Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1503: Chương 1503

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1503: Chương 1503


Huống chi Chu Giai Bội cũng sẽ ở bên đó, cũng giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Lần trước vừa mới thẩm tra chính trị thất bại xong không được bao lâu.

“Vậy có phải anh cũng sẽ gặp được chuyện tương tự không?” Diệp Ninh nhẹ nhàng hỏi.

Tuy rằng Cố Phong không nhìn thấy biểu cảm của cô, nhưng cũng có thể nghe ra được thật ra cô đang rất buồn.

Cô ấy ở trong xe, đầu tiên là vừa hát vừa múa, sau đó bật khóc thật to, giống như một người điên.

Diệp Ninh vốn dĩ cũng có chút cảm xúc, nhưng nghe anh nói như thế thì ngược lại cô càng khóc không ra.

Vương Kim đồng ý gật đầu, cũng đều là con gái, nhưng ở phương diện này thì thái độ của cô bình tĩnh hơn rất nhiều.

“Vương mập, anh đã chuẩn bị sẵn sàng đến kinh thành với chúng tôi chưa?”

“Con gái cứ thích làm ra vẻ, không phải chỉ là cải cách thôi sao, có phải là sau này sẽ không có cơ hội gặp lại đâu.” Ngoài miệng thì Vương Kim có vẻ rất ghét bỏ, nhưng vẫn cứ chăm sóc cô ấy vô cùng chu đáo. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hai người các cậu sốt ruột quá rồi đó?”

Buổi tối.

“Không nỡ, em thật sự không nỡ xa mọi người... hu hu hu...”

Ngày hôm sau.

“Mời vào.”

“Báo cáo.”

Cách nói của Cố Phong hoàn toàn giống với Lâm Thanh.

Diệp Ninh mơ mơ màng màng tỉnh lại, bên cạnh đã trống không.

Cô giơ tay sờ thử, không ngờ vẫn còn ấm.

“Ngày mai đi, ngày mai anh đi nộp đơn ngay.” Diệp Ninh thúc giục.

Cố Phong cũng luôn nghĩ đến chuyện này: “Chắc trong khoảng mấy ngày tới.”

Anh ấy thật sự không thể nào hiểu được vì sao bọn họ lại buồn, bởi vì anh ấy cảm thấy chỉ cần không phải là sinh ly tử biệt thì những chuyện này chẳng tính là cái gì cả.

Trịnh Hồng Xương nhìn thấy tờ đơn này, cười cười.

Dù sao thì sau này cô cũng sẽ không thường xuyên quay về.

“Đoàn trưởng, Tiểu Ninh sắp đến đoàn văn công Tây Nam rồi.” Cố Phong trả lời.

Cô thật sự rất chờ mong tương lai sau này mỗi sáng thức dậy đều có thể nhìn thấy bóng dáng của Cố Phong.

Vương Kim hỏi Diệp Ninh, nhưng mà Chu Giai Bội ở bên cạnh lại đột nhiên nhảy lên, ôm chặt lấy Vương Kim, kiên quyết không buông tay.

Không cần thiết phải cố chịu đựng ở trước mặt anh.

TBC

Hơn nữa lần phục hôn này của bọn họ chắc chắn sẽ thuận thuận lợi lợi.

Diệp Ninh cố ý bảo Vương Kim đậu xe lại ven đường, chờ cô ấy phát tiết xong hết cảm xúc.

Cô không biết Cố Phong rời đi từ lúc nào, nhưng mà tối hôm qua cô ngủ rất ngon.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, giây tiếp theo, Cố Phong cúi người xuống hôn lên môi của cô...

Vương Kim và Diệp Ninh cùng nhau lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 1503: Chương 1503

“Nhưng mà còn cô, sau này cô lại phải tách ra hai nơi với Cố Phong, cô nỡ sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cứ coi như Giai Bội đã khóc thay cho em rồi đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân khu, văn phòng đoàn trưởng.

Cố Phong bước đi ngay ngắn đi vào văn phòng của Trịnh Hồng Xương, sau đó không đợi Trịnh Hồng Xương mở miệng nói gì, đã lập tức đưa báo cáo xin phục hôn đến bàn làm việc của ông ấy.

Đi đến phòng khách, nhìn thấy trên bàn đã bày bữa sáng rồi.

“Nếu em muốn khóc thì cứ khóc đi.”

“Tạm thời thì không có.”

Diệp Ninh ngồi ở mép giường, Cố Phong lau mái tóc ướt đẫm giúp cô.

Chu Giai Bội bị Vương Kim khiêng từ trong đoàn văn công đi ra.

“Hi vọng anh sẽ không gặp được.” Diệp Ninh nghĩ đến cảnh trong tiệc chia tay vui vẻ, hiện tại trong lòng vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Diệp Ninh gật đầu, vô cùng nghiêm túc nói: “Em thật sự không chờ nổi nữa rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Phong dở khóc dở cười, còn có chuyện khóc thay nữa à?

Diệp Ninh nói: “Chỉ khi trải qua những việc này thì em ấy mới thật sự trưởng thành được.”

“Thật ra không chỉ có đoàn văn công mà bộ đội cũng sẽ bắt đầu cải biên. Tuy rằng mọi người đều không muốn gặp phải chuyện này, nhưng cải biên cũng chỉ là để phát triển tốt hơn mà thôi.”

“Ừm. Em sốt ruột muốn gả cho anh đến thế à?” Cố Phong vừa trêu ghẹo vừa hôn nhẹ lên chóp mũi của cô.

“Cô cũng biết tình hình nhà tôi rồi, chẳng có gì để chuẩn bị cả.” Vương Kim đồng ý vô cùng dứt khoát.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1503: Chương 1503