Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 250: Chương 250
Giang Viện Triều bị chọc cười, ông nghiến răng nghiến lợi: “Con tưởng con đánh trống lảng là ba không biết chuyện con nhờ ông viết bản kiểm điểm giúp sao?”
Giang Thiên Ca đột nhiên phát hiện, hình như mình đang PUA Giang Viện Triều?
Ông bảo cô đừng yêu sớm như vậy, cô nghe lời sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ba, mấy ngày trước ba đã đồng ý rồi, muốn cho con xem ảnh chụp mẹ ruột của con mà, bây giờ vừa vặn có thời gian, lấy ra cho con xem đi.”
Giang Viện Triều: “...”
Ông dặn cô gặp chuyện không nên xung động, trước tiên phải suy xét an toàn của bản thân, cô làm được không?
Nếu có thể gặp chú ba muộn một chút, cậu sẽ có thêm thời gian chuẩn bị tâm lý.
Nhát gan đến vậy. Người không biết còn tưởng Giang Viện Triều là yêu quái hung dữ nào đó.
Người không biết còn tưởng cô học lén tuyệt kỹ thay mặt nạ trong Kinh kịch.
Cậu không dám ngẩng đầu lên, sợ vừa ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của Giang Viện Triều, ông sẽ tính sổ với cậu.
“Hả?” Giang Thiên Ca giả ngu: “Ông nội viết bản kiểm điểm giúp con từ bao giờ vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật đấy ba, con cảm động muốn khóc luôn này...”
Giang Chiêu Dương sợ hãi rụt cổ lại.
Giang Thiên Ca: Chỉ cần cô đánh trống lảng đủ nhanh, ba sẽ không thể tính sổ với cô.
Tình cảm tốt? Nếu cô không chọc giận ông, tình cảm cha con có thể còn tốt hơn.
Giang Thiên Ca nhíu mày, “Ba, lời này của ba nói rất cảm tính. Ba là ba con, con là con gái của ba, con gái tìm ba, đi theo sau ba, không phải là chuyện đương nhiên sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Chiêu Dương đang định gọi Giang Thiên Ca thì thấy Giang Viện Triều đang đi tới, sắc mặt của Giang Viện Triều còn khó coi hơn lúc nãy.
Giang Viện Triều ngồi xuống, nhưng vẫn mím chặt môi, thể hiện sự bất mãn với Giang Thiên Ca. Nhưng Giang Thiên Ca lại coi như không thấy gì, ung dung ăn uống.
Ông bà Giang cũng rất bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng bởi Giang Viện Triều.
Giang Thiên Ca nhìn mà lắc đầu ngao ngán.
Nhưng đây là một loại thủ đoạn củng cố quan hệ cha con của họ, áp dụng thích hợp là hợp lý.
Cả người toàn tâm cơ, chắc là dùng hết lên đầu ông rồi.
“Đồng chí Giang Viện Triều, con xin khẳng định với ba là bất kỳ kết luận nào cũng phải có chứng cứ. Bác cũng đã nói, không điều tra thì không có quyền phát ngôn. Ba không có chứng cứ, nên rút lại những lời vừa rồi.”
Nghe Giang Thiên Ca nói, vẻ mặt Giang Viện Triều hơi dịu lại. Sau đó, ông kìm nén cảm xúc trên mặt, xoay người đi về phía thư phòng: “Đi theo ba.”
Hay là, sau này nếu như cô làm chuyện gì khiến ba tức giận, dỗ dành không được, sẽ lôi người mẹ ruột chưa từng gặp mặt này ra cứu viện? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 250: Chương 250
Bây giờ, chẳng có việc gì là ông nói được cả.
Cuối cùng, sau khi ăn uống xong, Giang Chiêu Dương vội vàng chạy về phòng.
Ông bảo cô viết bản kiểm điểm, cô viết chưa? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn một loạt hành động của Giang Thiên Ca, Giang Viện Triều: “...”
Giang Viện Triều nghiến răng.
Ông Giang và bà Giang đã ngồi xuống từ trước, nhìn thấy vẻ mặt của Giang Viện Triều, hai người đều coi như không có chuyện gì xảy ra.
Giang Viện Triều quay đầu lại cho Giang Thiên Ca một cái liếc mắt, giọng nói yếu ớt: “Theo ba đến đây làm gì? Còn muốn chọc giận ba?”
Hả? Sao tự dưng ba nổi đóa vậy? Giang Thiên Ca chớp chớp mắt, liền chuyển chủ đề:
Chú Ba không đến sao? Vừa nghĩ đến đây, cậu không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù Giang Thiên Ca bảo cậu chối bay chối biến, nhưng nói thì dễ, làm mới khó.
Chuyện này coi như giải quyết xong!
“Ba, giữa hai ba con, hẳn là phải công bằng dân chủ, không thể vì ba là ba, chuyện gì cũng là ba nói được.”
“Hơn nữa, trước giờ con chưa từng khiến ba tức giận, sao lại nói “còn muốn chọc giận ba” chứ. Đây là cách nghĩ không đúng về con trong lòng ba, ba phải kịp thời sửa lại.”
Cuối cùng, người bị tổn thương nhất chính là Giang Chiêu Dương - một cậu bé nhút nhát, ngoan ngoãn.
Giang Viện Triều trừng mắt nhìn Giang Thiên Ca, khẽ hừ một tiếng.
Giang Thiên Ca lại cười híp mắt, kéo ghế cho Giang Viện Triều: “Ba, ba ngồi đây đi. Tình cảm hai cha con mình tốt như vậy, phải ngồi cạnh nhau chứ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng.” Giang Thiên Ca bước theo sau Giang Viện Triều, trong lòng thầm nghĩ, nghe cô nhắc đến Phương Vận, cơn giận của ba liền dịu xuống.
Giang Thiên Ca nói năng hùng hồn, lý lẽ rõ ràng.
Nhưng nghĩ kỹ lại cảm thấy vẫn không được.
Giang Chiêu Dương thò đầu ra từ cửa phòng khách, thấy Giang Thiên Ca một mình quay lại, cậu có chút buồn bực.
Nói xong, Giang Thiên Ca gật đầu: “Thôi, chuyện đến đây là dừng lại, nói thêm nữa e là sẽ ảnh hưởng đến tình cảm cha con chúng ta.”
“Ba, con ra phòng khách chờ ba.” Nói xong, cô xoay người đi ra khỏi thư phòng, bóng lưng trông có vẻ tức giận, nhưng thực ra trong lòng cô đang vui như mở cờ trong bụng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.