Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1392: Chương 1392
Mục Văn Hạo xụ mặt âm u, nói to hơn: “Cũng chính là bởi vì thế, chẳng lẽ cô cứ thế mà cam lòng sao? Cô chắc chắn là không cam lòng, cho nên hôm nay cô mới có thể xuất hiện ở trước cửa đoàn văn công.”
“Có lẽ là cô đã biết được mối quan hệ giữa tôi và Diệp Ninh từ lâu rồi đúng không? Diệp Ninh vốn dĩ đã đồng ý hẹn hò với tôi, nhưng mà vì Cố Phong quấn lấy, cho nên cô ấy mới lưỡng lự phân vân.” Mục Văn Hạo nói đến đây, cũng không thể nào che giấu được vẻ tức giận.
Da đầu Vương Hinh Tuyết tê rần, không dám phản kháng chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta đã nhìn thấy Vương Hinh Tuyết.
“Diệp Ninh là một đứa lả lơi ong bướm!”
“Không có, hiện tại tôi không hận ai hết.” Vương Hinh Tuyết sốt ruột lại bất an phủ nhận.
Vương Hinh Tuyết vô cùng cẩn thận hít thở nhẹ nhàng.
TBC
Rượu xuống bụng, hình như nỗi sợ hãi trong lòng cũng giảm đi một chút.
“Đúng vậy. Cố Phong vốn dĩ phải là của cô, mà tôi chỉ cần Diệp Ninh.”
Cô ta hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện mình có bị Mục Văn Hạo lợi dụng hay không, chỉ cần có thể chia rẽ Cố Phong và Diệp Ninh, chỉ cần có thể được đến Cố Phong, cho dù là bảo cô ta nhanh chóng c.h.ế.t đi thì cô ta cũng không hề do dự!
Mục Văn Hạo nhìn gương mặt của cô ta dần dần trở nên dữ tợn, khóe môi nhịn không được cong lên.
Chương 1392: Chương 1392
Mà tất cả những điều này đều bị Mục Văn Hạo nhìn thấy rất rõ.
Cô ta chửi bới làm ánh mắt của Mục Văn Hạo trở nên lạnh lùng, anh ta cố gắng đè nén cảm xúc tức giận trong mắt xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Uống đi cho đỡ sợ.” Mục Văn Hạo ra hiệu.
Vương Hinh Tuyết nghĩ đến thủ đoạn mà cô ta từng dùng để đối phó với Lý Trường Đông, cực kỳ đề phòng ly rượu vang đỏ này.
“Nhưng mà anh ấy không cần tôi nữa...”
“Nhưng mà hiện tại bọn họ đã ở bên nhau lại rồi.”
Mãi đến khi cô ta thấy Mục Văn Hạo dùng chai rượu kia rót thêm ly rượu nữa, lại uống cạn sẽ, mới dám xác định rượu vang đỏ trong ly không có vấn đề gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mục Văn Hạo cười nói: “Tôi có cách làm anh ta nhất định phải cần cô, chỉ cần cô đồng ý làm theo lời của tôi. Tôi có thể bảo đảm, Cố Phong chắc chắn sẽ cưới cô làm vợ!”
Biểu cảm của Vương Hinh Tuyết dần dần phát sinh thay đổi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, đôi tay cũng siết chặt lại thành nắm đấm.
Lâu lắm rồi Vương Hinh Tuyết không nghe được những lời đại loại như “Cố Phong phải là của cô”, cho đến bây giờ, trong lòng vẫn cứ cảm thấy rất rung động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Hinh Tuyết lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào anh ta không chớp mắt.
“Cô Vương, tôi biết từ trước đến nay cô đều rất hận Diệp Ninh...”
Cảm xúc Vương Hinh Tuyết trở nên kích động: “Làm như thế nào? Anh mau nói cho tôi, rốt cuộc tôi phải làm thế nào?”
“Tôi đương nhiên là không cam lòng rồi! Bọn họ hại tôi ra nông nỗi này, dựa vào cái gì lại có thể hạnh phúc ở bên nhau chứ?!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Hinh Tuyết không cãi lại, cô ta căm hận Diệp Ninh, cũng căm hận Cố Phong.
Bởi vì kế hoạch anh ta chuẩn bị nói tiếp theo đó cần cô ta giữ gìn đầu óc tỉnh táo.
Mục Văn Hạo thậm chí còn đích thân rót một ly rượu vang đỏ đưa đến trước mặt cô ta.
“Tôi cũng giống như cô, đều rất hận Cố Phong.”
Mục Văn Hạo lại tiếp tục nói: “Thật ra cô không nên hận Diệp Ninh, muốn trách thì nên trách Cố Phong quá lạnh nhạt vô tình. Rõ ràng là Cố Phong trêu chọc cô trước, nhưng mà sau đó lại bởi vì Diệp Ninh giảm cân thành công, trở nên xinh đẹp, anh ta lập tức thay lòng đổi dạ. Cho nên rõ ràng là Cố Phong bội tình bạc nghĩa, vứt bỏ cô.”
Mục Văn Hạo hiếm khi mà lộ ra vẻ kiên nhẫn: “Cô nghe tôi nói cho hết lời đã.”
Cô ta gằn giọng nói ra những lời này.
“Đây không phải là lỗi của Diệp Ninh, là Cố Phong. Cố Phong bắt cá hai tay, lưỡng lự lập lờ, cho nên mới làm tôi và cô đều bị tổn thương như bây giờ.”
Cảm xúc của Vương Hinh Tuyết vốn dĩ là không ổn định, hiện tại lại bị anh ta cố ý châm ngòi, lại càng không thể khống chế được hơn.
Vương Hinh Tuyết run run rẩy rẩy bưng ly rượu trong tay lên, dưới ánh nhìn chăm chú của Mục Văn Hạo, uống cạn sạch ly rượu.
Mục Văn Hạo xác định cô ta đã có thể nghe hiểu lời mình nói, bắt đầu vào thẳng chủ đề chính.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.