Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77: Chương 77

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77


DTV

Nghe đến đó, Thiệu Dương đã quen làm công tác tư tưởng nhăn đôi lông mày tuấn tú lại một nhúm.

Hôm qua Giang Tuyết vừa đến nhà trưởng thôn thăm chị Linh cùng Đinh Hồng Mai.

DTV

Tại sao bây giờ mới nói ra.

Thấy chị Linh sầu não uất ức thì cô ấy hỏi thăm, một lúc sau mới biết bây giờ mọi người bên ngoài đều đang bàn tán chuyện cô ấy đi đại tiện khi sinh con.

Cô chớp chớp mắt, cười vô tội: “Cho nên cô nên khiến bản thân mình tỉnh táo hơn đi, tại sao lại xấu xí như vậy?”

Cô ấy chỉ muốn kiếm tiền thật tốt để cả nhà có cuộc sống thoải mái Dáng dấp của Từ Thúy Thúy không đẹp bằng Giang Tuyết cho nên sau khi nghe xong lời này thì tức đến mức sắc mặt đỏ lên.

Thấy thái độ của người ta tốt thì cô ấy cũng bình tĩnh lại, không biết giọng điệu vừa rồi của mình có quá đáng không?

Giang Tuyết và cô ta đã không ưa nhau từ nhỏ, nếu sớm biết chuyện này thì cô ấy không thể không nói cho toàn bộ mọi người trong thôn biết không phải sao?

Sao có thể công kích tướng mạo người khác chứ?

“Tôi nói xấu xí là nói tâm của cô chứ không phải tướng mạo, chị Linh sinh con phải khổ sở đến nhường nào, chúng ta cùng là phụ nữ không phải nên thông cảm, giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn sao? Việc đi đại tiện khi sinh con là chuyện bình thường, nhưng cô thì sao? Cô đã truyền chuyện này khắp thôn”

Giang Tuyết liếc mắt: “Vì đẹp cho nên mới được gọi là đẹp, cô bảo tôi xấu là do tôi không đẹp trong mắt người như cô. Chuyện này cũng giống như chuyện gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, nếu gặp người đẹp thì tôi cũng đẹp, gặp phải kẻ xấu xí, vậy thì... Chỉ có thể xấu xí theo thôi”

Hai người phát hiện, cùng mục đích.

Từ Thúy Thúy bị Giang Tuyết nói đến á khẩu không trả lời được, muốn phản bác nhưng Giang Tuyết còn không cho cô ta cơ hội, trực tiếp lấy bạo khống chế bạo.

Từ Thúy Thúy không muốn tin tưởng: “Cô gạt người, nếu như lúc đó cô nhìn thấy thì tại sao đến giờ vẫn chưa nói ra.”

Từ Thúy Thúy bị cô ấy làm cho mơ hồ: “Cô, cô cười cái gì?”

Giang Tuyết híp mắt lại, sau đó che miệng ha ha cười, tiếng cười như chuông bạc thanh thủy êm tai.

A, khẩu Phật tâm xà.

Biết cô ta nhát gan, Giang Tuyết thấy tốt thì ngưng, chỉ nói vài câu rồi cho cô ta đi.

Trong nụ cười ôn hòa văn nhã có một đôi mắt trong sáng.

Thiệu Dương quen nhìn mặt nói chuyện, người tham gia vào chính sự ủy, nếu không có một trăm linh tám tâm nhãn thì không thể làm việc được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ Thúy Thúy trực tiếp bị Giang Tuyết làm cho tức phát khóc: “Cô nghĩ là tôi không muốn xinh đẹp sao? Có ai mà không thích chưng diện chứ, nhưng mẹ tôi sinh ra tôi như vậy.

Từ Thúy Thúy trừng lớn hai mắt: “Làm sao cô biết chuyện này?”

Thậm chí Giang Tuyết còn hoài nghi có phải người đàn ông này đang theo dõi mình không.

Chỉ nhìn biểu hiện của cô ấy thì Thiệu Dương liền hiểu rõ ý nghĩ trong lòng cô, cười càng ngày càng ôn hòa. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dù sao thì cô cũng nên nhớ kỹ, nếu sau này tôi còn biết cô nói linh tinh về chuyện của chị Linh thì tôi sẽ kể chuyện của cô ra để toàn bộ thôn nhân đều biết.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vốn là hai người không quen nhau, người nói xin lỗi thì nói xin lỗi, người tha thứ cũng đã tha thứ, hai người đều đi đến đích của mình.

Cô gái miệng mạnh nhưng mềm lòng, có lẽ là đang xấu hổ vì giọng điệu không tốt vừa rồi.

Giống như không muốn sống vậy.

Khóe miệng Thiệu Dương mỉm cười, thái độ lễ phép khiến người ta không thể tìm ra chút sai lầm nào.

Lúc đầu anh ấy cho rằng cô ấy đang bắt nạt người khác cho nên mới dừng lại, muốn dạy dỗ một phen.

Nói lên chuyện này, Giang Tuyết không còn nở nụ cười nhẹ nhàng nữa.

Không nghĩ tới cô ấy mới chính là người đứng về phe chính nghĩa.

“Tôi cười tôi đã quên mất một tai nạn xấu hổ của cô, Từ Thúy Thúy, nếu cô cảm thấy mình nói chị Linh như thế là không sai, vậy thì tôi cũng sẽ kể tai nạn xấu hổ của cô ra, tôi nhớ là năm ngoái cô ra sau núi tìm A Viên, vì ép A Viên cưới cô mà cô trực tiếp c** q**n áo mình ra, muốn cho hiến thân cho A Viên... Cô nói xem, nếu tôi nói chuyện này cho người khác biết thì cô có dám ngẩng đầu sống ở trong thôn này không?”

Nhưng mỗi lần cô ta vừa gặp A Viên thì sẽ không nhịn được mà muốn đi gây phiền phức cho Giang Tuyết.

“Nói nhảm, đương nhiên là nhìn thấy, nếu không thì cô cho rằng A Viên giống như cô thích nói lung tung chuyện của người khác sao?”

Cô ấy cười nhẹ nhàng mà lắc đầu, ngón tay chỉ vào vị trí n.g.ự.c Từ Thúy Thúy.

Từ Thúy Thúy sợ cái sự quyết tâm của cô ấy nhất.

Chương 77: Chương 77

Cô ấy không nhịn được quay đầu liếc nhìn anh ấy một cái, cô ấy vừa quay đầu lại thì anh ấy liền nhoẻn miệng cười với cô ấy.

Cô ấy nhìn thấy?

Nhìn gương mặt tuấn tú và đôi mắt dịu dàng của anh ấy, Giang Tuyết ngượng ngùng gãi gãi lỗ tai: “Không sao”

Cô ấy từ từ vén tay áo lên, cười càng ngày càng ngọt ngào: “Cô thật sự cho rằng tôi nể mặt ba mẹ cô nên không đành lòng ra tay với cô đúng không?”

“Xin lỗi”

Hai chị em Giang Tuyết cùng Giang Niệm Tư đều có một đặc điểm, gặp người mạnh thì mạnh, gặp người yếu thì yếu.

Còn không biết sai.

“Huống chi tính chất chuyện của chị Linh cũng không như cô, chuyện của chị ấy hoàn toàn không mất mặt!”

Từ Thúy Thúy bị dọa cho mặt trắng bệch, vừa nói sau này sẽ không nói xấu sau lưng Trương Linh Linh vừa năn nỉ Giang Tuyết đừng nói ra ngoài.

“Từ Thúy Thúy, trước đó tôi chỉ nghĩ là cô không có đầu óc cho nên không so đo với cô, cô đừng cho là tôi thực sự sợ cô, cô nói tôi là hồ ly tinh quyến rũ A Viên khắp nơi, tôi còn chưa tính sổ chuyện này với cô đâu, nhưng còn cô thì hay rồi, còn tự mình tìm đến cửa”

Chờ Từ Thúy Thúy đi, Giang Tuyết mới quay đầu nhìn về người đàn ông ở một bên.

Nhưng mà đi một đoạn đường.

Nếu nói về đấu võ mồm và đánh nhau thì Từ Thúy Thúy mãi mãi không phải là đối thủ của Giang Tuyết.

Anh ấy cảm thấy có chút ngoài ý muốn nhìn cô gái có nụ cười ngọt ngào.

Hơn nữa còn là một đám con gái trẻ tuổi bàn tán, sau khi Giang Tuyết hỏi thăm một phen thì nhanh chóng biết được ngọn nguồn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tuyết lạnh lùng: “Bởi vì tôi biết danh tiết của phụ nữ quan trọng đến mức nào, đó là chuyện riêng của cô cho nên tôi không có hứng thú tham dự. Cho nên, cũng xin cô nhớ kỹ, kỷ sở bất d·ụ·c, vật thi vu nhân, vào những lúc cô định kể cho người khác nghe về chuyện của chị Linh thì cũng hãy nghĩ tới lúc người khác bàn tán về chuyện của cô, xem cô có còn tâm trạng không?”

Hóa ra cô ấy mới là người tốt bụng.

Sau khi em gái đỡ đẻ cho chị Linh về thì đã phổ cập khoa học qua những vấn đề này cho cô ấy.

Bởi vì Giang Tuyết vô cùng hung ác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi một câu nói của Giang Tuyết đều rơi vào trong tai Thiệu Dương.

Giang Tuyết đang muốn mượn cớ xử lý Từ Thúy Thúy một phen, không nghĩ tới cô ta lại dám chạy đến tự tìm phiền phức.

Thiệu Dương biết cô hiểu lầm cho nên có chút dở khóc dở cười.

“Nghe lâu như vậy, anh thấy thú vị không?”

Trông thấy đối phương quá tư văn, Giang Tuyết xì khẽ trong lòng, không nghĩ tới người đàn ông có vẻ ngoài đẹp như thế lại là một người thích hóng hớt, vẫn luôn đứng ở đó nghe hai cô gái nhỏ cãi nhau.

“Cô, cô đừng tưởng rằng vẻ ngoài xinh đẹp liền ghê gớm, tôi nói cho cô biết, một ngày nào đó tôi sẽ để A Viên thấy rõ bộ dáng xấu xí của cô.

Vẻ ngoài Giang Tuyết vừa ngọt ngào lại thuần khiết, khi nhìn thấy cô ta khóc thì cười giống như một đóa hoa trắng nhỏ.

Thấy cô ấy vén tay áo lên thì cô ta vừa khóc vừa lùi về sau, mạnh miệng: “Tôi nói Trương Linh Linh chứ có phải cô đâu”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77