Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34: Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Chương 34


“Tuy nhiên... nó chỉ có thể dùng để bảo vệ bản thân trong trường hợp khẩn cấp chứ không thể dùng nó để buộc tội oan cho người khác. Cô hiểu không?”

Mặt đối phương tuy rằng bị quấn chặt, nhưng ánh mắt lại rất sinh động.

Trước áp lực từ chú cảnh sát, Giang Niệm Tư đi đến bàn của bọn họ.

Về sau đừng nói những lời như vậy Giang Niệm Tư biết rằng anh đang ám chỉ việc cÔ CỐ tình xé quần áo để gài bẫy Cao Văn Quang.

Người phụ nữ kia vừa tự đập đầu vào bàn đến mức chảy máu, nếu không có người đứng ra chứng minh hộ thì cô sẽ không dễ dàng thoát khỏi tội này.

Giọng nói nhẹ nhàng đi vào long người giống như được tích điện.

Khi đi ngang qua cửa, bà ta cũng không thèm nhìn Giang Niệm Tư một cái.

Hứa Cường nói: “Tuy rằng khi đối mặt với những kẻ vô lại như vậy, các em nên tự bảo vệ mình một cách hợp lý là đúng. Nhưng vốn là con gái, các em không thể lấy thanh danh của mình làm trò đùa được”

“Ồ.” Giang Niệm Tư không biết rõ tình huống giữa hai người này nên cũng không nói nhiều.

Giang Niệm Tư có chút khó chịu, lẽ ra cô phải biết rằng vừa nãy rõ ràng mình nên chạy đi, dù sao cô cũng không phạm tội gì.

Thẩm Trình không ngừng nhìn Giang Niệm Tư.

Hắn đột nhiên ngừng cười, nói: “Cô bé, lại đây nói chuyện”

Hứa Cường đã giáo d·ụ·c tư tưởng cho nhiều người, nhưng trước đây anh chưa từng được ai giáo d·ụ·c lại như vậy.

Nếu vấn đề này thực sự trở nên nghiêm trọng, phụ nữ sẽ luôn là người hứng chịu sự bàn tán nhiều nhất.

Hứa Cường: “...

“Chú cảnh sát, cháu có tội”

“Trong phạm vi lý trí hợp lý, bất kỳ biện pháp nào để bảo vệ bản thân khỏi bị người khác bắt nạt đều đúng”

Cô ho nhẹ một tiếng, che giấu sự bối rối của mình, nói: “Ừ, tôi hiểu rồi.”

Chương 34: Chương 34

Bên kia nói chậm rãi, với một giọng nói trầm thấp vô cùng có sức quyến rũ.

Nói chuyện gì cơ?

Nhưng một người là quân nhân, một người là cảnh sát, bọn họ nhất định sẽ không bắt nạt cô.

Nhìn thoáng qua vẻ ngây thơ của cô ấy, anh thấy buồn cười trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Hứa Cường lại không vui: “Cô bé, sao em gọi anh là chú cảnh sát, còn cậu ta thì là anh lính?”

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Hứa Cường, Giang Niệm Tư lại nói thêm: “Tất cả là vì mọi người xung quanh tôi đều nói, con gái làm chuyện như vậy sẽ rất xấu hổ, có thể trở thành tâm điểm bàn tán của người khác, cho nên cho dù con gái thật sự bị bắt nạt thì cũng vẫn là nên lo lắng cho bản thân mình trước tiên. Chọn cách im lặng và để tội phạm không bị trừng phạt sau khi bị người khác chỉ trích. Chỉ cần tôi không quan tâm đến vấn đề danh tiếng của chính mình, dù ai nói gì thì tôi cũng nhất định có thể đáp trả họ.”

Đôi mắt cô mở to và long lanh nước, lúc này trông cô càng ngây thơ hơn.

DTV

Một giọng nói nhẹ nhàng và kèm theo một chút ngạc nhiên, những ngón tay mảnh khảnh của Thẩm Trình vô thức v**t v* mép tách trà.

“Chúng ta quả thực không thể lãng phí tài nguyên của cảnh sát bằng những thứ vớ vẩn như vậy, làm vậy là không đúng nên tôi không hề có ý định gọi cảnh sát. Nhưng tôi không coi đó như một trò đùa. Để đối phó với những kẻ lưu manh như vậy, chúng ta chỉ có thể sử dụng những mánh khoá vô lại hơn. Bằng không, bọn chúng sẽ nghĩ rằng bạn sợ họ. Giải pháp nhanh nhất mà tôi có thể nghĩ ra lúc này chính là làm như vậy. Và quan tâm quá nhiều đến danh tiếng kiểu này không phải là điều tốt, mà nó sẽ chỉ trở thành xiềng xích đối với phụ nữ mà thôi.”

Khi cô nói chuyện với Hứa Cường, Thẩm Trình bề ngoài tỏ vẻ không nhìn cô nhưng đã lén lút liếc nhìn cô vài lần.

Trên mặt người kia lộ ra nụ cười, lộ ra một tia khích lệ.

Nhưng nghe được lời này, Giang Niệm Tư hoàn toàn không đồng ý.

Vốn dĩ Giang Niệm Tư có vẻ ngoài ngoan ngoãn, đang rất tích cực lắng nghe lời giáo d·ụ·c tư tưởng mà các đồng chí cảnh sát truyền cho cô.

Cô chớp mắt, đôi mắt to sáng hiện lên vài chữ - ngây thơ, vô hại và chân thành.

Thẩm Trình ngoảnh mặt đi, nhẹ giọng nói: “Trở về di.”

Giang Niệm Tư nhìn thấy Hứa Cường đang đi về phía cô, thái độ thừa nhận sai lầm của cô được coi là cực kỳ tích cực.

Cô ngạc nhiên đến mức mở to mắt.

Thẩm Trình cũng có chút kinh ngạc, vừa rồi một cô gái trông như con thỏ nhỏ ngoan ngoãn lại có thể trở nên nghiêm túc như vậy, trong nháy mắt liền có thể tìm được lời để phản bác vấn đề này với Hứa Cường.

Sau khi ngồi xuống, Giang Niệm Tư cẩn thận ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khuôn mặt mà cô cho rằng rất đẹp trai, nốt ruồi ở cuối mắt nhìn từ phía trước càng thêm quyến rũ.

Sau khi rời khỏi khách sạn quốc doanh, hai tay Giang Niệm Tư ôm mặt nhỏ giọng nói: “Muốn c.h.ế.t quá.”

Trời ạ...

Cô vô thức lẩm bẩm, điều này hoàn toàn là do ảnh hưởng thói quen lúc sống trong tương lai.

Không phải Giang Niệm Tư không quan tâm chút nào, mà là bởi vì lúc đó Cao Xuân Hồng đột nhiên ra tay như vậy, trong đầu cô chỉ có cách này.

“Cô nói rất đúng.”

Xấu hổ quá đi mất.

Có rất nhiều bí ẩn thật sự của vụ án còn chưa bị vạch trần, phần lớn họ đều lo lắng nếu bị người khác phát hiện, sẽ rất xấu hổ. Cho nên khi Hứa Cường nói ra điều này, cơn tức giận của cô chợt dâng l*n đ*nh đầu.

Nhưng thái độ của cô ấy đối với việc thừa nhận sai lầm của mình là khá tốt.

Tôi tôi suốt cả nửa ngày, nhưng vì bối rối không nói được gì nên bà ta chỉ im lặng chạy ra ngoài ôm lấy con trai.

Cô thừa nhận sai lầm của mình với thái độ hết sức tích cực: “Tôi thực sự không phải là muốn đến đồn cảnh sát để báo án gì cả. Tôi chỉ muốn dọa hai mẹ con họ thôi. Tôi xin lỗi chú cảnh sát, tôi hứa sau này sẽ không làm thế nữa.”

Hứa Cường buồn cười một lúc rồi nói: “Đồn cảnh không phải là nơi mọi người muốn làm đến thì đến.

Giang Niệm Tư bên đó cũng sửng sốt một lát.

Chuyện này thật sự sẽ không đến được đồn cảnh sát, nếu không Cao Xuân Hồng dù có muốn cũng không thể chạy trốn.

Đi đâu?

Tuyệt, câu nào cũng gọi chú cảnh sát, Hứa Cường cảm thấy trong nháy mắt mình đã già đi hơn mười tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiếp trước Giang Niệm Tư đã xem rất nhiều tin tức nói về việc phụ nữ bị ức h**p, nhưng cuối cùng lại như không có chuyện gì xảy ra, rất nhiều trường hợp là do gia đình các cô gái xấu hổ không muốn công khai truy cứu.

Khi đối mặt với hai mẹ con nhà kia, cô ấy tỏ vẻ thông minh và xảo quyệt, khi đối mặt với cảnh sát Hứa Cường, cô rõ ràng chỉ muốn khắc trên mặt mình dòng chữ “ngây thơ và ngoan ngoãn”.

DTV

Cô ngây người quay lại nhìn anh trai lính đẹp trai phía đối diện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hứa Cường nhìn cô, Giang Niệm Tư vốn là một công dân tốt, nhưng từ khi đến đây, đây là lần đầu tiên cô gặp cảnh sát..

Danh tiếng là một cách nói hoa mỹ thôi, nhưng Giang Niệm Tư biết rằng anh đang đề cập đến vấn đề trinh tiết.

Anh ấy cố tình sử dụng giọng điệu nhẹ nhàng này, thật sự làm người khác khó chống đỡ.

Hứa Cường sửng sốt một lúc, chú cảnh sát. ....

“Anh bộ đội!”

Có trời mới biết, người cô không thể cưỡng lại nhất chính là anh bộ đội kia, tại sao anh ấy lại là một anh chàng đẹp trai như vậy.

Giang Niệm Tư không chịu nổi sự dịu dàng của người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Giang Niệm Tư đang xấu hổ thì nghe được một giọng nói trầm thấp đầy trêu chọc vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hứa Cường không quan tâm nhiều đến điều này, nhưng xã hội vốn là như vậy.

Càng nói càng nhiều, đột nhiên cô nhìn thấy đôi mắt ngơ ngác của Hứa Cường, mới nhận ra hình như mình đang nói quá gay gắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Chương 34