Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 419: Chương 419

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 419: Chương 419


Nghe xong những gì Giang Thiên Ca nói, mấy người đều nhíu mày.

Chương 419: Chương 419

Nhìn lãnh đạo của Cục Công an thành phố, lại nhìn Giang Viện Triều và Lục Chính Tây với vẻ mặt trầm ngâm, sở trưởng sở cảnh sát trên trán toát mồ hôi lạnh, ông ta cẩn thận rót trà cho Giang Viện Triều: “Giang đồng chí uống chén trà trước, uống chén trà...”

“Đội trưởng...”

Tên ngốc này, có biết nói chuyện không vậy? Lúc này nhắc đến tên Giang Bộ Thanh và Giang Viện Triều làm gì?

“Những gì tôi nói đều là sự thật, tôi cũng có thể cung cấp nhân chứng, mọi người có thể đi xác minh.”

“Cô có biết Trần Chân không?” Trần Chân, tên của nữ sinh bị hại.

...

Giang Thiên Ca trả lời: “Không biết.”

Giang Thiên Ca nhìn cái ly sứ bị ông ta làm rớt xuống đất, bình tĩnh nói:

“Ông... Yên tâm, tôi đã cho người đi gọi người phụ trách vụ án, để anh ta tự mình tới giải thích tình huống với ông, nói rõ tình huống...”

Nghĩ một lát, Giang Thiên Ca nói: “Cảnh sát, tôi có thể gặp Vương Đại Vĩ và Trương Chí Tài được không?”

Giang Viện Triều chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng Cao Khải Huy, ông lạnh lùng nói: “Cao đồng chí, anh yên tâm, tôi sẽ không can thiệp vào công việc của mọi người, nhưng tôi cần biết lý do hợp lý mà mọi người gọi Giang Thiên Ca tới thẩm vấn.”

Từ trong lời khai của Vương Đại Vĩ và Trương Đức Tài, biết được con gái của Giang Viện Triều có liên quan đến vụ án Trần Chân bị hại, ông ta lập tức phái người đi điều tra vị trí con gái của Giang Viện Triều, sau đó phái người mang Giang Thiên Ca về thẩm vấn.

Suy đoán trước đó của Giang Thiên Ca, đều chính xác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Thiên Ca biết, đây chắc là Giang Viện Triều và Lục Chính Tây đến rồi.

Tất cả là vì lo lắng Giang Viện Triều biết chuyện, sẽ bao che con gái mình, sẽ can thiệp vào cuộc điều tra của bọn họ.

Tâm tư bị vạch trần, trên mặt Cao Khải Huy hiện lên vẻ xấu hổ, ông ta do dự hai giây, mới lên tiếng nói:

Thấy sắc mặt Giang Viện Triều đen kịt, Triệu Huy dừng lại một chút, chỉ vào Tiêu Vệ Quốc mắng:

Cảnh sát lại hỏi: “Có quen biết Vương Đại Vĩ và Trương Chí Tài không?”

Nhưng Giang Viện Triều và Lục Chính Tây nghe xong lời Cao Khải Huy, rất nhanh đã nắm bắt được trọng điểm trong lời nói của ông ta.

Tên của nữ sinh bị hại là Trần Chân, trước đó Giang Thiên Ca đã nghe Trương Hiểu Lệ nhắc tới. Nhưng hai cái tên lưu manh này thì cô mới được nghe lần đầu tiên khi tới đồn cảnh sát.

Ông ta nhìn chằm chằm Giang Thiên Ca trong chốc lát, liền mạnh mẽ vỗ bàn một cái, nghiêm khắc nói: “Giang Thiên Ca, tôi cảnh cáo cô, thành thật khai báo, chống đối là không có kết quả tốt đẹp đâu!”

“Anh nói nghi phạm khai là “cháu gái của Giang Bộ Thanh, con gái của Giang Viện Triều”, vậy có nhắc đến tên Giang Thiên Ca không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cao Khải Huy nghe xong, sắc mặt thay đổi, một giây sau, đôi mắt sắc bén quét qua người Giang Thiên Ca.

“Hai nghi phạm của vụ án Trần Chân bị hại là Vương Đại Vĩ và Trương Đức Tài khai rằng, lý do bọn họ phạm tội là có người thuê bọn họ đi gây rắc rối cho Trần Chân.”

“Không được!” Cao Khải Huy nghiêm mặt, lại vỗ mạnh lên bàn một cái: “Giang Thiên Ca, thành thật khai báo, chống đối là sai lầm đấy! Đừng có giở trò! Chúng tôi có cách khiến cô phải nói ra sự thật!...”

Những người cô căn bản không quen biết, tại sao lại khai ra tên cô?

Nghe được Cao Khải Huy nói, sắc mặt mọi người trong văn phòng đều thay đổi.

Nhìn thấy Giang Viện Triều ngồi trên ghế, trên mặt Cao Khải Huy hiện lên vẻ phức tạp.

Phó cục trưởng Cục Công an thành phố Bắc, nhìn thấy dáng vẻ của Tiêu Vệ Quốc, đáy lòng mắng ông ta không có nhãn lực: “Gọi cả Tiểu Giang đến đây.”

Huyệt thái dương của Triệu Huy và Tiêu Vệ Quốc giật giật, trừng mắt về phía Cao Khải Huy.

Giang Viện Triều hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc cuộn trào trong lòng xuống, sau đó mới trầm giọng nói: “Trước tiên mời đồng chí phụ trách vụ án đến đã.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng, tôi muốn hỏi một câu, tại sao mọi người lại cho rằng tôi có liên quan đến chuyện này?”

Sau đó, cảnh sát lại hỏi thời gian xảy ra vụ án, Giang Thiên Ca đang làm gì. Giang Thiên Ca đều phối hợp trả lời từng câu hỏi một.

Cao Khải Huy ngồi đối diện Giang Thiên Ca.

“... Bọn họ khai ra, người bỏ tiền thuê bọn họ gây sự với Trần Chân, là... cháu gái của Giang Bộ Thanh, con gái của Giang Viện Triều, người ở ngõ Du Tiền.”

Giang Viện Triều nhìn thẳng vào Cao Khải Huy, hỏi:

Cô bình tĩnh nhìn về phía Cao Khải Huy.

“Mọi người làm việc kiểu gì vậy? Tiểu Giang còn nhỏ như vậy, mọi người đã gọi riêng con bé tới, nếu dọa sợ nó, hoặc là xảy ra chuyện gì, mọi người muốn giải thích với Giang đồng chí như thế nào?”

Cửa phòng thẩm vấn bị mở ra, một cảnh sát trẻ tuổi đi vào, cúi người ghé sát tai Cao Khải Huy, thấp giọng nói.

Tiêu Vệ Quốc cười bồi, nhìn thấy Cao Khải Huy xuất hiện ở cửa, còn chưa đợi Cao Khải Huy gõ cửa, ông ta đã vội vã lên tiếng thúc giục: “Cao Khải Huy, anh mau đến báo cáo với Giang đồng chí về việc anh mời Giang Thiên Ca đến điều tra!”

Cao Khải Huy lạnh lùng nói: “Vương Đại Vĩ và Trương Chí Tài khai ra cô.”

Ông nói: “Tôi không quấy rầy mọi người xử lý vụ án, nhưng tôi là bố của Giang Thiên Ca, có quyền lợi biết tại sao mọi người gọi con bé tới thẩm vấn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhanh, nhanh đi gọi Tiểu Giang đến đây, thái độ tốt một chút, đừng dọa con bé khóc.”

Vừa đến đồn cảnh sát, cô đã bị đưa vào phòng thẩm vấn, bốn viên cảnh sát với khuôn mặt nghiêm nghị ngồi đối diện cô, hỏi cô rất nhiều vấn đề.

Sau khi biết tin Giang Thiên Ca bị đưa đi, mặt Giang Viện Triều lập tức đen lại, trong lòng vô cùng tức giận. Lúc này nghe Triệu Huy nói, cảm xúc trong mắt ông càng thêm đen kịt.

“Tôi biết mọi người làm vậy là vì muốn phá án, cho nên, tôi sẽ tích cực phối hợp điều tra.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Viện Triều đã cố gắng hết sức để kiềm chế, nhưng ánh mắt nhìn về phía Tiêu Vệ Quốc vẫn hiện lên sự lạnh lùng.

Giang Thiên Ca: “Không.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Vâng, vâng, tôi sẽ gọi Cao Khải Huy - người phụ trách vụ án đến báo cáo tình hình với ông ngay.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 419: Chương 419