Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Chương 44

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Chương 44


“Cũng phải, ông nói có lý.

Nhắc đến chuyện này, Thẩm Vũ Lâm không nhịn được thở dài.

Mối quan hệ cả gia đình cực kỳ hòa thuận.

Tất nhiên, ông cụ Trương không thể vào ở trong nhà, ông ấy ở trong căn nhà kho nhỏ xây bên ngoài sân nhà bà nội.

Thẩm Vũ Lâm cũng chỉ ngoài miệng nói chuyện ngạo mạn, nếu nghe được lời vợ thì giọng điệu lập tức dịu lại.

“Bác sĩ Đông y lần này ông cụ tìm, thật sự có thể chữa vấn đề của con chúng ta sao?” Bà ấy có chút không quá chắc chắn.

“Nhưng...” Đinh Hồng Mai chạm vào vải mềm mại đó, thật sự không nỡ mặc.

Bên này, Giang Niệm Tư nhận được đơn đặt 13 kem dưỡng trắng, lại nhận thêm hai đơn đặt quần áo, sau khi trở về, lập tức nói tin tức này cho Giang Tuyết và người nhà.

Cô đi nhanh tới cạnh Đinh Hồng Mai, cầm lấy quần áo trong tay Giang Tuyết, cưỡng ép nhét vào tay Đinh Hồng Mai.

Giang Tuyết hiểu lẽ phải, những thứ này đều nhờ vào em gái, cô ấy chỉ biết may quần áo.

Quần áo Đinh Hồng Mai và Giang Đậu Đậu, đều là màu xanh xám không quá nổi bật, người trong thôn cũng chưa đến nỗi nói lời ong tiếng ve.

Tưởng Tân Lệ vui vẻ, đưa tay nắm lấy lỗ tại Thẩm Vũ Lâm: “Họ Thẩm, ông nói rõ cho tôi, gọi gì mà đứa con vô liêm sĩ quý giá đó của tôi, chắc là con trai của mình tôi, không có quan hệ gì với ông đâu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả đời Thẩm Vũ Lâm chinh chiến, làm việc nhanh nhẹn gọn gàng.

Giang Tuyết lập tức đo kích cỡ cho hai người.

Giang Tuyết không kịp đợi lấy ra cho hai người thử.

Thời tiết ngày càng lạnh, quần áo mặc trên người Đinh Hồng Mai và Giang Đậu Đậu, đều rất phong phanh.

DTV

Những ngày nay, đặc biệt là nghề nông trong nông thôn, phần lớn gia đình chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống gia đình, tiền tiết kiệm tối đa không cao hơn mấy đồng.

Nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít.

Quần áo Giang Niệm Tư có kiểu dáng đẹp, dĩ nhiên định giá phải khác với những người khác.

Chỉ là bà ấy hơi mâu thuẫn đi, luôn cảm thấy mình đã kết hôn sinh con, đã phí thời gian hàng chục năm, hiện tại người cũng già rồi, không thích hợp nói chuyện bạn đời gì đó.

“Mẹ không lạnh, vải chỉ có bấy nhiêu thôi, con may thêm hai bộ cho em gái con và con thay đổi mặc “Gì mà không lạnh, hai ngày trở lại này của mẹ, trên người đều là băng” Giang Niệm Tư vừa đến nhà đã nghe thấy lời này, lập tức phản bác.

Hai chị em thương lượng một hồi, rồi cứ quyết định như vậy.

Anh ấy cần phải cố gắng hơn.

Giang Đậu Đậu đã mặc quần áo mới, đôi mắt đen tràn đầy vui vẻ.

DTV

Cuối cùng định là cô chiếm 6 phần, Giang Tuyết chiếm 4 phần.

Bác sĩ điều trị cho anh miệng như bị kim khâu lại, làm sao cũng không cạy ra.

Bên kia, ba Thẩm Trình nghe được anh nói không kết hôn, giận đến phùng mang trợn mắt.

Cô cung cấp bản vẽ và mời chào khách, Giang Tuyết phụ trách may quần áo, hai người chia năm năm.

Theo lý trấn nhỏ hẳn là định giá 2 đồng.

Đinh Hồng Mai chạm vào vải áo khoác mềm mại, trong lòng rất thích nhưng bà vẫn từ chối.

Giang Tuyết nghe xong, trong lòng dâng lên một luồng nhiệt huyết.

Chương 44: Chương 44

Đinh Hồng Mai thì khác, bà còn phải ra ngoài làm việc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe được Tưởng Tân Lệ nói lời này, ông ấy nói: “Nghĩ nhiều như thế làm gì? Thành công thì thành công, nếu không thành công thì tìm người tiếp theo? Có hy vọng thế nào cũng phải thử.”

Hôm nay chỉ có mình cô ở phòng khám, vì ông cụ Trương vẫn còn ở nhà bà nội, chưa trở lại.

Tưởng Tân Lệ thở dài, nói: “Ông cũng đừng nóng giận nữa, ngày mai đã đến trấn Kỳ Thạch rồi, mấy ngày trước nghe ông cụ nói bên đó có một bác sĩ Đông y rất lợi hại, ông nói xem con trai chúng ta không chịu kết hôn cũng không chịu gặp gỡ con gái, có phải có vấn đề gì không?”

Thẩm Vũ Lâm từ trong mũi hừ ra một tiếng: “Vấn đề hiện tại không phải bác sĩ, là con trai bà, đứa con vô liêm sỉ quý giá đó của bà, bị vấn đề gì đều không biết, cũng không chịu nói, chỉ luôn giấu giếm.

Giang Đậu Đậu còn khá hơn chút, có thể ở nhà không ra ngoài.

“Ông cụ tìm kiếm hỏi thăm khắp nơi, chỉ muốn tìm một bác sĩ Đông y lợi hại cho thằng nhóc thối đó xem, phải thực sự là một bác sĩ lợi hại, chúng ta sẽ đưa thằng nhóc thối đó sang đây chữa bệnh.

Đinh Hồng Mai nhìn, khóe mắt nóng lên.

Sau này nếu thật sự có cơ hội làm lớn, cẫn phải là Giang Tuyết đến quản lý.

Tưởng Tân Lệ còn lo hơn so với Thẩm Vũ Lâm: “Được rồi, lần này đến xem bác sĩ đó có thực sự có năng lực không, nếu thật sự có năng lực, bất luận nghĩ cách gì, tôi cũng sẽ đưa thằng bé đi”

Trong lòng cô ấy không thoải mái khi chia năm năm, cảm giác như chiếm hời của em gái, trực tiếp nói ba bảy với Giang Niệm Tư, cô ấy ba phần, Giang Niệm Tư bảy phần.

Tiền bán kem dưỡng da, cộng thêm một số phí thủ tục kiếm được tại phòng khám của cô, còn có 15 đồng Giang Tuyết cho cô lần trước khi bán dược liệu, hiện tại trong tay Giang Niệm Tư tổng cộng có gần 60 đồng.

Giang Niệm Tư nói: “Mẹ, sau này con sẽ còn kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền, mẹ yên tâm đi, đây chỉ là một sự khởi đầu, về sau mình không lo không có quần áo mặc, mẹ mau mặc đi Giang Tuyết cũng nói: “Đúng vậy mẹ, sau này hai chị em bọn con nhất định sẽ kiếm nhiều tiền hiếu thuận với mẹ.”

Ở thời đại này, những thứ khác rẻ, may quần áo lại không rẻ.

Trước đây Giang Niệm Tư luôn tưởng rằng ông cụ Trương là một phía tình nguyện.

Sau khi Giang Tuyết về, Giang Niệm Tư tiếp tục ở trong phòng.

Cả ngày hôm nay nhàn rỗi, Giang Tuyết đã dùng vải áo khắc mà Giang Niệm Tư mua may quần áo cho Giang Đậu Đậu và Đinh Hồng Mai.

Hai người đưa đến đều là vải áo khoác nhưng vải áo khoác mang theo đều là màu tối.

Giang Niệm Tư dự định sẽ làm việc này lâu dài, cô chỉ cung cấp bản vẽ, giữa chị em có thể hỗ trợ lẫn nhau nhưng lợi ích cần phân rõ thì phải phân rõ, tránh cho về sau cảm tình hai chị em vì tiền mà xấu đi.

Nhìn kỹ vài lần, mới phát hiện bà nội cũng có tình ý với ông cụ Trương.

Giang Niệm Tư cũng không muốn Giang Tuyết chịu thiệt vì cô không có thời gian quản lý.

Bốn anh em lúc này mới vui vẻ cười.

“Mẹ, mẹ mặc thử xem. Giang Tuyết nói.

Cô ấy đi làm trong huyện lỵ, ông chủ chỉ cho cô ấy 12 đồng một tháng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mẹ, mình là người một nhà, cái gì tốt mẹ đều nghĩ cho bọn con, bọn con cũng không thể quên mẹ được.

Nhưng đây chỉ là một trấn nhỏ, mặc dù trấn Kỳ Thạch giàu có hơn nhiều so với các trấn khác, nhưng cũng kém hơn thành phố lớn.

Mẹ anh cũng lo âu vô cùng.

Hôm sau, Giang Niệm Tư dẫn Giang Tuyết đến trấn trên, đợi tới trưa, Triệu Phương Như và một cô gái khác mới đưa vải tới.

“Được, đều nghe bọn con.

Lần hành động đó, ông ấy chỉ biết là con trai bị thương, cụ thể bị thương ở đâu, không người nào biết.

Giang Tuyết cũng nói: “còn có con nữa” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chẳng phải tôi đang quá tức giận sao? Bà nhìn xem con trai chúng ta bao nhiêu tuổi, con người khác đều đã đi mua nước tương, chỉ còn duy nhất thằng nhóc là đàn ông độc thân, mỗi lần chúng ta giới thiệu đối tượng cho thằng nhóc, thằng nhóc đều kiếm cớ chạy đi, không coi trọng thì cũng thôi đi, thằng đến đều không đến”

Một bộ quần áo may sẵn trong thành phố, chỉ riêng phí tiền công đã gần hai đồng năm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Giang Niệm Tư về đến nhà, vừa vặn may xong.

Tưởng Tân Lệ cảm thấy việc này khả thi.

Nhưng vấn đề chính là...

Nhưng do kiểu dáng đẹp, cuối cùng vẫn định giá là hai đồng năm hào.

Ngày mai Giang Niệm Tư sẽ dẫn Giang Tuyết đi đo kích cỡ cho người, tiện thể lấy vải.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Chương 44