Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 190: Chương 190
Anh ta và vợ là Trương Thu cùng tới tìm Giang Niệm Tư.
Mấy ngày nay, cậu nhóc dần tăng cường trình độ huấn luyện, phát hiện thấy chân cậu ta không có gì bất thường cả.
Giang Niệm Tư tìm chủ đề hỏi ông lão người trong nhà đi đâu cả rồi.
Trợ lý thấy Lưu Vân Cường mỉm cười thì cũng cười theo: “Ông chủ, đối tác lớn này của ngài cũng rất xinh đẹp, bây giờ ngài vẫn chưa kết hôn, hay là..
Nếu không phải trợ lý lắm miệng, trong đầu anh ta sẽ không xuất hiện suy nghĩ thái quá này.
Dù sao cũng vì mẹ mà bây giờ tất cả mọi người đều biết Thường Minh bất lực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhà máy lúc trước vậy mà lại đào ra một cái hố lớn như vậy cho bọn họ giải quyết.
Chương 190: Chương 190
Điều này thật khó cho Giang Tuyết.
Nói tới những việc này, ông lão khẽ thở dài.
Vì vậy anh ta không nói thêm gì.
Lưu Vân Cường đã nghe hết cuộc trò chuyện của ba mẹ con.
Cô không định để mình Giang Tuyết quản lý toàn bộ.
Đồ đạc trong nhà ông lão đều rất cũ, chẳng còn sót lại được gì, có thể thấy điều kiện khá là khó khăn.
Giang Niệm Tư biết không thể một ngụm ăn sạch, cô ấy có thể nghĩ ra được cách thứ nhất đã rất giỏi rôi.
Nhưng Giang Niệm Tư không cho cô biết cụ thể quá trình chế tác, chỉ phân phó cô giúp đỡ.
Hôm nay, Thường Minh cuối cùng cũng uống hết thuốc điều trị tì thận.
Dù sao cũng chỉ là một cô gái mười mấy tuổi.
Lão gia tử thậm chí còn nghiến răng ken két.
Khi Giang Niệm Tư nói người dân trong thôn sẽ tự hình thành một nhóm, Giang Niệm Tư đã vượt qua bài kiểm tra của anh ta.
Thẩm Trình biết cô bận cũng không quấy rầy cô, chỉ dắt Giang Đậu Đậu ra ngoài rèn luyện.
Mấy ngày nay cũng không gặp Thẩm Trình.
“Ra ruộng làm việc rồi. Haiz, năm trước hạn hán, không thu hoạch được gì cả.”
Thấy ba người mất hứng, Lưu Vân Cường đoán là các cô đã biết chuyện thiếu đạo đức mà nhà xưởng này từng làm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chúng ta cần giả thiết một chế độ để cân bằng vấn đề này. Bây giờ chúng ta tới xem những người dân trong thôn nói gì đã.”
Cô sẽ mời một nhân viên chuyên về phương diện này tới dạy cho Giang Tuyết về những kiến thức liên quan.
Nghiên cứu một lúc, Giang Niệm Tư lại cầm chìa khóa tiếp tục đi tới phòng thí nghiệm chế tác thuốc sinh tinh.
DTV
Trợ lý mới là họ hàng với Lưu Vân Cường, nhưng trợ lý này biết đúng mực và làm việc có hiệu suất hơn.
“Còn chưa nói tới lúc trước bảo nếu không xây được nhà máy, hoặc là dọn nhà máy đi nhất định sẽ phá nhà xưởng ra, đập bỏ xi măng trả lại đất cho chung tôi. Bây giờ thì hay rồi, người bỏ đi, nhà máy cũng đóng cửa, cũng không trả lại đất cho chúng tôi. Lúc nhà xưởng kia thành lập chiếm lấy rất nhiều đất của người dân trong thôn. Bây giờ dù chúng tôi có muốn chia nhà máy kia ra cũng không chia được.”
DTV
Đợt đầu tiên cô làm ra hai trăm viên.
Trong lòng anh ta thầm nghĩ, có phải bài kiểm tra này quá khó rồi không?
Niềm tim với đơn vị càng lúc càng lớn.
Lưu Vân Cường giơ tay lên gõ đầu cậu ta một cái: “Tuổi tác không quan trọng, quan trọng là chức vụ. Ông chủ của cậu tuyệt đối sẽ không nảy sinh tình cảm với đối tác làm ăn đâu”
Từ Xán Xán vừa mới ngủ dậy, nghe nói Giang Niệm Tư đang bận cũng mau chóng chạy đi giúp đỡ.
Giang Tuyết và Giang Niệm Tư liếc nhìn nhau, thay đổi một phương thức uyển chuyển hơn để tìm hiểu: “Lão gia gia, cháu thấy ở bên kia cổng làng có mấy cái nhà xưởng lớn, sao mọi người không tới đó làm việc ạ?”
Cô ấy nhíu mày trầm tư: “Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
em Về tới nhà, hai chị em Giang Niệm Tư và Giang Tuyết cầm bút ghi lại những ý tưởng vào trong sổ tay.
Đây đúng là kiểm tra của anh ta đối với Giang Niệm Tư.
Nhưng nghĩ lại, dù quần áo có tốt tới đâu mà người quản lý không có năng lực thì cũng có thể dẫn tới việc đầu tư của anh ta như ném đá xuống sông.
“Bác sĩ Giang, uống hết thuốc rồi, tôi cần phải trị liệu gì nữa không?”
Trước khi Giang Niệm Tư kiếm ra tiền, điều kiện trong nhà cũng rất khó khăn.
Vậy nên số lượng Giang Niệm Tư làm ra khá lớn. Cô định làm trước mấy trăm viên thuốc.
Giang Niệm Tư cầm ly lên uống nước, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Giang Niệm Tư đứng bên ngoài sân hỏi: “Lão gia gia, chúng cháu có thể vào nhà ông xin miếng nước uống không?”
Giang Tuyết cũng có cảm giác gánh thi nặng mà đường thì xa.
Giang Niệm Tư đã chế tác xong thuốc sinh tinh.
Từ Xán Xán cũng rất tự giác, hoàn toàn không dám nhìn lén. Anh trai cô ấy bảo cái này rất quan trọng, cần phải bảo mật.
Bà không có học vấn, điều duy nhất có thể làm là hỗ trợ sự nghiệp của con gái và không gây phiền phức cho bọn chúng.
“Làm việc gì chứ, đều là bọn c·h·ó lòng dạ hiểm độc.”
Trong lòng Giang Niệm Tư thầm vang lên tiếng “lập bộp. Cô có dự cảm bất an. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe thấy bọn họ tới xin nước, ông lão mỉm cười đi tới mở cửa hàng rào gỗ cho ba người: “Vào đi.”
Anh ta rất tán thưởng Giang Niệm Tư, nhưng cũng chỉ là tán thưởng một tiểu bối, một đối tác ưu tú mà thôi.
Một khi chúng ta ra quyết định gì đó ảnh hưởng tới lợi ích của công nhân hoặc trong khoảng thời gian ngắn, hoạt động của công ty có vấn đề, bọn họ nháo nhào gây chuyện hoặc bãi công tập thể thì với công ty mà nói, chính là ...
Khi bác sĩ Từ tan làm đi ngang qua phòng thí nghiệm thấy Giang Niệm Tư còn đang bận thì mau chóng đi kêu em gái anh ta giúp đỡ.
Giang Niệm Tư nhớ rõ thời gian hẹn gặp Thường Minh nên hôm nay cố ý tới khám cho.
Trước khi Giang Tuyết trở nên mạnh mẽ, cô giáo cũng chỉ là cô giáo, không phải là công nhân của công ty, cũng không tham gia ích lợi và quyền lợi của công ty.
Điểm này Giang Niệm Tư đều hợp.
Thường Minh rất bất đắc dĩ.
Nhưng ở thời đại này, hầu như điều kiện của nhà dân ở quê đều như vậy.
“Được.” Giang Tiếp lập tức đuổi theo. Đinh Hồng Mai cũng không bị tụt lại phía sau.
Quả nhiên, giây tiếp theo lão gia gia nói tiếp. Ông ấy trực tiếp mắng chửi: “Một đám lòng dạ hiểm độc, trước khi xây xưởng nói mua đất thì sẽ cho mọi người trong thôn công việc, kết quả thì sao? Xây xong nhà máy liền phát triển thêm bốn năm cái, tìm một đám người bên ngoài tới làm. Bây giờ nhà máy đóng cửa, không thấy có ai trong thôn chúng tôi tìm được việc làm trong chỗ đó cả...”
Quá trình chế tác thuốc sinh tinh khá phiền phức.
Một số dược liệu cần phải hấp chín, chỉ lấy chút nước nóng bám trên nắp. Có cái cần phải nghiền nát thành vụn, có cái thì cần phải đun nóng, sau đó lấy phần vỏ đã bị nóng và nứt ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Vân Cường cười mắng một tiếng: “Cậu coi tôi là s·ú·c sinh à, người ta mới bao nhiêu tuổi chứ?”
Ra tới đầu thôn, Lưu Vân Cường đưa ba mẹ con trở vê.
Anh ta muốn đối tác của anh ta phải là một người có đầu óc, biết suy nghĩ chu toàn và không tự tin đến mức mù quáng.
“Ha ha, tình yêu không phân biệt tuổi tác.
Khi đối mặt với Giang Niệm Tư, trên mặt Thường Minh có vẻ hơi mất tự nhiên.
Ba mẹ con đi vào sân, đánh giá căn nhà đầy bùn đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì vậy tiếp theo, hai chị em không nói thêm gì nữa.
Lúc không nói chuyện chính sự, thái độ của Lưu Vân Cường rất hiền hòa, nên gì trợ lý cũng dám nói với anh ta.
Đúng là không dễ làm mà.
Bên này, Giang Niệm Tư dắt Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai đi vào căn nhà đầu tiên ở cửa thôn Trong nhà chỉ có một ông lão.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.