Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1310: Chương 1310
Cô ta cố nhịn không làm mình tủi thân rơi nước mắt, thật sự không muốn nhìn thấy anh ấy thêm một giây nào nữa.
Anh ấy lập tức bước đi, đi thẳng về phía Ngô Hàm Nhu đang đứng.
“Hai người đi lên lầu đi.” Giang Húc Đông thúc giục.
Giang Húc Đông lắc đầu: “Hai người vừa mới về, trong nhà chắc chắn còn có rất nhiều thứ cần phải dọn dẹp. Để hôm khác đi, chờ Cố Phong cũng có thời gian rảnh, chúng ta lại cùng nhau gặp mặt nói chuyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1312.html
Hiện tại mối quan hệ của cô và Giang Húc Đông đã hoàn toàn bị xác định trong tình bạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng Giang Húc Đông cũng dừng chân lại, hai người đang đưa lưng về đối phương.
Đây là lời nhắc nhở, cũng là lời cảnh cáo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn tay đang rũ xuống bên người của cô ta đột nhiên siết chặt lại thành nắm tay.
Cô ta biết lúc nãy hoàn toàn không phải là vô tình gặp được mà là Giang Húc Đông đã biết trước được ngày hôm nay có khả năng Diệp Ninh sẽ về.
Nhìn thấy tất cả mọi người trong phòng đều phủ một lớp tro bụi cực dày, Diệp Ninh biết cô và Cố Phong phải bắt đầu một cuộc tổng vệ sinh vô cùng vui sướng rồi.
Chương 1310: Chương 1310
Giang Húc Đông nhìn thấy gương mặt cô ta lập tức sưng vù lên, có chút ảo não, nhưng mà không bao lâu sau gương mặt lại trở nên lạnh lùng trở lại.
“Nếu anh cảm thấy em là người như thế, vậy sau này cũng đừng nhúng tay vào chuyện của em nữa!”
Đây không phải là câu hỏi mà là đang khẳng định trần thuật sự thật này.
Anh ấy chỉ cần biết cô mạnh khỏe là đủ rồi.
“Em còn muốn để anh nhắc lại bao nhiêu lần nữa? Anh và Diệp Ninh chỉ là bạn bè.”
Cô ta còn chưa nói hết câu thì đã bị Giang Húc Đông tát cho một bạt tai.
Ánh mắt của anh ấy khi nhìn về phía Ngô Hàm Nhu tràn ngập lạnh nhạt và xa lạ.
Tuy rằng anh ấy và Cố Phong không nói chuyện trực tiếp với nhau, nhưng khi hai người chạm phải ánh mắt nhau, trong mắt lại tràn ngập vẻ thân thiện với đối phương.
Cảm xúc của cô ta đột nhiên mất khống chế, sải bước đi đến trước mặt Giang Húc Đông, kích động kêu to: “Giang Húc Đông, anh là đồ nhu nhược! Anh không dám đi theo đuổi người mình yêu, lại muốn ngăn cản em...”
“Còn em, em đừng đi trêu chọc Cố Phong, phá hư tình cảm của người khác nữa!”
Anh ấy không thể hiểu nổi, vì sao hai anh em bọn họ lại sẽ phát triển đến nông nỗi như ngày hôm nay chứ?!
Anh ấy còn cho rằng hai tháng qua cũng đã đủ làm cô ta bình tĩnh lại, không dây dưa quấn lấy Cố Phong nữa.
Hơi thở của Ngô Hàm Nhu hơi gián đoán, n.g.ự.c run lên đau đớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiển nhiên anh ấy đã lặp đi lặp lại lời này vô số lần.
Anh ấy muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp. (đọc tại Qidian-VP.com)
.]
Giọng nói trầm thấp rõ ràng lộ ra vẻ khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thì ra ở trong lòng anh ấy, cô ta là loại người xấu xa đê tiện như thế!
TBC
Diệp Ninh nói với anh ấy “Tạm biệt”, sau đó cùng Cố Phong cùng nhau đi vào hành lang.
Mãi đến khi Giang Húc Đông đi lướt qua người cô ta thì vẫn không hề có ý định dừng lại nào.
Một lúc sau, Giang Húc Đông bình tĩnh lại cuối cùng cũng ý thức được anh ấy không nên đánh cô ta, nhưng anh ấy thật sự không muốn nhìn thấy cô ta làm ra hành vi thiếu tự trọng như thế.
So với việc bị Giang Húc Đông tát thì thái độ và cảm giác chán ghét mà anh ấy biểu hiện ra ngoài lại càng k*ch th*ch thần kinh nhạy cảm của Ngô Hàm Nhu hơn nữa.
Giang Húc Đông đứng lại tại chỗ một phút, sau đó mới chuẩn bị đi về nhà.
Nhưng mà anh ấy không ngờ rằng cô ta lại vẫn còn chấp mê bất ngộ!
Không đợi Giang Húc Đông phản ứng lại, cô ta đã xoay người chạy đi.
Bốp!
“Được rồi, vậy chờ đến khi chúng tôi sắp xếp xong, tôi lại mời anh Giang đến đây ăn cơm.”
Ánh mắt Ngô Hàm Nhu vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trên người anh ấy.
Hành vi này của anh đúng là vừa ngây thơ lại ngu xuẩn!
Sau đó anh ấy lập tức nhìn thấy Ngô Hàm Nhu đang đứng ở ngã rẽ không xa.
“Con người có tư tưởng, nhưng cũng phải có đạo đức và biết xấu hổ. Chẳng lẽ lúc trước em đi học tập nền giáo d·ụ·c cao đẳng, người ta dạy em đi phá hư tình cảm của người khác, đi làm kẻ thứ ba sao?”
Diệp Ninh nghĩ cũng cảm thấy rất đúng, tính ra thì cô đã rời khỏi nhà hai ba tháng rồi, không biết hiện tại trong nhà cô đã trở thành như thế nào.
“Anh, anh vẫn không thể nào quên được Diệp Ninh.”
Bắt đầu từ trưa đến bây giờ, đây đã là lần thứ tám anh ấy đến nơi này để tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp được Diệp Ninh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.