết, nếu như mẹ cháu cho cháu đi học, sau này cháu có hiếu thuận với bà ấy không?”

“Bác sĩ Giang, cô không cần phải xin lỗi, là do tôi không ngoan ngoãn nghe lời cô, cô vất vả chạy đến đây khám bệnh cho tôi như thế, tôi không nên tuỳ hứng”

“Nha đầu con đó, sao mà sống c.h.ế.t không nghe lời mẹ khuyên vậy hả? Là mẹ không cho con đọc sách sao? Điều kiện nhà chúng ta như thế, con và anh con, chỉ có thể cung cấp được cho một đứa đi học, anh con là con trai, cho dù thành tích của nó không tốt đi chăng nữa, nhà chúng ta cũng không thể huỷ hoại tiền đồ của nó, con nói xem sau này con sẽ gả cho người khác, sẽ hưởng phúc ở nhà người khác, sao mà có thể chôn ba mẹ được chứ?”

Thẩm Trình nghi ngờ nhìn cô.

“Bỏ đi, bỏ đi, mẹ về bàn bạc với ba con”

“Vậy thì làm sao? Chỉ cần anh con học xong cao trung, sau này làm giáo viên cũng không thành vấn đề. Con đừng trách mẹ bất công, muốn trách thì phải trách con không phải là con trai, chỉ là một đứa con gái, cả đời này của mẹ, chỉ trông cậy vào anh con thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Em điếc sao, tôi nói rõ ràng như thế mà vẫn hỏi, hơn nữa con gái gái tôi còn có cơ hội được vào bệnh viện quân khu làm bác sĩ đó, em nói có con gái như thế này, nói ra ngoài thì có hãnh diện không cơ chứ? Tốt hơn cả đứa trai không có chút tiền đồ gì nhiều”

DTV

Bà ta không nhịn được hỏi: “Vậy con gái chị có đưa tiền kiếm được cho mọi người tiêu không?”

Giang Niệm Tư không đợi được Đinh Hồng Mai, nhưng đợi được Giang Tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà cụ Lương ở một bên giã thuốc: “Cháu nói mấy điều này, vận mệnh của nha đầu này, chưa chắc đã có thể thay đổi được.

“Có thể giống nhau sao? Sau này con gái phải gả cho người khác, tiền kiếm được đều phải đưa cho nhà chồng, nếu như đưa cho nhà mẹ đẻ, nhà chồng không thể nào cãi nhau không dứt với nhà chúng tôi.”

Nói con gái bà ta thông minh biết làm việc, sau này nhất định có thể làm ra chuyện lớn, khuyên bà ta cho con gái tiếp tục đi học. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiệm quần áo Tuyết Niệm, người phụ nữ đó biết.

Nếu như con gái bà ta cũng có thể vào bệnh viện quân khu làm bác sĩ, vậy thì thực sự là làm rạng rỡ tổ tông rồi.

Vậy thì đúng thật là rất giỏi.

Thấy người phụ nữ đó muốn phản bác, Đinh Hồng Mai giơ tay lên ngăn lại lời nói của bà ta.

Khó khăn lắm mới có được cơ hội, nha đầu đó khóc đến mức nước mũi nước miếng chảy thành dòng: “Cháu sẽ hiếu thuận, cháu nhật định sẽ hiếu thuận, mẹ, xin mẹ cho con đi học đi, con muốn đi học, muốn có bản lĩnh, nếu như mẹ sợ con ga cho người khác không hiếu thuận mẹ, vậy sau này con không gả đi nữa”

Người phụ nữ đó thấy con gái đến là lời nói không gả đi nữa cũng nói ra được, không nhịn được thở dài một hơi.

Cô nói, cảm ơn...

Thấy đôi mắt áy náy của cô, trong lòng Thẩm Trình thấy không nỡ.

“Cái em nói là trong tình huống con gái không có triển vọng gì, nếu như thành tích của con gái nhà em tốt, sau này tìm một công việc tốt, vừa có tiền lại vừa có thể diện, có sức khoẻ tốt, tiền thì tự mình cầm, nhà chồng có ai dám coi thường con bé chứ? Con bé muốn nhìn ai thì nhìn người đó.”

Giang Tuyết cũng nói với Giang Niệm Tư, Trần Tuyết Mai đưa theo rất nhiều người đến tiệm quần áo Tuyết Niệm để đặt may quần áo, còn bán vải cho cô ấy nữa.

Nghe thấy người đàn bà c.h.ế.t tiệt đó càng nói càng vô lý, bà không nhịn được nữa.

Người phụ nữ đó vẫn muốn nói gì đó, Đinh Hồng Mai lại nói tiếp: “Từ đây đi theo hướng bên trái, có một tiệm quần áo Tuyết Niệm, là do con gái tôi mở đấy, con gái tôi học rất giỏi, thông minh, trong đầu luôn nghĩ cách để kiếm tiền. Điều kiện cuộc sống của cả nhà tôi, đều là nhờ có con gái tôi cải thiện, bây giờ trong thôn ai cũng ghen tị tôi nuôi được một đứa cái gái tốt, ai dám nói tôi thiệt chứ?”

Giang Niệm Tư nhìn anh một cái, cảm giác anh có vẻ đáng thương, tội nghiệp.

Lúc này Đinh Hồng Mai đang gội đầu cho người khác ở phòng khám Đức Nguyên.

Cô còn cười với anh nữa, cười dịu dàng như vậy.

Giọng nói của anh trầm thấp mê hoặc lòng người, rất có sức quyến rũ.

Chỉ là điều kiện có hạn, bà ta chỉ có thể chọn con trai bảo bối của bản thân.

Chương 117: Chương 117

Nha đầu đó bất mãn, tủi thân: “Nhưng mà con xếp hạng một ở trường bọn con, anh con còn chẳng thi đủ điểm đạt.

Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại, quả thật con trai không phải là người có khiếu học hành.

Trong điện thoại, Giang Niệm Tư nói tình hình của Giang Bằng Vũ cho Giang Tuyết nghe, bảo Giang Tuyết đừng lo lắng.

Bà ta đúng là trọng nam khinh nữ, nhưng mà bà ta cũng quan tâm đến con gái mình.

Người phụ nữ dẫn con gái rời đi, Đinh Hồng Mai nhìn rồi thở dài một hơi.

DTV

“Trước hết em đừng nói gì cả, nghe tôi nói hết đã, tôi nghe thấy theo ý của hai mẹ con cô, con gái của cô có thành tích tốt, con trai em thì học kém đúng không? Nếu đã như vậy, vậy thì cho con gái đi học, đừng cho rằng con gái đi học không có tác dụng gì, không hiếu thuận được với hai người. Đó là bởi vì điều kiện của con gái không tốt, nếu như các người đối xử tốt với con bé, sau này con bé có triển vọng rồi chắc chắn sẽ không quên các người, con trai học hành không tốt, tốt nhất cũng chỉ như thế, không kiếm được bao nhiêu tiền”

Thẩm Trình ôm lấy cái chăn, nét mặt lạnh lùng cứng nhắc mềm đi, chỉ còn lại nụ cười ngốc nghếch.

Xắn tay áo lên ngồi xuống trước mặt người phụ nữ đó, không khách khí nói: “Em gái này, em nói những lời này không còn là lời nói của con người nữa rồi, các lãnh đạo còn nói phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời đấy, sao đến nhà đầu này của em lại không đáng giá nữa rồi. Còn sau này sẽ hưởng phúc ở nhà người người khác nữa, không có văn hoá không có bản lĩnh gì hết, điều kiện nhà mẹ đẻ còn không tốt, em nói cho tôi coi, gả cho người ta, con bé có thể hưởng phúc gì? Chỉ có thể bị người ta coi là giúp việc sai bảo”

Khuôn mặt người phụ nữ đầy vẻ xiêu lòng, không nhịn được nhớ lại lời giáo viên chủ nhiệm của con gái đã nói.

Vốn dĩ Đinh Hồng Mai nghĩ rằng, chuyện không liên quan đến mình, không cần phải đi phiền.

Tình hình bên này ổn định, Giang Niệm Tư gọi điện thoại cho nhà khách, nhờ người ở nhà khách đến tiệm quần áo Tuyết Niệm bảo Đinh Hồng Mai nghe điện thoại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng người phụ nữ đó không nhịn được nữa.

Làm bác sĩ ở bệnh viện quân khu.

Đinh Hồng Mai nói: “Cháu chỉ là không nhìn nổi cái dáng vẻ mấy bà ấy không coi con gái ra gì, không nhịn được, không cần quan tâm có tác dụng hay không, dù sao cháu không nghe nổi, hi vọng có thể có một chút tác dụng, ây dô, đúng là nha đầu đáng thương”

Trang trí theo dáng vẻ rất cao cấp, bên trong đều là những bộ quần áo đẹp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Chương 117