Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 224: Chương 224
Một giây.
Anh cúi đầu, hình như có hơi khó chịu.
“Nhưng lúc trước là cô nằng nặc đòi gả cho tôi, lại còn dùng cái c.h.ế.t để uy h**p.” Cố Phong trần thuật sự thật này.
“Có phải chỉ cần chúng ta trở thành vợ chồng thật sự thì cô sẽ không nghĩ như thế nữa không?”
Cố Phong nghe xong nhíu chặt mày, muốn cãi lại nhưng không nói được câu nào.
Hai giây.
Đây không phải là lần đầu tiên cô nói như thế.
Nếu hiện tại anh đã say, có lẽ có thể nói ra suy nghĩ trong lòng, như vậy trong cuộc sống sau này cô cũng có thể nắm giữ một ít quyền chủ động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Năng lực tự khống chế vẫn rất cao.
Tuy rằng Diệp Ninh biết anh đã say, nhưng vẫn nhịn không được nói: “Cho dù bọn họ biết được thì lại có thể làm gì chứ? Cha mẹ tôi chỉ biết đau lòng và áy náy, cho rằng là do tôi làm không tốt, đồng thời còn sẽ đau lòng tôi, sau đó lại tự trách vì bọn họ đã dạy dỗ tôi không đủ tốt.”
Ngoại trừ những chuyện này ra thì sẽ không còn cái gì khác nữa, cho nên cô mới cản không cho anh nói ra.
Quả nhiên, Cố Phong do dự.
Diệp Ninh nhìn thấy anh như thế thì chủ động rót cho anh một ly nước, đưa sang.
Diệp Ninh không thể phản bác lại, cuối cùng chỉ có thể thở dài nói: “Đúng vậy. Cho nên hiện tại tôi đang trả giá cho hành vi lúc trước của mình. Nhưng mà còn anh, anh thật sự muốn buộc chặt tôi và anh lại, làm chúng ta chung sống với nhau cả đời sao?”
Diệp Ninh đại khái cũng có thể đoán được suy nghĩ hiện tại của anh, cảm xúc rất áp lực. Đang lúc cô chuẩn bị lại nói thêm gì đó, Cố Phong đột nhiên lại đến gần cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 224: Chương 224
“Đừng có nói là đang xấu hổ đó nha? Chuyện này thì có cái gì mà xấu hổ chứ, hai người đã kết hôn lâu thế rồi, ngủ chung một phòng là chuyện bình thường mà, không ngủ chung với nhau mới là không bình thường đó!” Diệp Đống cảm thấy cậu thật sự quá thông minh.
Nhưng mà Cố Phong lại giống như mất kiên nhẫn, trực tiếp cúi người hôn cô...
“Chúng ta là quân hôn, ở trong cuộc hôn nhân này, tôi vĩnh viễn luôn là bên yếu thế, trừ phi anh đồng ý ly hôn, nếu không thì tôi không làm được gì hết.” Diệp Ninh tự giễu, đồng thời còn mang theo một chút tức giận bất đắc dĩ đè nén.
Diệp Ninh sợ Cố Phong lại nói ra lời gì đó không nên nói, vội vừa kéo vừa lôi, túm anh quay về phòng của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
TBC
Theo thời gian trôi đi, nhiệt độ trong phòng giống như cũng chậm rãi trở nên nóng lên.
Mới chỉ có nửa năm ngắn ngủi trôi qua, vậy mà cô đã thay đổi suy nghĩ rồi sao?! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Phong đang chờ đợi cô trả lời.
Diệp Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa thật sự rất bội phục cái chỉ số thông minh thấp lè tè của Diệp Đống.
“Không nói nhảm với em nữa, tụi chị đi về phòng trước đây.
“Chị, đừng có nói là hai người...”
Tim Diệp Ninh muốn rớt ra ngoài, sợ Diệp Đống đoán được gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cảm ơn.” Cố Phong lễ phép nói cảm ơn, sau đó uống một hơi cạn sạch.
“Sao lúc nãy cô không cho tôi nói ra? Không phải cô muốn ly hôn với tôi sao? Nếu bọn họ biết được chúng ta căn bản chẳng có gì, chắc chắn sẽ ủng hộ cô.” Cố Phong khó hiểu hỏi.
Đầu Diệp Ninh kêu ong ong, đầu óc trống rỗng.
Bước chân của Cố Phong có hơi lảo đảo, sau khi đi vào thì trực tiếp ngồi trên giường đất.
Diệp Ninh hơi giật giật khóe miệng, muốn nói anh thật sự uống say rồi để hóa giải cảm giác xấu hổ và căng thẳng đột ngột xuất hiện này.
Diệp Ninh quan sát sắc mặt của anh, trông cũng không khác gì mấy với lúc bình thường.
Anh nói thế là có ý gì?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.