Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Chương 66
Liền mịt mờ hỏi một câu: “Trong lần hành động kia, phần bụng của cậu bị thương, có phải thật sự là cái kia không?”
Nếu để hai người họ gặp nhau riêng cũng không tốt lắm.
Lúc Giang Niệm Tư trở về, cô đã mua rất nhiều bình sứ nhỏ giá rẻ, người cả nhà hành động chung, chưa đến 10 phút thì đã đóng gói xong hơn 80 bình sứ.
Tìm thời gian để gửi thư về nhà.
Nếu muốn điều tiết khí sắc, thay đổi màu da thì phải kiên trì tập yoga vận động, Giang Niệm Tư đã quen với những việc này, còn có chút siêng năng.
Giang Tuyết nhìn mu bàn tay trơn mềm trắng nõn của cô, hỏi: “Là thứ mà em bôi lên tay mỗi ngày đó sao?”
Nói xong, “tút” một tiếng, anh không chút do dự mà cúp điện thoại.
“Làm sao có thể không thích, người ta còn rất thích, bọn họ nói rất đẹp.”
Giang Đậu Đậu cầm gương soi gương mặt đen thui của mình, con mắt đen thui lập loè nói: “Chị, em cũng muốn trắng lên”
Mặc dù tâm tư của con hồ ly cái Thiệu này có chút nặng, nhưng dù sao thì người ta cũng tham gia vào chính sự ủy, làm sao có thể không tâm cơ.
Giang Niệm Tư giải thích với cô ấy: “Em dùng cho cả tay và mặt, nhưng mà kem dưỡng trắng được làm ra từ nấm linh chi, làm sao hiệu quả của kem dưỡng da tay có thể sánh được bằng”
Giang Bằng Vũ ho khan: “Thẩm Trình, cậu là người anh em tốt nhất của tôi, tôi cũng chỉ muốn giúp cậu, em gái của tôi có tính cách tốt, thiện lương, ôn nhu, chỉ là đi xem mắt thôi, đồng ý với tôi đi, đừng từ chối.”
Anh muốn nói đến tình huống của người mà Hứa Cường điều tra lần trước.
Giang Niệm Tư: “Kem dưỡng da tay.
Cho dù có đường nét đẹp hơn nữa mà vừa thô vừa đen thì cũng chỉ bình thường.
Sau khi than một tiếng dài, Giang Bằng Vũ bắt đầu cảm thấy nên bỏ đi, anh ta vẫn nên để Thẩm Trình tự nhắc đến chuyện này trước.
Việc làm tổn hại đến lòng tự ái của đàn ông này khiến Giang Bằng Vũ vô cùng tự trách mình luôn muốn giới thiệu em gái mình cho anh.
Vì phòng ngừa Giang Tuyết tiếp tục lo nghĩ, Giang Niệm Tư nói: “Hai khách hàng kia cũng đi làm ở trong xưởng, bọn họ quen biết rất nhiều cô gái biết kiếm tiền, trong đó có một khách hàng đã hứa sẽ hỗ trợ chào hàng giúp em, nhưng mà chúng ta phải cho cô ấy phí trung gian”
Làm mềm da, tránh khô da, vô cùng hiệu quả. Bởi vì chi phí thấp cho nên Giang Niệm Tư làm non nửa thùng.
Giang Niệm Tư nói: “Bởi vì em muốn mặc quần áo đẹp cho nên chỉ có thể tự nghĩ.”
Yêu cái đẹp đòi hỏi sự chăm chỉ.
Sau khi cho vào bình xong, Giang Niệm Tư tắm rửa một chút, xoa chút kem dưỡng trắng lên mặt và cổ rồi lại bôi kem dưỡng da tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chi phí làm quần áo thủ công là 5 tệ, ban đầu Giang Niệm Tư cùng Giang Tuyết đã nói xong là chia 4:6.
“Thật sao?” Giang Tuyết hưng phấn hỏi.
Giang Bằng Vũ nghe chính miệng anh thừa nhận, trong lúc nhất thời cũng không biết phải an ủi như thế nào.
Sau một phen suy xét về sự phù hợp trong tính cách, anh ta đưa ra quyết định cuối cùng là Thiệu Dương.
Giang Niệm Tư cũng vui vẻ ôm cô ấy, sau đó sờ lên gương mặt khô ráp của cô ấy, hỏi: “Có phải gần đây chị không bôi kem dưỡng trắng da em đưa cho chị đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta thở dài một hơi, cũng không lo lắng cho em gái nhà mình mà anh ta lo lắng cho Thẩm Trình hơn.
DTV
Làm quần áo chỉ tốn ba ngày, mà cũng chỉ có 2 tệ tiền công, nhưng cái giá này đã tốt hơn nhiều so với việc Giang Tuyết đi may ở huyện thành.
“Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp điện thoại đây”
Thông máy điện thoại, sau khi nói rõ ràng mọi chuyện thì hai người quyết định ra một phương hướng.
Giang Thành cùng Giang Đậu Đậu hái xong thuốc trở về. Đinh Hồng Mai làm cơm xong, sau khi người một nhà ngồi trong phòng ăn cơm xong nghe Giang Niệm Tư nói muốn gói kem dưỡng da tay nên cả nhà đều hỗ trợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đinh Hồng Mai không hiểu Giang Niệm Tư làm gì cho nên Giang Niệm Tư lại giải thích lại một lần.
Hóa ra anh lại bị thương ở chỗ quan trọng nhất.
Một bên khác, Giang Bằng Vũ tự bế.
Sau khi thả lỏng thì cô ấy thấy Giang Niệm Tư đang mày mò một chiếc trụ đá nhỏ, ngửi thấy mùi thuốc thì cô ấy nhíu mày hỏi: “Đây là cái gì?”
“Không đâu, chi phí làm kem dưỡng da tay thấp, coi như quà tặng khi họ mua đồ, sẽ không có ai ghét bỏ đồ được tặng đâu”
Giang Niệm Tư biết cô ấy thất nghiệp nên trong lòng lo nghĩ, vì thế cười an ủi cô ấy: “Thật sự, khách hàng cũng nói chị làm không tệ, vừa của riêng vừa đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không phải, làm sao có thể.”
Huống chi, mặc dù kem dưỡng da tay của cô không bằng kem dưỡng trắng, nhưng không phải là không có hiệu quả.
“Kem dưỡng da tay?”
“Ừ.”
Trong giọng nói của anh ta có sự lo lắng chiếm đa số, không giống dáng vẻ cà lơ phất phơ bình thường.
Ngay cả bà cụ cũng đến.
Thẩm Trình: “Chuyện gì?”
Giang Tuyết nhìn thấy thì chỉ cảm thấy mệt mỏi phát hoảng.
“Thật sự không được sao?”
DTV
Ù?
Vì chấm dứt hậu hoạn, ngăn chặn Giang Bằng Vũ cưỡng ép giới thiệu đối tượng cho mình lần nữa mà Thẩm Trình đồng ý sự hiểu lầm khuất nhục này.
Trong thôn không có điện thoại, nếu người trong nhà muốn tìm cô thì cũng chỉ có thể lên trấn tìm nhà khách để gọi điện.
Phải rồi, chỉ có Thiệu Dương!
“A, như vậy sao?”
Bỗng nhiên Giang Bằng Vũ nói: “Chờ một chút”
Lời này đã an ủi Giang Tuyết: “Không phải nhờ em nghĩ ra kiểu dáng đẹp sao, chị cũng không biết trong đầu em có gì mà lại có những ý tưởng đẹp như thế.”
Muội muội đơn thuần như vậy, nếu như đối tượng là loại người đần độn như Lý Văn thì cặp vợ chồng này có bị bán đi lúc nào cũng không biết.
Giang Thành buồn cười, gõ một cái vào đầu Giang Đậu Đậu: “Thằng nhóc thúi, con trai phải đen một chút mới đẹp, nếu trắng như vậy thì sẽ làm tiểu bạch kiểm đấy”
Thẩm Trình: “Cút”
Thảo nào anh lại không muốn ra mắt, ai tới cũng không dễ xài.
Anh ta hoàn toàn không ngờ Thẩm Trình thật sự không được.
Thẩm Trình biết lừa gạt anh em tốt là vô đạo đức.
Không muốn chú ý thêm về chuyện của cô, Thẩm Trình lắc lắc đầu, đi ra ngoài tới nhà khách, gọi điện thoại cho Giang Bằng Vũ.
Trong đầu có hình ảnh cặp mắt sắp khóc kia thoáng qua, màu mắt Thẩm Trình tối xuống, trong giọng nói cũng mang theo vẻ đứng đắn: “Anh giới thiệu cho ai cũng được, đừng đánh chủ ý lên tôi.”
Cũng đã nói đến mức này, vậy tức là trên cơ bản Thẩm Trình không thể xem mắt với em gái của anh ta.
Giang Bằng Vũ lại nhìn Thẩm Trình, cũng biết dưa hái xanh không ngọt.
Cho nên Giang Niệm Tư được ba tệ, Giang Tuyết được 2 tệ.
Giang Tuyết có chút bận tâm: “Vị khách kia có gây phiền phức cho em vì tiền hoa hồng không?”
Chương 66: Chương 66
Thẩm Trình không hiểu tại sao Giang Bằng Vũ còn chưa làm xong việc của mình thì đã tập trung tinh thần lo cho việc của người khác.
Giang Tuyết thè lưỡi: “Ôi trời, không phải ngày nào chị cũng lo lắng khách hàng không vui sao? Ngày nào cũng phải lo nghĩ, làm sao có thời gian làm mấy việc này.
Giang Niệm Tư về đến nhà, đưa tiền may quần áo cho Giang Tuyết.
Giang Tuyết hưng phấn ôm chặt lấy Giang Niệm Tư: “Tư tư, em đúng là ngôi sao may mắn của chị.”
“Mẹ kiếp.” Giang Bằng Vũ nóng nảy: “Cậu không nể mặt anh em đi xem mắt với em gái tôi được sao? Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu còn từ chối thì tôi sẽ từ bỏ cậu rồi giới thiệu em gái cho Thiệu Dương hoặc Lý Văn, đến lúc đó cậu đừng trách anh em không giúp đỡ mình” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi nói xong chuyện quan trọng, Thẩm Trình chuẩn bị cúp điện thoại.
Cô chỉ muốn mình thật xinh đẹp, vẻ đẹp tự nhiên chỉ giới hạn ở các đường nét trên khuôn mặt còn làn da cùng dáng người đều cần bảo dưỡng.
Nhưng nếu anh ta muốn tìm bọn họ thì chỉ có thể viết thư.
Nhưng ai bảo gần đây anh ta làm bà mối đến phát nghiện chứ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.