Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 302: Chương 302
Quả nhiên chuyện cô lo lắng nhất cũng đã xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa mới nhắc đến Đường Uyển Như, khí thế quanh người Mục Văn Hạo trở nên âm u hơn rất nhiều.
Mục Văn Hạo cũng không cãi lại, nhìn dáng vẻ xỉa xói của Diệp Ninh, càng thêm khẳng định một sự việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ông chủ Mục cần gì phải như thế...” Diệp Ninh còn muốn tiếp tục khuyên nhủ, giọng nói lại đột nhiên tạm dừng, ánh mắt nhìn thoáng qua phía sau Mục Văn Hạo.
Diệp Ninh cũng không ngờ anh ta sẽ đột nhiên nói một câu như thế.
“Hình như cô thật sự không sợ tôi.”
Tuy rằng cô không biết rốt cuộc vì sao Đường Uyển Như lại quyết định làm như thế, nhưng chắc chắn không phải vì tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy rằng trong lòng Diệp Ninh cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi, nhưng hiện tại nghe Mục Văn Hạo chính miệng nói ra, trong lòng vẫn cảm thấy rất nặng nề.
Diệp Ninh cố cưỡng chế cảm giác không vui trong lòng xuống, vì sao anh ta và Đường Uyển Như gây gổ, người bị hại lại là cô chứ?
Mục Văn Hạo lại ăn một đũa mì nói: “Rất hiếm có người không sợ tôi.”
Tuy rằng đó là tiền công cô kiếm được từ việc sáng tác ca khúc mới, nhưng không thể phủ nhận một chuyện, nếu không có Hồng Hải thì cô cũng không tiện được như bây giờ.
Cô cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nói: “Ông chủ Mục, cô Đường vẫn có tình cảm với anh, phụ nữ đó hả, thỉnh thoảng cáu kỉnh một chút, anh dỗ một vài câu là được thôi.”
“Từ trước đến nay không bao giờ có chuyện tôi thiếu ai thì sẽ không đi tiếp được, nếu cô ta đã lựa chọn Lam Phong, vậy tôi cũng chiều theo ý cô ta!” Mục Văn Hạo nói xong lời cuối cùng, sắc mặt đã trở nên có chút hung ác nham hiểm.
Cô không đi được, chỉ có thể nhàm chán ngồi chờ Mục Văn Hạo nhanh chóng ăn xong.
Cuối cùng cũng đi vào đề tài chính. (đọc tại Qidian-VP.com)
“...”
Chương 302: Chương 302
Nhưng mà cô còn có băn khoăn khác, cô lên sân khấu ở Hồng Hải biểu diễn càng nhiều thì xác suất bại lộ thân phận sẽ càng cao, dựa theo tình hình hiện tại tới xem thì còn chưa phải là thời cơ tốt nhất.
“Trong khoảng thời gian tới Đường Uyển Như có lẽ sẽ không lên sân khấu biểu diễn.
“Chuyện lớn như thế, muốn không biết cũng khó.” Diệp Ninh ăn ngay nói thật, cẩn thận quan sát vẻ mặt của Mục Văn Hạo.
“Cô nói dối.”
“Ông chủ Mục sát phạt quyết đoán, tàn nhẫn độc ác, sao tôi không sợ được chứ, tôi chỉ là giả vờ bình tĩnh mà thôi.”
Diệp Ninh không đoán được anh ta đang nghĩ gì, nhưng chắc chắn không muốn làm anh ta chú ý đến.
Diệp Ninh cảm thấy chén mì này chắc chắn ăn rất ngon, nếu không thì làm sao có thể làm một người như Mục Văn Hạo ngồi ở đây ăn được chứ.
Thông qua những gì cô quan sát Mục Văn Hạo mấy tháng nay thì hình như người đàn ông này cũng có chút tình cảm với Đường Uyển Như.
Mục Văn Hạo cười lạnh, tiếp tục ăn mì.
Khóe miệng Diệp Ninh điên cuồng run rẩy, người đàn ông này cũng tự kiêu thật đấy.
“Ông chủ Mục, dạo gần đây đoàn văn công đang chuẩn bị hội diễn cuối năm, sức lực của tôi cũng chỉ có hạn.”
Diệp Ninh hoàn toàn không ngờ anh ta lại xài chiêu tình cảm.
“Cô bận rộn hơn, vất vả hơn một chút thì cũng có thể giảm cân càng nhanh hơn.” Mục Văn Hạo vừa nói, ánh mắt vừa nhìn về phía cơ thể mập mạp của cô, rõ ràng là còn mang theo một chút ghét bỏ.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Ninh chính là từ chối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mục Văn Hạo lập tức phát hiện ra Diệp Ninh khác thường, quay đầu lại nhìn.
“Chuyện khiến ông chủ Mục phải nhọc lòng không phải tôi, mà là chuyện làm ăn của anh.”
Nhưng mà không đợi cô nói gì, Mục Văn Hạo cũng đã lại tiếp tục nói: “Hồng Hải đối xử với cô như thế nào, có lẽ trong lòng cô cũng đã biết rõ. Hiện tại Hồng Hải gặp chuyện khó xử, chắc cô cũng sẽ không từ chối đâu đúng không?”
Ánh mắt của Mục Văn Hạo giống như dã thú, nhìn chằm chằm vào cô, giống như có thể nhìn thấu cõi lòng của cô.
Chờ đến khi Mục Văn Hạo ăn hết chén mì rồi, anh ta mới lại mở miệng.
Vài ngày trước vì muốn giải quyết chuyện của Diệp Đống, cô cần xài tiền gấp, đúng là đã kiếm được từ bên phòng ca múa.
“Cô thay thế cô ta lên sân khấu biểu diễn.” Mục Văn Hạo không phải đang thương lượng với cô, mà là đang ra lệnh một cách rất đương nhiên.
“Nếu ông chủ Mục không tin thì tôi cũng không còn cách nào khác.” Diệp Ninh cứ kiên quyết khẳng định như thế.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.