Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 93: Chương 93
Lương Bân nhìn về phía Lục Chính Tây đang đứng ngoài rìa, dùng ánh mắt dò hỏi.
Một nam sinh liền phản bác: “Luận võ là phải dựa vào thực lực. Không thể nào chỉ vì các cậu là con gái mà chúng tôi phải nhường nhịn được?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái độ của Trần Chí Văn lúc nãy rõ ràng là đang coi thường con gái, khiến cô tức đến mức muốn lao lên cho hắn ta hai cái tát. Bây giờ có người chịu ra mặt thay con gái bọn họ, cô đương nhiên rất vui.
“Cậu… Cậu là đang ngụy biện!”
“Tổng huấn luyện viên Lục, nếu tôi thắng, tất cả nữ sinh sẽ được nghỉ ngơi, đúng không ạ?”
Trần Chí Văn nói xong, cười khẩy một tiếng.
Cô ấy muốn giữ trận??! (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ vừa hâm mộ, vừa tiếc nuối.
Giang Thiên Ca: “...”
Luận võ là thi đấu võ công, so đấu nắm đấm. Tuy rằng trong lòng có chút không phục, nhưng phần lớn mọi người đều ngầm thừa nhận một sự thật: So với con trai, con gái bọn họ không có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào.
Cô ấy muốn đại diện cho nữ sinh bọn họ xuất chiến ư?
Vậy mà bây giờ lại có một nữ sinh đứng ra, nói muốn thay mặt cho tất cả các bạn nữ tham gia.
Sao cô lại có cảm giác lời anh ta nói là đang cảnh cáo mình nhỉ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu cô ấy thắng, tất cả nữ sinh đều được nghỉ ngơi ư?
“Con trai vốn đã cao to, khỏe mạnh hơn con gái. Nam nữ sức khỏe, thể lực khác nhau, cùng nhau thi đấu như vậy thì quá bất công cho chúng em.”
“Ngụy biện cái gì? Tôi nói là sự thật đấy! Luận võ chính là xem ai giỏi hơn, nắm đ.ấ.m ai cứng hơn!”
Chương Quân Minh chính là nữ sinh lúc nãy đứng lên nói bất công.
Giang Thiên Ca cũng chẳng quan tâm anh ta có cảnh cáo hay không, bước ra khu vực trống giữa sân, ánh mắt lướt qua Trần Chí Văn, nhìn về phía các nam sinh đang đứng đối diện: “Tôi sẽ là người giữ trận, ai muốn lên tấn công?”
Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Qidian-VP.com)
Vẻ mặt anh không rõ cảm xúc, ánh mắt lướt qua tất cả mọi người, giọng nói đều đều vang lên: “Đánh xong là dừng lại, không được phép có bất kỳ hành động nào khác.”
Vì con gái không thể nào thắng được nên bọn họ đã sớm từ bỏ hy vọng được nghỉ ngơi, xác định tâm lý cuộc thi này chỉ dành cho các nam sinh.
Tất cả nữ sinh ư?
Trái ngược với sự sôi nổi của các nam sinh, bầu không khí bên phía các nữ sinh lại có phần ảm đạm.
Nếu đã muốn xuất chiến thì phải đợi đến cuối cùng mới ra chứ!
Cô nhìn về phía Lương Bân: “Huấn luyện viên, tôi muốn đại diện cho tất cả các bạn nữ tham gia. Nếu tôi thắng, có phải tất cả các bạn nữ sẽ được nghỉ ngơi không ạ?”
Luận võ đúng là xem nắm đ.ấ.m ai cứng hơn.
Chương 93: Chương 93
Hắn nhìn về phía khu vực số 12, bắt gặp ánh mắt của Giang Ti Vũ, hắn càng cười đểu cáng hơn: “Con gái các cậu cứ ngồi xem chúng tôi biểu diễn là được rồi, vỗ tay cổ vũ cho chúng tôi là được.”
Giang Thiên Ca vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cô.
“Cậu nói sai rồi.”
“Đây là cuộc thi của người mạnh, các cậu đã biết mình yếu rồi thì đừng có mà so đo nữa, cứ ngồi yên đấy mà xem là được rồi.”
Nhưng ai nói với hắn là con gái thì nắm đ.ấ.m không thể cứng hơn con trai? Nhìn vẻ mặt đáng ghét của hắn, cô cảm thấy nắm đ.ấ.m của mình lúc này rất cứng.
Các nam sinh đều ngẩn người, cô là con gái, vậy mà lại muốn làm người đầu tiên giữ trận?
“Vốn dĩ đây đâu phải hoạt động dành cho con gái. Đây là cuộc chiến của đàn ông.”
Chương Quân Minh mặc kệ mọi người đang nhìn mình, vội vàng chạy đến bên cạnh Giang Thiên Ca, nhỏ giọng nói: “Bạn học, ra trước sẽ rất thiệt thòi đấy! Cậu muốn ra thì phải đợi sau cùng mới ra!”
Lúc này Giang Thiên Ca mới để ý đến Lục Chính Tây đang đứng phía sau. Thấy Lục Chính Tây nhìn mình, cô bình tĩnh nhìn lại, hỏi:
Một nữ sinh đứng lên, bất bình lên tiếng: “Huấn luyện viên, em thấy như vậy không công bằng.”
Lục Chính Tây im lặng một lúc rồi gật đầu.
Rõ ràng luận võ là hoạt động dành cho nam sinh. Con gái bọn họ hầu như chẳng ai biết võ công, cho dù có thì cũng không thể nào đấu lại các bạn nam.
Giang Thiên Ca nhìn thẳng vào hắn, lên tiếng: “Đây không phải cuộc chiến của đàn ông, mà là cuộc chiến của người mạnh.”
Các nữ sinh cũng trợn tròn mắt kinh ngạc.
Giang Thiên Ca đứng dậy, tuyên bố: “Bên phương trận nữ sinh, tôi sẽ là người xuất chiến.”
Bình thường họ chỉ biết chơi nhảy dây, nhảy lò cò, nhiều nhất là chơi bóng bàn, cầu lông.
Theo như luật lệ huấn luyện viên đã công bố, người giữ trận và người tấn công sẽ thay phiên nhau chiến đấu. Người nào ra giữ trận trước thì tỷ lệ chiến thắng càng thấp.
“Theo như cậu nói, bên bọn tôi có người học võ, có người không, có người cao to, có người thấp bé, vậy chẳng phải cũng bất công hay sao?”
Nhưng dù muốn trút giận thì cũng phải có chiến lược, không thể để bản thân chịu thiệt thòi được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ công, đánh nhau, bọn họ đều mù tịt.
Cô ấy là ai vậy?
Trần Chí Văn cũng nhìn Giang Thiên Ca, sau khi ngây người một lúc, hắn nhớ lại ánh mắt vừa rồi của Giang Thiên Ca nhìn mình, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.