Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 105: Chương 105
“Vậy cô nói coi phải làm cái gì bây giờ?” Trong mắt Lý Trường Đông đã lộ rõ vẻ đề phòng, nhưng vẫn muốn nghe Diệp Ninh nói cho hết câu.
Diệp Ninh chậm rãi thu hồi vẻ mặt, sau đó đến gần Lý Trường Đông, dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được nói ra một câu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mà người phụ nữ này đúng là cũng đã nhắc nhở anh ta, nếu anh ta tìm được tổ chức, đưa ra thỉnh cầu muốn kết hôn với Vương Hinh Tuyết, tổ chức chắc chắn sẽ đồng ý.
Diệp Ninh cũng không trả lời thẳng câu hỏi của Lý Trường Đông mà lại tiếp tục hỏi: “Phó doanh trưởng Lý thích Vương Hinh Tuyết sao?”
“Phó doanh trưởng Lý, có đôi khi theo đuổi con gái cũng không cần phải lịch thiệp đến thế. Nếu cứ tặng hoa, mời ăn cơm như anh thế này, không chờ vài tháng thì sẽ không có tiến triển gì.” Diệp Ninh cũng không quan tâm sắc mặt Lý Trường Đông như thế nào, chỉ lo tự nói một mình.
“Tôi rất hiểu Vương Hinh Tuyết, con người cô ấy nếu có quá nhiều sự lựa chọn sẽ d.a.o động, nếu phó doanh trưởng Lý kiên quyết muốn cưới cô ấy thì còn không bằng dùng biện pháp mạnh hơn.” Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc đề nghị.
TBC
Rõ ràng người phụ nữ này đang xúi giục anh ta phạm sai lầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Ninh không thèm để ý đến tầm mắt sắc bén của anh ta, tiếp tục nói: “Phó doanh trưởng Lý chắc cũng tự cảm nhận được đúng không, có phải Vương Hinh Tuyết luôn lúc nóng lúc lạnh với anh không?”
Ánh mắt Lý Trường Đông hơi lóe lên.
Mọi người trong đoàn văn công đều đã biết chuyện anh ta thích Vương Hinh Tuyết từ lâu rồi.
Lý Trường Đông hỏi tiếp: “Dùng biện pháp mạnh gì?”
Anh ta không phải người ngu, Diệp Ninh chủ động nhảy ra lại còn nói những lời này với anh ta, muốn không nghĩ nhiều cũng không được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sao anh cứ có cảm giác người phụ nữ trước mặt không có ý tốt gì nhỉ?
“Vương Hinh Tuyết là người hát chính trong đội ca hát, không chỉ hát hay mà còn trẻ tuổi xinh đẹp, không chỉ có một mình phó doanh trưởng Lý thích, còn có không ít người đều có ý đồ với cô ấy.”
Nói xong, cô không ở lại đó nữa, nghênh ngang rời đi.
Lý Trường Đông đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó hai hàng mày nhíu chặt lại, thì ra là ý này sao, vậy là anh ta hiểu lầm à?
Chương 105: Chương 105
Lý Trường Đông nhíu chặt mày lại, nhìn chằm chằm Diệp Ninh bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
Nói xong lời cuối cùng, Diệp Ninh trở thành người hỏi ngược lại.
Hơn nữa dựa vào điều kiện của anh ta, cũng cực kỳ xứng đôi với Vương Hinh Tuyết.
Đúng là anh ta đã theo đuổi Vương Hinh Tuyết được một đoạn thời gian rồi, biểu hiện của Vương Hinh Tuyết cũng không được như những gì anh mong muốn.
“Ý của tôi là phó doanh trưởng Lý hoàn toàn có thể thỉnh cầu tổ chức, trực tiếp sắp xếp hôn sự của anh và Vương Hinh Tuyết, làm gạo nấu thành cơm. Cứ như thế cho dù Vương Hinh Tuyết còn có suy nghĩ gì khác thì cũng không thể không đồng ý. Phó doanh trưởng Lý nghĩ đi đâu thế?”
“Vì sao cô muốn giúp tôi chứ?”
Diệp Ninh vẫn cứ không hề hoảng hốt, ánh mắt trực tiếp đối diện với lửa giận của anh ta.
Diệp Ninh nói ra những lời này, trực tiếp làm mặt Lý Trường Đông trở nên âm u.
Diệp Ninh lại kéo dãn khoảng cách với anh ta, hơi mỉm cười nói: “Chúc phó doanh trưởng Lý nhanh chóng ôm được người đẹp về nhà.”
Lý Trường Đông thay đổi sắc mặt, toàn thân lập tức tỏa ra lực áp bách cực kỳ mạnh mẽ.
“Đồng chí, cô có biết cô đang nói cái gì không?”
Sắc mặt Lý Trường Đông hoàn toàn thay đổi, kinh ngạc nhìn cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt khó xử: “Cái này thì tôi khó mà nói, nhưng mà cuối cùng vẫn còn phải xem Vương Hinh Tuyết muốn thế nào nữa, đúng không?”
“Đúng vậy.” Lý Trường Đông trả lời rất dứt khoát.
“Còn có ai nữa?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
