Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 149: Chương 149

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Chương 149


Giang Thiên Ca lập tức lôi hắn ta vào một con hẻm nhỏ, đánh cho một trận nhừ tử, đến khi hắn ta tỉnh rượu mới lạnh lùng hỏi: “Anh trai yêu quý, còn muốn đi chơi nữa không?”

Hơn nữa, Giang Thiên Bảo còn biết được chính Giang Ti Vũ là người đứng sau sai khiến Trần lão tam đánh mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Thiên Ca cứ tưởng chuyện mình đi tìm Giang Thiên Bảo sẽ không ai biết, nào ngờ Giang Viện Triều lại biết được.

Giang Viện Triều thở dài giải thích: “Không có, ba không cho người theo dõi con. Ba cho người theo dõi Giang Thiên Bảo.”

Chương 149: Chương 149

Nhìn rõ người đánh mình là Giang Thiên Ca, Giang Thiên Bảo tức giận quát: “Giang Thiên Ca, mày dám đánh tao? Mẹ kiếp...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Thiên Ca cười hỏi: “Hôm đó mày đã làm gì, khiến Giang Ti Vũ phải đi tìm người đánh mày? Nghe nói dạo này mày cứ bám theo Giang Ti Vũ đòi tiền, mày nói xem, có khi nào cô ta thấy phiền, lại tiếp tục tìm người đánh mày một trận nữa hay không?”

Nghe Giang Thiên Ca nói vậy, Giang Thiên Bảo trợn tròn mắt, suy nghĩ một lúc, sau đó vênh váo nói: “Giang Thiên Ca, đừng tưởng tao không biết mày đang châm ngòi ly gián. Tao sẽ không bao giờ tin lời mày đâu!”

Nghĩ đến giọng điệu vừa rồi của Giang Viện Triều, Giang Thiên Ca lạnh lùng hỏi: “Sao vậy? Ông thấy xót con bé sao?”

Vân Mộng Hạ Vũ

...

Sau này, cho dù Giang Ti Vũ có rời khỏi nhà họ Giang, cũng đừng mong dễ dàng thoát khỏi Giang Thiên Bảo.

Giang Thiên Ca tìm một khoảng thời gian rảnh rỗi, ra ngoài dạo một vòng, tìm được Giang Thiên Bảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao thì, sau khi bị bám riết đòi tiền suốt mấy ngày qua, Giang Ti Vũ cũng chẳng còn chút hảo cảm nào với Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa nữa, còn Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa chắc chắn cũng tích tụ không ít oán hận với Giang Ti Vũ.

Giang Thiên Ca khinh thường cười nhạo: “Tao muốn đánh mày, tao sẽ tự mình ra tay, cần gì phải tìm người khác chứ.”

Ông vốn chỉ muốn thăm dò một chút, không ngờ Giang Thiên Ca lại đồng ý.

“Con biết rồi.” Giang Thiên Ca nhìn những người đang xếp hàng chờ điện thoại phía sau, nói, “Vậy nhé, có chuyện gì đợi ba về rồi nói.”

“Hai hôm nữa ba sẽ về. Sau khi ba về, ba sẽ nói chuyện rõ ràng với Giang Ti Vũ, bảo con bé về nhà nó.”

“Kẻ sai khiến đám lưu manh đánh mày, chính là em gái ruột của mày đấy, Giang Ti Vũ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Con trút giận đủ chưa?” Giọng Giang Viện Triều có chút bất ngờ.

Giang Thiên Ca bĩu môi: “Không tin thì thôi, tôi cũng chỉ tốt bụng nói cho mà biết.”

Nguyên nhân thứ nhất là vì tính cách nhút nhát của bản thân Đỗ Hồng Kỳ, thứ hai là vì e ngại thân phận của Giang Ti Vũ.

Giang Thiên Ca lạnh lùng hỏi: “Muốn biết ai đã làm không?”

Giang Thiên Ca không nói không rằng, đ.ấ.m thẳng vào mặt hắn ta, đánh cho đến khi mặt mũi hắn ta bầm dập mới thôi.

Giang Ti Vũ bị ép đến mức này, có lẽ cũng sắp đến giới hạn chịu đựng rồi. Nếu sau này còn bị ép đến đường cùng, rất có thể cô ta sẽ quyết định làm liều.

Giang Thiên Ca “chậc” một tiếng, tức giận nói: “Chưa đủ.”

Nghe ông nói vậy, Giang Thiên Ca bĩu môi, hừ lạnh một tiếng: “Ba giải quyết chuyện của đứa con gái giả mạo kia trước đi đã.”

Giang Viện Triều “ừ” một tiếng, trước khi cúp máy còn nói thêm một câu: “Ba đã chuẩn bị quà cho con rồi đấy, con nhất định sẽ thích.”

Hiện tại Giang Viện Triều đang đi công tác ở Quảng Đông, phải vài hôm nữa mới về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Suốt khoảng thời gian qua, Giang Ti Vũ luôn bị Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa bám riết, giày vò đến mức phải đi trộm tiền.

“Thật ra, mày chỉ cần động não một chút là có thể biết được ai là người muốn đánh mày. Ngày hôm đó bị đánh, mày đã đắc tội với ai?”

Sức chịu đựng của con người đều có giới hạn. Vượt quá giới hạn, rất có thể sẽ đi đến bước đường cùng.

Nghe thấy giọng Giang Thiên Ca dịu xuống, Giang Viện Triều thăm dò hỏi: “Thiên Ca, khi nào con về nhà? Chờ ba về rồi chúng ta cùng về, được không?”

Thân phận của Giang Ti Vũ?

“Giang Thiên Bảo, nghe nói mày và mẹ mày, cách đây không lâu, không chỉ bị người ta chặn đánh trong hẻm, mà tiền bạc trên người cũng bị cướp hết?”

Giang Viện Triều vội vàng giải thích: “Không có, ba xót con, ba muốn con về nhà.”

Giang Thiên Bảo sa sầm mặt mày.

Nhìn khuôn mặt khó ưa của Giang Thiên Bảo, trước khi rời đi, Giang Thiên Ca lại tặng thêm cho hắn ta hai cú đ.ấ.m nữa cho hả giận.

Cô muốn cho Giang Ti Vũ một đòn chí mạng trước khi cô ta làm liều, để cô ta hiểu rõ, những gì cô ta làm trước giờ đều là công cốc.

Giang Thiên Bảo chắc là vừa đi uống rượu ở đâu đó, người nồng nặc mùi rượu, say khướt. Nhìn thấy Giang Thiên Ca, hắn ta không những không nhận ra, mà còn huýt sáo với cô: “Em gái, đi chơi với anh nào...”

Nghĩ đến chuyện bị đánh và bị cướp tiền lần trước, Giang Thiên Bảo nghiến răng nghiến lợi: “Giang Thiên Ca, có phải mày làm không?”

Thân phận của cô ta, chẳng mấy chốc sẽ không còn nữa.

Hoặc là khi nhận ra Giang Thiên Bảo và Trương Lê Hoa không dám vạch trần thân phận thật sự của mình, Giang Ti Vũ sẽ không còn gì phải sợ nữa.

Giang Thiên Ca “ừ” một tiếng.

Nghe thấy giọng Giang Viện Triều ở đầu dây bên kia, Giang Thiên Ca nheo mắt hỏi: “Ba cho người theo dõi con?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Chương 149