Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30: Chương 30

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Chương 30


Ở một phía khác, hôm nay Giang Niệm Tư lại tan làm sớm.

Lúc chuẩn bị xuống xe, anh sững sờ một lúc vì cửa của phòng khám Đức Nguyên đã đóng lại.

Vừa về đến nhà, cô đã thấy rất nhiều dược liệu nằm trên cái mẹt ngoài sân.

Đối với Triệu Phương Như, phần lớn cổ sẽ được che đi một nửa, chỉ có khuôn mặt là bộ phận thường xuyên lộ ra với mọi người.

Ngồi trong phòng có mẹ cô còn có Trương Thuý Phương, bà mối trong thôn và một người phụ nữ không rõ danh tính.

Tức là phân loại những dược liệu họ thu thập được trên núi.

Màu da của cô ấy sáng màu hơn trước vài tông và cổ cô ấy vẫn giữ nguyên màu sẫm hơn.

Nghe vậy, ông lão thò tay vào chậu, vớt lấy một nắm thuốc, đặt lên chóp mũi và ngửi.

Triệu Phương Như sắp kết hôn.

Hôm qua cô đã dạy Giang Thành cách nhận biết một số loại dược liệu.

Sau khi đặt những cây châm bạc đã qua sử dụng vào đĩa sứ, Giang Niệm Tư giải thích: “Bệnh thấp khớp không thể chữa khỏi ngay lập tức được, nhưng nếu cẩn thận giữ gìn tốt, về cơ bản có thể kiểm soát được trạng thái tốt lâu dài mà bệnh không tái phát. Bà Lưu bị phong thấp, hơi lạnh bắt đầu ngấm dần từ chân, ngâm chân thường xuyên thì tình trạng sẽ cải thiện hơn nhiều”

Trong lúc tuyệt vọng, anh không còn cách nào khác là phải quay lại thôn Đại Mộc trước.

Giang Niệm Tư đã quen với việc được khen ngợi nên cô cũng không có gì phải xấu hổ cả.

Cô đã sử dụng kem dưỡng trắng này được gần một tháng, vì chỉ bôi lên mặt nên màu da trên mặt tương phản rõ rệt với cổ.

Có tân thảo, tống cốt thảo, hoa hồng và phụ tử (chế), ...

Nghĩ tới đây, Thẩm Trình bất tri bất giác đã đi tới thị trấn nhỏ, tìm kiếm ký ức từ ngày hôm đó, Thẩm Trình đi tới phòng khám Đức Nguyên.

Thẩm Trình đã giúp dân làng xây dựng lại nhà cửa vì thôn Đại Mộc nằm ở vị trí thấp và dễ bị ảnh hưởng bởi lũ lụt.

Về vụ kem làm trắng da, dù Triệu Phương Như có thể sẽ không nói cho người khác biết, nhưng cô ta làm việc trong một nhà máy, bạn bè của cô hầu hết đều là công nhân nhà máy.

Triệu Phương Như cười nói: “Kem này dùng bôi mặt thôi, dung bôi cổ rất lãng phí.”

Khi bà Lưu ngâm chân xong rồi đi giày vào, bà cảm thấy toàn bộ hai chân của mình trở nên thoải mái và nhẹ nhàng hơn rất nhiều, đi lại dễ dàng.

Trên mặt mang theo nụ cười, cô đi vào trong nhà, lớn tiếng kêu lên: “Anh, hôm nay anh hái được nhiều dược liệu...

Từ khi cô ta dùng kem dưỡng trắng, các chị em xung quanh đều khen cô trắng lên, và họ đều muốn hỏi cô ta đã làm thế nào mà trắng hơn.

Quả là một công thức hay.

Tính mạng của anh đã được nữ bác sĩ đó cứu sống, anh nên đến gặp cô để bày tỏ lòng biết ơn.

Thực ra lần này Giang Niệm Tư thay đổi đơn thuốc ngâm chân một chút, bởi vì những thứ dùng để ngâm hàng ngày không nên có dược tính quá mạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, Giang Niệm Tư nhúng một chiếc khăn vào chậu thuốc để cho thấm nước và ngâm cho ấm khăn, sau đó vắt kiệt nước rồi đắp lên đầu gối của bà Lưu.

Ông nghĩ mình thông thạo y học, nhưng cũng chưa từng sử dụng phương thuốc này, một khi tổng hợp lại chúng với nhau liền hiểu ra bí quyết.

“Bác sĩ Giang, cô mau nhìn xem, tôi đã trắng hơn nhiều chưa?”

Cô đã bỏ ra hai tệ năm mươi xu để mua nguyên liệu cơ bản làm thuốc trắng da từ ông Trương.

Lần trước cô ta hỏi Giang Niệm Tư tại sao không dùng kem dưỡng trắng, Giang Niệm Tư nói mình không có tiền.

Nếu chỉ chậm rãi dạy cho Giang Thành thì có lẽ anh sẽ không nhớ được, nhưng hôm qua anh đã tự mình hái rất nhiều loại, đương nhiên sẽ nhận ra.

Phụ nữ ở mỗi thời đại đều có những mối quan tâm khác nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi hái và phơi khô, cô sẽ giúp bán chúng đi.

Sau khi tiễn bà Lưu, Triệu Phương Như lại đến.

Nhưng đối với bệnh thấp khớp, dù ông có đến chữa cũng không thể khỏi bệnh nhanh chóng như thế này được.

Cô không chắc liệu mình có thể bán được nó hay không nên hiện tại cô chỉ dám làm một số lượng nhỏ trước.

Dựa theo tốc độ sửa chữa chuyển nhà, họ vẫn còn vài ngày trước khi trở lại doanh trại quân đội.

DTV

“Bác sĩ Giang”

Mỗi câu đều khen bác sĩ Giang, chỉ thiếu nước viết luôn hai chữ “tôn kính” ở trên mặt.

Vừa đi vào, cô ta liền hưng phấn chạy tới chỗ Giang Niệm Tư.

“Ồ, vậy thì tốt quá. Nhân tiện, bác sĩ Giang, cô có biết trang điểm không?” Triệu Phương Như hỏi cô, Giang Niệm Tư gật đầu: “Có biết, có chuyện gì à, cô muốn mời tôi trang điểm cho vào ngày kết hôn à?”

Đám cưới chỉ diễn ra có một ngày, Triệu Phương Như rất hào phóng: “Được, tôi cho cô một tệ, bằng một ngày tiền lương của tôi, có được không?”

“Vậy ngày mốt tôi kết hôn. Cô có thể đến nhà giúp tôi trang điểm được không?”

Biểu hiện của Giang Trừng cực kỳ tích cực.

Cấp dưới cũ của anh tình cờ ngày mốt sẽ kết hôn, Thẩm Trình còn muốn giúp đỡ cậu ta đi đón dâu.

Nhưng Triệu Phương Như có tâm tư của riêng mình, không muốn mọi người đều đẹp lên giống như mình nên không nói gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Niệm Tư yêu cầu anh ấy lên núi để thu thập dược liệu quen thuộc mỗi khi có thời gian rảnh.

“Có thể, nhưng mà, cô phải trả tiền” Giang Niệm Tư trực tiếp nói.

Chương 30: Chương 30

Đúng là thần y.

Trước tiên, cô làm ba lọ kem trắng da tại phòng khám rồi mới ra về.

Triệu Phương Như chỉ là tùy ý hỏi, không ngờ Giang Niệm Tư thật sự biết làm như vậy.

Cô đặt chậu nước nóng dưới chân bà nội Lưu rồi nhẹ nhàng lấy cây châm bạc ra cho bà.

Cũng là do lỗi của anh, ngày đó anh là kẻ tiểu nhân bỉ ổi, không dám gặp trực tiếp nữ bác sĩ.

Cô ta lập tức mở to hai mắt rồi mỉm cười.

Nhìn mặt của Giang Niệm Tư vẫn còn đăng bị bằng bó, cô ta vô thức hỏi: “Cô vẫn không có tiền mua kem trắng cho mình dùng à?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa...

DTV

Hôm nay cô ta ăn mặc rất đẹp, áo sơmi cotton màu trắng và váy dài đến mắt cá chân màu xanh lam được may vô cùng khéo léo.

Tận một tệ.

Nhìn thấy trong phòng có mấy người, Giang Niệm Tư không nói nữa.

Giang Niệm Tư liếc nhìn một cái, nói: “Cô không lên bội à?”

Dù sao phụ nữ đều có tâm tư giữ của tốt cho riêng mình.

Giang Niệm Tư tiến lên nhìn xem, tuy không phải dược liệu quý giá nhưng quan trọng là số lượng nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Phương Như nghe xong lời Giang Niệm Tư, nhận ra cô ta đã ăn rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng.

Giang Niệm Tư sửng sốt một chút, biết cô ta đã hiểu lầm, chỉ nói: “Tôi mới bắt đầu sử dụng”

Sau khi làm việc cật lực đến tận tối, Thẩm Trình lái xe jeep thẳng đến tận thị trấn nhỏ.

Giang Niệm Tư cười giải thích: “ Bà nội Lưu à, cái gì nhiều quá cũng không tốt. Cây châm bạc này tuy có tác dụng, nhưng không thể cứ để ở chân như vậy”

“Con bé này, cháu đang làm gì vậy?” Ông nội Trương bối rối hỏi khi thấy Giang Niệm Tư mang đến một chậu nước thuốc.

Chỉ cần nói qua nói lại, cô ta sẽ lơ đãng lộ ra một chút thông tin.

“Ôi, tại sao bác sĩ lại ngừng châm cứu cho tôi?” Bà nói với vẻ tiếc nuối.

Đương nhiên Giang Niệm Tư thấy không có vấn đề gì.

Để tránh tình trạng này, bộ đội đã tới hỗ trợ chặt cây, xẻ gỗ, chất đá để chuyển nhà của dân làng ra giữa núi.

“Bà nội Lưu, đây là gói thuốc ngâm chân, bà có thể lấy về nấu nước ngâm hàng ngày Ngâm chân mỗi ngày có thể loại bỏ độ ẩm lạnh khỏi cơ thể một cách hiệu quả và cũng rất hữu ích cho bệnh thấp khớp.

Bà Lưu vẫn còn muốn tiếp tục châm cứu thêm một lúc nữa.

Vì vậy, màu da trên mặt không những trắng hơn mà còn có khí sắc hơn nhiều, mang lại cho tổng thể khuôn mặt một cảm giác rạng rỡ.

Cô ta đã trở nên xinh đẹp như vậy, chắc chắn sẽ có nhiều người không nhịn được sự tò mò và hỏi thăm, kiểu gì cũng sẽ có ít nhất một người đến hỏi về kem dưỡng trắng da.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Chương 30