Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1365: Chương 1365

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1365: Chương 1365


“Dựa theo những hiểu biết của chúng tôi, đây cũng không phải lần đầu tiên cô sỉ nhục và khinh thường khách hàng đến xem xe, mục đích của cô là cái gì?”

“Quản lý Cao, hai đứa đê tiện ngày hôm qua dám đến tòa soạn báo tỉnh thành thật à?”

Các nhân viên khác trong cửa hàng bán xe cũng đều đã đến đi làm, ai nấy đều sợ hãi quan sát tình huống ở bên ngoài.

Cao Tuấn cũng không trả lời ngay lập tức, mà là thò tay vào bộ áo vest nhăn nhúm nhó của mình, móc ra một tờ báo đưa đến trước mặt cô ta.

“Xin hỏi, vì sao cô lại có được tâm thái tự cho bản thân mình ưu việt như thế?”

Vương Điềm còn chưa kịp phản ứng lại thì một đám người đã chạy vèo vèo đến, xúm lại quanh cô ta.

Đầu óc Vương Điềm vẫn còn đờ ra, vài giây sau mới cảm nhận được ánh mắt phức tạp của các đồng nghiệp xung quanh, dùng giọng điệu chanh chua nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, mấy người không cần phải làm việc đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1367.html

Trên mặt cô ta thoáng hiện lên chút khó hiểu, không biết vì sao mới sáng sớm mà đã có nhiều người tụ tập như thế chứ?

Cao Tuấn thở dài, muốn mượn hành vi này để giảm bớt cảm xúc bực bội và bất an trong lòng.

Vương Điềm sững sờ đứng yên tại chỗ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Phát tiết cảm xúc xong rồi, cô ta mới nhanh chóng đuổi theo Cao Tuấn.

Chương 1365: Chương 1365

“Mấy người mau tránh ra đi, nếu không… nếu không tôi sẽ báo công an đó!”

“Tránh ra! Mấy người tránh ra hết cho tôi!”

… (đọc tại Qidian-VP.com)

TBC

Cao Tuấn không dám phản bác câu nào, kéo c.h.ặ.t t.a.y Vương Điềm, khó khăn lắm mới đi được đến cổng chính của cửa hàng bán xe.

Mãi đến giờ phút này, Vương Điềm vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật này.

Cô ta còn chưa đi đến gần đã nhìn thấy có không ít người đứng ở ngoài cửa.

Chỉ là hai kẻ nhà quê nghèo khó có vẻ ngoài bình thường mà thôi, sao bọn họ có thể tạo ra sóng to gió lớn như thế chứ?!

Anh ta gọi, sau đó đi vào trong văn phòng.

Vương Điềm đến cửa hàng bán xe đi làm giống như mọi hôm.

Sắc mặt của cô ta trở nên vô cùng khó coi, cuối cùng cũng hiểu được vì sao mấy người này sẽ xuất hiện ở đây.

Các phóng viên lộ ra sắc mặt nghiêm túc nhắc nhở. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Cô đi vào trong đây với tôi!”

Ngay khoảnh khắc đi vào trong cửa hàng, anh ta nhanh chóng đóng chặt cửa lại, cản tất cả các phóng viên ở bên ngoài.

“Các anh cũng không cần cho chúng tôi lời giải thích gì cả, đi mà giải thích với các khách hàng từng bị mấy người nhục nhã và công chúng ngoài xã hội đi!”

Cô ta vừa mới đi thêm vài bước, đột nhiên bị một người đứng ở trước cửa nhận ra, người kia hưng phấn kêu to: “Cô ta là nhân viên bán hàng kia đó!”

Mặt Vương Điềm nóng rát, cô ta làm gì có mục đích gì chứ, chỉ là khinh thường mấy kẻ nghèo hèn kia mà thôi!

Cô ta quá hoảng loạn, nhất là khi đối mặt với mấy gương mặt nghiêm khắc tràn ngập chỉ trích kia, hoàn toàn không biết phải ứng phó như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này Cao Tuấn cũng đã chen vào trong đám đông, nắm chặt lấy cổ tay của Vương Điềm, hô to với các phóng viên ở xung quanh: “Tôi là quản lý của cửa hàng bán xe này, xin mọi người cho chúng tôi một ít thời gian, chúng tôi chắc chắn sẽ cho mọi người một lời giải thích rõ ràng hợp lý.”

Cuối cùng thì cô ta cũng gây ra họa lớn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

.]

Nhưng mà các phóng viên đương nhiên sẽ không buông tha cho cô một cách dễ dàng, cứ liên tục đặt câu hỏi.

Nhưng mà cho dù cô ta có la lối thế nào thì các phóng viên cũng đều không nhường một bước.

Sau đó anh ta quay đầu nhìn về phía Vương Điềm đang lúng túng không biết nên làm cái gì.

Những vấn đề mà mấy người hỏi đều vô cùng sắc bén, làm trán Vương Điềm đều toát mồ hôi lạnh.

“Chúng tôi là phóng viên của toà soạn, xin hỏi ngày hôm qua cô là nhân viên bán hàng đã tấn công nhân thân khách hàng, sỉ nhục mắng đối phương nếu không mua nổi xe thì không được xem, không được sờ đúng không?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1365: Chương 1365