Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 435: Chương 435
Nhưng mà cô ta không ngờ rằng người trong đoàn lại nói cho cô ta là cô ta đã bị đuổi việc từ nửa tháng trước rồi.
Trịnh Toàn Cường cũng không phải thua vì lòng tin của anh ta mà là thua vì sự tàn bạo, ích kỷ của chính mình.
Anh là người thắng cuối cùng, cũng nên nói tên cho anh ta biết.
Chỉ có điều suốt đời này Trịnh Toàn Cường cũng sẽ không hiểu được đạo lý này.
Nhưng mà mọi người nhìn thấy Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh, vẫn lập tức nhường đường, để hai người bọn họ đi vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vương Hinh Tuyết đến.”
Chương 435: Chương 435
Cố Phong đưa b.o.m cho người xử lý chiến trường ở bên cạnh, chuẩn bị rời đi.
Nửa tháng trước Vương Hinh Tuyết cũng đã bị đuổi khỏi đoàn văn công, sao hôm nay lại còn đến đây nữa?
Cho nên anh thắng.
Đúng là Vương Hinh Tuyết đang ở bên trong, hơn nữa còn đang cãi cọ gì đó với Lý Kiến Hoa, mặt đầy vẻ ấm ức, rưng rưng nước mắt.
“Đi hóng chuyện.”
Lý Kiến Hoa thở dài thườn thượt: “Hinh Tuyết, cô bình tĩnh lại, chấp nhận sự thật này đi.”
Cô ta khàn giọng la hét, giống như phải chịu chuyện gì tủi thân ấm ức dữ lắm.
Mấy ngày nay Vương Hinh Tuyết luôn ở trong bệnh viện chờ tin tức, Lý Kiến Hoa vẫn cứ luôn dây dưa dây cà, mấy ngày gần đây lại còn không thèm đến nữa, lúc này cô ta mới ý thức được không đúng, chủ động đến đây đi làm.
“Không thể nào, lúc trước khi tôi ngất đi, rõ ràng trong đoàn chỉ tạm thời cách chức tôi để tự suy xét lại thôi mà...”
Nhưng mà Cố Phong lại không thèm liếc nhìn anh ta cái nào, chỉ nhìn về phía tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa đi ra từ một hướng khác của khu rừng.
“Sở Mục! Tao sẽ không tha cho mày! Có thành quỷ cũng sẽ không tha cho mày!”
Ngày hôm sau.
“Mắc gì tôi phải bình tĩnh chứ? Mấy người dựa vào cái gì mà đuổi việc tôi? Tôi là người hát chính trong đội ca hát, là người hát hay nhất trong số bọn họ! Tôi là đoàn viên chính thức, mấy người không có bằng chứng gì mà đã đuổi việc tôi, có còn thiên lý không hả?”
Ánh mắt của hai người chạm nhau giữa không trung, đều ngầm hiểu lẫn nhau.
Trịnh Toàn Cường đột nhiên gân cổ lên hò hét. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày hôm nay, thủ lĩnh tập đoàn buôn lậu m* t** siêu lớn đã sa lưới, không một ai chạy thoát.
Vương Hinh Tuyết không chỉ không bình tĩnh, ngược lại còn nổi điên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Câu trả lời của Trịnh Thư Vân làm Diệp Ninh cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Đội trưởng, chuyện này là thật sao? Tôi thật sự bị đuổi việc rồi sao?”
Trịnh Toàn Cường nhìn chằm chằm vào gương mặt của Cố Phong: “Rốt cuộc mày là ai?”
“Đúng vậy, cô không còn là thành viên của đoàn văn công nữa.”
Cô nghe tin tức này xong ngơ ngác, không thể nào chấp nhận nổi, cho nên lập tức đi tìm Lý Kiến Hoa.
Diệp Ninh mới đến đoàn văn công đã bị Trịnh Thư Vân và Lý Mạn Mạn kéo đi về phía đội ca hát.
Nhìn thấy gương mặt hưng phấn của hai người, rõ ràng đã có chuyện gì xảy ra.
Ít nhất phải làm anh ta biết rốt cuộc anh ta đã thua trong tay a?!
“Chuyện gì thế?”
Nhưng mà Trịnh Toàn Cường lại không ngờ rằng Cố Phong hoàn toàn không có ý định mở miệng, nghênh ngang rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
TBC
Tiếng nguyền rủa của Trịnh Toàn Cường vẫn cứ vang lên liên tục, cho dù bóng dáng của Cố Phong đã biến mất khỏi tầm mắt của anh ta.
Ba người nhanh chóng chạy đến phòng huấn luyện của đội ca hát, đến cửa mới thấy xung quanh đã bị người khác vây kín mít rồi.
“Sở Mục, tao không phục! Mày lợi dụng lòng tin của tao dành cho mày! Tao không có thua mày, tao thua chính tao!”
Cố Phong dừng chân lại, quay đầu nhìn anh ta.
“Sở Mục, tao còn có một câu hỏi cuối cùng, mày trả lời tao!” Trịnh Toàn Cường không cam lòng hướng về phía bóng dáng Cố Phong rống giận.
Bởi vì cô ta quá kích động, đến cả giọng nói cũng run rẩy kịch liệt.
Anh đã hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, anh đã đi ra ngoài lâu lắm rồi, phải về nhà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện đã đến nước này, Lý Kiến Hoa cũng không thể lại giấu cô ta nữa, đưa ra câu trả lời khẳng định.
Tuy rằng tất cả mọi người đều nói như thế, nhưng hiện tại nghe chính miệng Lý Kiến Hoa nói, Vương Hinh Tuyết vẫn cảm giác giống như sét đánh ngang tai, lảo đảo muốn xỉu.
Đến cuối cùng chính nghĩa sẽ chiến thắng, bởi vì Cố Phong biết, anh chưa bao giờ chiến đấu một mình, ở phía sau anh còn có rất nhiều chiến hữu anh có thể giao phó tính mạng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.