Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Chương 12
Triệu Phương Như vui vẻ vội vàng bôi thêm một lớp kem dưỡng da dựa theo phương pháp Giang Niệm Tư nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba ngày tiếp theo, mỗi ngày Triệu Phương Như đều đến tìm Giang Niệm Tư châm cứu giúp đỡ thanh trừ độc tố.
Ông cụ hi vọng nói, Giang Niệm Tư tự nhiên miệng đầy đồng ý.
Vì vậy Triệu Phương Như vui mừng khấp khởi chờ đợi.
Thẩm Trình muốn mà chẳng giúp được vấn đề này bởi vì tình huống của anh cũng giống như vậy.
Lúc đó khi ông ấy nhìn toa thuốc, chỉ nhận ra thuận lợi của sự kết hợp giữa các vị thuốc đó.
Trong nhà cũng đều gọi điện thoại tới lãnh đạo bên kia giục anh kết hôn rồi.
Đôi mắt hẹp dài dưới mũ quân đội kia hiện ra bất đắc dĩ giống vậy: “Biện pháp tốt nhất chính là không quay về.”
Là thím Hai không ruồng bỏ anh ta bằng lòng nuôi nấng bên mình nên anh ta mới có thể có ngày hôm nay.
Cô ấy vẫn cứ thoa kem dưỡng da như thường lệ, cũng không quên uống thuốc bổ điều dưỡng khí sắc.
Thẩm Trình chỉ tặng anh ta một chữ..
“Lão Thẩm, nói cho cậu nghe tôi đặc biệt muốn về nhà, tôi nhớ v·ú... nhớ thím Hai còn nhớ em trai em gái của tôi nữa nhưng mà... Nhưng mà tôi về nhà một cái sẽ bị bắt đi xem mắt, thế này cũng làm khó tôi rồi.”
Ba mẹ, ông nội, còn có chú Hai của anh ta đều qua đời trong một trận ngoài ý muốn.
“ Lão Thẩm, tôi là chưa có người phù hợp nhưng tôi cảm thấy có người vô cùng thích hợp với cậu đấy.”
Kiện hàng này là Đinh Hồng Mai chuẩn bị một vài đặc sản quê hương muốn đưa cho anh họ, bởi vì hàng cô đều đến thị trấn nên Đinh Hồng Mai mới để cho cô đi gửi.
Giang Bằng Vũ vừa mới cúp điện thoại thì ngoài cửa có một người tiến vào.
Giang Bằng Vũ nghe được âm thanh nhỏ nhẹ mềm mại trong điện thoại thì có chút không xác định: “Em là... Tư Tư?”
Không hổ là thím Hai của anh ta.
Giang Bằng Vũ xoa xoa tóc: “Ôi, không nói cũng được.”
Một giây trước vẫn còn vô cùng cảm động một giây sau biểu cảm Giang Bằng Vũ trực tiếp c.h.ế.t lặng.
Thẩm Trình cảm thấy đây chính là biện pháp duy nhất.
Bởi vì chuyện mai mối này rơi xuống trên người cô thì cô cũng không thích.
“Cút.”
Ngày thứ tư Triệu Phương Như thức dậy phát hiện mụn trên mặt giống như đã xẹp xuống không cứng như vậy nữa.
Giang Niệm Tư từng nói miễn là tình trạng mụn bắt đầu tiến triển tốt hơn thì cũng không cần cô làm châm cứu thanh trừ độc tố nữa.
Nói đến chuyện này, Giang Bằng Vũ bỗng nhiên nghĩ tới em họ vừa gọi điện thoại đến liền ôm lấy cổ Thẩm Trình. (đọc tại Qidian-VP.com)
tạm thời không nói chuyện với em nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Một người nói như vậy, có thể là tình cờ.
Anh ta liền giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt: “Cái kia, Tư Tư à, anh có chút việc nhỏ nên
Sau khi tiến vào doanh trại quân đội thì thường xuyên gửi đồ khiến anh ta không đến nỗi nhìn bọn chiến hữu nhận được bao hàng mà thèm muốn.
Thế mà kế tiếp, một số bệnh nhân đều nói điểm trúng gió cảm lạnh đó, lập tức đã được Giang Niệm Tư chữa hết.
DTV
Thẩm Trình liếc anh ta, trong mắt hoa đào lộ ra một tia buồn cười: “Chuyện của anh còn chưa giải quyết được đã nghĩ nhúng tay vào chuyện của tôi à?”
Ngoài miệng nói không nói cũng được nhưng một giây sau liền giống như đổ đậu qua ống tre bùm bùm nói không ngừng.
Lại còn xem mắt người này không được vẫn còn người khác, anh ta là hoàng đế sao?
Giang Bằng Vũ “ách” một tiếng: “Không phải tôi đúng lúc phát hiện ra người thích hợp với cậu sao? Cậu xem cậu thích tự do không thích bị người ràng buộc, lại mạnh mẽ, tôi có người em gái tuy mập một chút, lùn một chút, đen một chút nhưng vô cùng được quý mến rất thích hợp làm cô vợ nhỏ, nhất là làm vợ của cậu.”
Giang Niệm Tư “Vâng” một tiếng: “Anh, em là Tư Tư, mẹ em gửi cho anh chút đặc sản quê hương, gọi nhắc anh chú ý một tí.”
Anh ta luôn nhớ kỹ ân tình này.
Kỹ năng y tế của cô bé này, có lẽ cao hơn so với ông rất nhiều.
Mặc dù Giang Niệm Tư liên tục an ủi cô ấy sẽ không có việc gì nhưng mụn mọc ở trên mặt chính mình thì làm sao Triệu Phương Như có thể yên tâm được. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhưng trốn tránh không phải là biện pháp hay.” Giang Bằng Vũ nói.
Sau khi gửi kiện hàng đi Giang Niệm Tư bấm điện thoại gọi cho anh họ.
Người đến có dáng cao chân dài, mặc một bộ quân phục xanh tôn lên thắt lưng thon gọn.
Cô ấy bỗng chốc sững sờ, thật đúng là ba bốn ngày mới có thể thấy được hiệu quả nha.
Chương 12: Chương 12
Cái này không thể chấp nhận được.
Lại không nghĩ rằng, hiệu quả sẽ tốt như thế.
Giang Niệm Tư chỉ giúp đinh hồng mai nhắn nhủ một chút cũng không thèm để ý Giang Bằng Vũ có xem mắt hay không.
Giọng nói trầm thấp chọc ghẹo giống như phát ra từ trong lồng n.g.ự.c mang theo hứng thú mê người.
Giang Niệm Tư đang cầm một kiện hàng lớn đi đến bưu cục.
-
Hai ngày trước mụn kia mọc lên càng nhiều dọa Triệu Phương Như sợ quá chừng.
“Thím Hai lại làm đồ ăn ngon cho anh rồi.” Giọng nói Giang Bằng Vũ lộ vẻ tươi cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều này khiến ông cụ bị kinh động.
Bản thân ở quân doanh có thể được người nhà nhớ đến khiến n.g.ự.c Giang Bằng Vũ mềm nhũn.
DTV
Giang Niệm Tư nói: “Vâng, mẹ nói khi anh thấy những đặc sản này thì có thể nhớ đến trong nhà, cũng để em nhắc nhở anh mau trở về một thời gian, mẹ đã nhờ bà mối tìm cho anh nhiều đối tượng hẹn hò, nói xem mắt người này không được thì còn người khác để anh yên tâm.”
“Gọi điện thoại cho ai vậy?” Thẩm Trình tùy ý hỏi một câu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.