Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 401: Chương 401

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 401: Chương 401


Đối với ánh mắt nghi hoặc của Phương Đức Âm, Giang Thiên Ca nghiêm trang nói: “Cậu ấy nói muốn thi vào trường Đại học Hoa. Cho nên nhận con làm sư phụ, muốn con dạy cậu ấy thi Đại học Hoa.”

Lý Kính Vĩ cười gượng hai tiếng, “Ha ha, sư phụ, chúng ta đang nói chuyện vui vẻ, đừng đề cập tới chuyện mất hứng nữa.”

Nghe Giang Thiên Ca khuyên mình học tập cho tốt, Lý Kính Vĩ lập tức lộ ra vẻ mặt không muốn nghe, cậu ta giống như hoàn toàn không nghe thấy câu nói kế tiếp của Giang Thiên Ca. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Lý Kính Vĩ muốn khóc cũng không ra nước mắt.

Gọi cô già rồi, đều là chuyện nhỏ. Mấu chốt nhất là, người khác nghe được, sẽ nghĩ lầm cô cũng mắc bệnh ngốc nghếch.

Lý Kính Vĩ trợn tròn mắt, “A? Cô muốn tôi cũng thi đậu Đại học Hoa à?” Sao có thể chứ.

“Cậu muốn nhận tôi làm sư phụ, nhưng tôi lại không phải ai cũng nhận.” Giang Thiên Ca hơi nâng cằm, trên mặt mang biểu lộ khó tính nói: “Tôi nhận người, là có ngưỡng bằng cấp.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì đứa con trai này, Lý Chí Quân cũng liều mạng mặt mũi, lời gì cũng có thể nói ra được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu ta nào phải “một khắc không học tập, liền toàn thân khó chịu.”

Những người khác của nhà họ Phương tạm thời chưa thể thu xếp được, người được Phương Thủ Nghĩa phái tới là trợ lý của ông.

Chậc, sư phụ này của mình, còn rất biết giả vờ.

Trợ lý có một số chuyện không thể tự mình quyết định được, cho nên gọi Phương Đức Âm tới.

Vẻ mặt đau khổ nói: “Sư phụ, con đến là để học võ công với sư phụ, sư phụ nhắc tới chuyện học tập làm gì.”

Thấy Lý Kính Vĩ nói đến học tập, cả người liền khó chịu, Giang Thiên Ca suy nghĩ một chút, liền nói: “Quên nói với cậu, tôi là sinh viên Đại học Hoa.”

“Trong đầu nghĩ nhiều đến “bài tập làm xong chưa, thi đạt tiêu chuẩn rồi” những vấn đề này, đừng nói cái gì võ công đại sư, làm nửa cái đại sư nữa.”

Giang Thiên Ca vỗ vỗ bả vai Lý Kính Vĩ, lời nói thấm thía: “Tin tôi, tôi đây là muốn tốt cho cậu.”

Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Thiên Ca: “...”

Mà Lý Kính Vĩ này, suýt chút nữa bị người bán đi, còn không biết, còn ở chỗ này hối hận không thể giúp nhân số tăng tiền.

Từ khi quyết định phải về Bắc Kinh ăn tết, Phương Thủ Nghĩa lập tức phái người tới, tiếp tục sửa sang lại căn nhà tổ của họ Phương trước đó chưa được sửa sang xong.

Bây giờ Lý Kính Vĩ vẫn đang học cấp ba, cả đời này, cho dù cậu ta có tiếp tục làm phi công giống như kiếp trước hay giống như mong muốn của Lý Chí Quân, đi theo cô học máy tính, Lý Kính Vĩ đều cần phải học xong cấp ba.

“Lão đại, được rồi, được rồi! Học thêm nữa đầu óc tôi sẽ nổ tung mất!” Lý Kính Vĩ nhăn mặt cầu xin.

Nhưng không những không được như ý muốn mà còn bị ép học tập cả buổi sáng. Học đến mức hoa mắt chóng mặt.

Cậu ta đi vào, vốn là muốn làm quen với sư phụ mới nhận của mình, để sư phụ hạ thấp yêu cầu đối với mình.

Bởi vì biết chuyện đời trước, cho nên, đối mặt với Lý Kính Vĩ hiện tại đang mắc bệnh ngốc nghếch, mạch não kỳ lạ, Giang Thiên Ca vẫn là hết sức giữ vững thái độ tâm bình khí hòa.

Giang Thiên Ca nghe được, lên tiếng: “Mẹ, con về ngay đây!”

Về phần tại sao không phải mộ tổ tiên bốc khói xanh, bố cậu ta giải thích là: Đầu óc cậu ta quá tệ, không phải người học hành, mộ tổ tiên bốc khói xanh cũng không chống đỡ nổi, nhất định phải cháy mới được.

Nghĩ đến vẻ mặt vừa rồi của Lý Kính Vĩ có thù lớn với học tập, Giang Thiên Ca nghiêm túc nói: “Đồng chí Lý Kính Vĩ, nhớ kỹ, nhiệm vụ chủ yếu của cậu bây giờ, là học tập thật tốt, mỗi ngày đều hướng lên.”

Lý Kính Vĩ: “...”

Đáng tiếc là, con trai lại là đồng đội kém cỏi, hai câu liền hiện nguyên hình.

Theo lời bố cậu ta, nếu cậu ta có thể thi đậu Đại học Hoa, nhất định là bởi vì mộ tổ nhà cậu ta bốc cháy.

Còn “Xương cốt ngạc nhiên”? Sợ là người ngốc dễ lừa. Vậy đại sư gì đó, tám chín phần mười là bọn buôn người lừa bán trẻ con.

Trước khi đi ra khỏi ngõ nhỏ, Giang Thiên Ca lại dặn dò Lý Kính Vĩ: “Đừng gọi tôi là sư phụ nữa, cũng không được để cho mẹ tôi biết chuyện tôi và cậu động thủ vừa rồi.”

Chương 401: Chương 401

“Còn nữa, xưng hô sư phụ này, cũng đừng gọi nữa.”

“Thiên Ca, đây là bạn của con?” Nhìn thấy Lý Kính Vĩ đi theo sau lưng Giang Thiên Ca, Phương Đức Âm cười hỏi.

Bên kia, Phương Đức Âm đi vào trong sân, thấy Giang Thiên Ca lâu như vậy không trở lại, liền đi ra gọi.

Lý Kính Vĩ vỗ n.g.ự.c nói: “A, làm tôi sợ muốn c·h·ế·t, còn tưởng rằng tôi cũng nhất định phải thi đậu Đại học Hoa mới có thể nhận cô làm sư phụ chứ.”

Giang Thiên Ca: “Không nhất định cần phải Đại học Hoa, nhưng ít nhất cậu phải thi đậu đại học.”

Nhìn thấy Giang Thiên Ca cười còn ngoan ngoãn hơn cả học sinh ngoan ngoãn nhất trong lớp, so với lúc vừa rồi động thủ với mình quả thực như hai người khác nhau, Lý Kính Vĩ hơi trợn tròn mắt.

Bố cậu ta không cho cậu ta nói dối, kết quả mình lại nói dối bay bổng, còn chẳng thèm viết nháp!

Giang Thiên Ca đột nhiên nhớ tới Lý Chí Quân nói Lý Kính Vĩ rất thích học tập, “Rất thích học tập, ăn cơm đều phải cầm sách xem”, “Một ngày không đọc sách, liền trằn trọc, đứng ngồi không yên”...

Phương Đức Âm dẫn Giang Thiên Ca và Lý Kính Vĩ vào sân, liền cười nói với Giang Thiên Ca: “Mẹ còn phải bận rộn một lát, nếu bạn của con đã đến tìm con là muốn hỏi con một chút, vậy con cứ nói chuyện với cậu ấy đi.”

“...”

Kết hợp với những gì đã biết về Lý Kính Vĩ trước đó, bây giờ lại gặp được bản thân Lý Kính Vĩ, Giang Thiên Ca đã rất chắc chắn, Lý Kính Vĩ này chính là một trong những phi công đã hy sinh trong vụ va chạm ở kiếp trước.

Nếu không, chờ sau này cậu từ giai đoạn trung nhị tỉnh ngộ lại, nhớ lại bộ dáng ngốc nghếch của mình lúc này, có thể lúng túng đến mức gõ ngón chân xuống đất.

Giang Thiên Ca nhìn cậu ta, cười như không cười nói: “Bố cậu lại nói với tôi, cậu rất yêu thích học tập, một khắc không học tập, liền cả người khó chịu.”

Nói xong, cô kiểm tra trên người mình một lần, xác nhận sẽ không để cho Phương Đức Âm nhìn ra vừa rồi cô đánh nhau với người khác, mới chạy trở về.

Rõ ràng là: Học tập một khắc, cả người liền khó chịu! (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Đức Âm hỏi ra, còn không đợi Giang Thiên Ca lên tiếng, Lý Kính Vĩ đã rất lễ phép cúi đầu chín mươi độ với Phương Đức Âm: “Xin chào sư tổ mẫu! Con là Lý Kính Vĩ, là đồ đệ của sư phụ!”

Thật không biết nên nói cậu ta “ngu ngốc”, “rất ngốc”, hay là “phi thường ngốc”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 401: Chương 401