Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Chương 5

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Chương 5


Lời này bà cụ rất thích nghe.

Giang Niệm Tư đun nước.

Bà cụ hơi độc mồm độc miệng nhưng lại có một tấm lòng rất thiện lương, biết người trong làng không có tiền xem bệnh nên bà chưa bao giờ lấy tiền, chỉ lấy chút đồ để coi như là bổ sung cho sinh hoạt trong gia đình.

Trong mắt Đinh Hồng Mai, học y thì đều là nhân tài có tương lai.

Không bột đố gột nên hồ.

Nghe cháu gái hỏi, lão thái thái nói: “Sao thế, cục cưng Niệm cuối cùng cũng nghĩ thông, muốn theo học y thuật với ông Trương của cháu rồi sao?”

Kĩ năng nấu nướng của cô cực kì tốt nên muốn thể hiện kĩ năng, nấu một bữa ra trò cho mọi người.

DTV (đọc tại Qidian-VP.com)

Y thuật của bà lão cũng không cao siêu gì, chỉ đủ để chữa mấy bệnh cảm mạo lặt vặt.

DTV

Thứ này uống vào không đủ no, cho nên Đinh Hồng Mai và Giang Thành cả ngày làm việc quần quật đã gầy như que củi.

Nhưng Giang Niệm Tư luôn muốn làm chút gì đó giúp đỡ người nhà.

Giang Niệm Tư sửng sốt, theo lời bà cụ thì không khó đoán ra, nguyên chủ trước kia hẳn là không quá muốn vào trong trấn phát triển.

Bà cụ cười tít cả mắt: “Con yên tâm, ông Trương của con có quan hệ tốt với bà lắm, ngày mai bà đưa con lên trấn trên, đưa con đi bái sư.”

Trên bàn cơm, Giang Đậu Đậu ăn trứng gà từng miếng nhỏ, bởi vì quá ngon nên tiếc, không dám ăn nhanh.

Bởi vì bệnh nhân của bà cụ toàn là người trong thôn, điều kiện sống của họ cũng không tốt, bà lão lại không đành lòng lấy tiền của họ.

Đôi tay nhỏ của nhóc lạnh băng.

“Dạ, con tới liền.”

Bà thiếu điều giơ hai chân hai tay tán thành.

Người khác trả tiền thuốc men bằng trứng gà, bà cũng chưa bao giờ nỡ ăn, lúc nào cũng để dành lại cho Giang Niệm Tư. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên bàn cơm, Giang Niệm Tư nói chuyện muốn lên trấn trên làm việc ở phòng khám trung y với Đinh Hồng Mai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong tay hai người cầm một cái chén.

Nhưng y thuật của người ta tốt hơn bà nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Niệm Tư hạ quyết tâm phải giải quyết tình trạng này.

Tắm rửa xong, cả nhà uống cháo ngô.

Được lời bảo đảm của bà cụ, tâm trạng Giang Niệm Tư vui hơn hẳn.

Không ngờ cô lại đột nhiên nhắc tới.

Ở niên đại này, dân quê không cầu kỳ như vậy, họ không tắm rửa thường xuyên lắm. Nhưng cả ngày người ngợm bẩn thỉu mà vừa về nhà đã được tắm nước nóng luôn, ai lại không thích cơ chứ?

Chẳng qua lúc ấy cháu gái không quá nhiệt tình, bởi vì phải đi đường xa.

Nhưng mà nhóc con lại đưa lòng đỏ trứng cho Giang Niệm Tư.

“Đến đây, bé cưng Niệm, ăn trứng gà.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàn cảnh chung như vậy rồi, trong thôn còn rất nhiều người ngay cả cháo ngô cũng không có mà uống.

“Đúng đó, Tư Tư à, lần sau em đừng làm mấy việc này nữa, chờ anh về, anh làm cho.” - Giang Thành phụ họa nói.

Cuộn tròn trong chăn, Giang Niệm Tư đột nhiên khịt khịt mũi, bà nội tin tưởng cô vô điều kiện, vẫn luôn cảm thấy cô là thông minh nhất, như vậy, nếu cô hơi thể hiện chút hẳn là sẽ không khiến ai hoài nghi đâu ha?

Đinh Hồng Mai và Giang Thành vừa về là có thể tắm nước nóng rồi.

Lúc nào Giang Niệm Tư cũng bị người nhà này làm cho cảm động.

Nói là trứng tráng nhưng cũng chẳng dùng dầu, đây đã là đồ ăn tốt nhất trong nhà rồi.

Về đến nhà, nghĩ Đinh Hồng Mai và Giang Thành đã đi ra ngoài làm việc, cô liền chuẩn bị sẵn cơm nước cho họ.

Bà cụ làm việc rất nhanh, ngày hôm sau đã đưa Giang Niệm Tư đi khỏi thôn lên trấn nhỏ.

Chương 5: Chương 5

“Chị, chị thích ăn lòng đỏ trứng, cho chị nè.” – đôi mắt đen láy của cậu bé mở to, sự tiếc nuối trong mắt rõ mồn một nhưng vẫn nghĩ đến người chị là cô.

Thời tiết bắt đầu lạnh, trên người cậu bé lại vẫn mặc quần áo mỏng manh vá đụn vá chằng.

Tinh thần nấu nướng nhiệt liệt của cô như bị dội một chậu nước lạnh, tắt ngúm.

Nếu không mẹ chồng đã không được nhiều người trong thôn kính trọng như vậy, ai mà chẳng có lúc bị ốm cơ chứ.

Sức khỏe cô không tốt, Đinh Hồng Mai không cho cô làm những việc này.

Đinh Hồng Mai vừa múc nước tắm rửa vừa nhắc mãi Giang Niệm Tư: “Lần sau đừng làm, sức khỏe con không tốt, thùng nước kia nặng lắm.”

Cháu gái đi theo bà chỉ học được mấy cái lặt vặt, bà cụ hy vọng cháu gái được phát triển tốt, trước kia vẫn luôn khuyên cháu gái đi theo học chỗ lão Trương.

Nếu muốn kiếm tiền cải thiện điều kiện gia đình, mà cứ ở đây theo bà cụ đi chữa bệnh cho người ta thì không thể được.

“Bà, con nhớ bà có quen biết với thầy thuốc trung y ở trấn trên phải không ạ?”

Đi vào phòng bếp cô mới phát hiện gia vị trong nhà chỉ có muối, mỡ heo cũng đã gần hết.

Cho nên cô nghe vậy cũng chỉ cười cười, không phản bác, cũng không có đồng ý.

Ăn trứng gà xong, Giang Niệm Tư sắp xếp lại từ ngữ trong đầu một chút rồi mới thưa: “Điều kiện trong nhà không tốt, con muốn dựa vào bản lĩnh của mình để mẹ và bà sống tốt hơn.”

Trừ củ cải muối ra thì chỉ còn rau dưa xắt nhỏ muối.

Bà cụ thương mình nhưng Giang Niệm Tư cũng không thích ăn mảnh.

Giang Niệm Tư chia một quả cho bà lão, bà cụ cứ sống c.h.ế.t không chịu, cuối cùng Giang Niệm Tư lấy lý do đã ăn cơm ở nhà rồi, ăn nữa sẽ bị nôn mới có thể chia cho bà cụ được.

“Ai da, bé cưng Niệm đúng là biết thương người nhà, không uổng công bà thương con.”

Đi lên trấn tìm cách là biện pháp tốt nhất để kiếm được tiền.

Hết cách rồi, chỉ đành nấu chút cháo ngô vậy.

Khi Giang Niệm Tư đang tự hỏi, bà cụ đã dắt Giang Đậu Đậu ra.

Giang Niệm Tư không quen để người khác gánh vác mọi chuyện còn mình lại coi là chuyện đương nhiên ngồi hưởng.

-

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Chương 5