Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Cẩm Lí Già Phê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 738: Chương 738
“Anh xem tôi là cái gì? Tôi không phải loại phụ nữ tùy tiện anh thích làm gì thì làm!”
Mục Văn Hạo đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội lần này, cúi người xuống hôn...
Ánh mắt bởi vì say rượu mà có hơi mơ màng của Mục Văn Hạo, giờ phút này lại tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Cô ấy cũng không xác định Mục Văn Hạo đang nhắm mắt có nghe được lời cô ấy nói hay không, nhưng mà cô ấy cũng chỉ có thể làm đến nước này mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy rằng Mục Văn Hạo hôn hụt, nhưng cũng không tức giận, ngược lại còn đến gần vành tai của cô ấy, vô cùng hứng thú ngắm nghía vành tai đỏ bừng kia.
“Từ trước đến nay tôi đều chưa bao giờ xem em là loại phụ nữ tùy tiện.”
Nhưng điều khiến cô ấy càng thêm tức giận chính là rõ ràng cô ấy biết thái độ của Mục Văn Hạo với tình yêu vô cùng tùy tiện, nhưng mà cô ấy lại vẫn sẽ động tâm.
“Ông chủ Mục...”
Trịnh Thư Vân chỉ cảm thấy đầu óc mình ầm một tiếng, giống như bị sấm sét bổ trúng.
Cô ấy gần như theo bản năng mà đặt tay lên trước n.g.ự.c Mục Văn Hạo, muốn kéo dãn khoảng cách giữa hai người, nhưng mà cô ấy vừa cảm nhận được cảm giác rắn chắc dưới lòng bàn tay thì đã giống như bị điện giật, hoảng loạn thu tay lại.
Mục Văn Hạo ngã xuống giường.
Trịnh Thư Vân hoàn toàn ngơ ngác, hơi thở cuồng ngạo của người đàn ông làm cô hoa mắt chóng mặt, giống như người say rượu đã biến thành chính cô ấy.
Mục Văn Hạo không thèm để ý đến cảm xúc của cô ấy, đôi mắt sâu không thấy đáy như muốn hút cô ấy vào trong.
Trịnh Thư Vân cảm nhận được hơi thở của người đàn ông càng lúc càng gần, thật sự sắp thở không nổi nữa.
Chờ đến khi hai người vào phòng rồi, Trịnh Thư Vân đã mệt đến mức thở không ra hơi, trán đầy mồ hôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ông chủ Mục, anh tỉnh táo lại đi, tôi là Trịnh Thư Vân!”
Mục Văn Hạo cong môi nở một nụ cười tà mị, cúi người xuống, muốn hôn môi Trịnh Thư Vân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay lúc Mục Văn Hạo sắp sửa chạm đến cô ấy, chút lý trí còn sót lại làm cô ấy vừa hoảng loạn lại kiên quyết né tránh nụ hôn của Mục Văn Hạo! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không phải em thích tôi sao?”
Giọng của Trịnh Thư Vân hơi run rẩy, không đợi cô ấy nói tiếp câu nói tiếp theo, Mục Văn Hạo đã dùng sức mạnh mẽ kéo cô ấy vào trong lòng n.g.ự.c mình, sau đó tư thế của hai người thay đổi.
Cô ấy không có quá nhiều kinh nghiệm tiếp xúc với đàn ông, huống chi lại còn là người đàn ông mà cô ấy đã có hả cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trịnh Thư Vân thở hổn hển, sau đó nói với anh ta: “Ông chủ Mục, anh cứ ở chỗ này nghỉ ngơi nha. Lát nữa tôi sẽ dặn dò với lễ tân, nếu có việc gì thì anh cứ gọi bọn họ.”
Giờ phút này, Trịnh Thư Vân vô cùng tức giận, anh ta đã có vị hôn thê là Mộng Kiều Nhụy rồi, lại còn đi trêu chọc Diệp Ninh, hiện tại lại còn muốn làm thế với cô ấy.
Trái tim của Trịnh Thư Vân hơi run lên, ánh mắt có chút hoảng loạn chạm phải đôi mắt sâu thẳm của Mục Văn Hạo.
Cơ thể liên tục run rẩy, đến cả ý thức cũng dần dần trở nên mơ hồ.
Hiện tại Trịnh Thư Vân đã trở thành con mồi anh ta có thể vồ bắt bất cứ lúc nào.
Cô ấy đi lên cởi giày giúp Mục Văn Hạo, lại đắp chăn cho anh ta, nhưng ngay lúc cô ấy xoay người rời đi, Mục Văn Hạo lại đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay của cô ấy.
Cô ấy run giọng quát lớn, cũng không biết là bởi vì khoảng cách giữa hai người quá gần nên cảm thấy bị xâm phạm, hay là bởi vì tình cảm xa lạ lại mãnh liệt trong lòng buộc cho đỏ mắt.
Giọng nói khàn khàn kia vừa rơi xuống, đầu ngón tay thô ráp chậm rãi chạm lên trán của cô ấy, mịt mờ mà phác họa đường cong trên má của cô ấy.
Cho nên người đàn ông này đã nhìn thấu bí mật và khát vọng giấu ở nơi sâu nhất trong lòng cô ấy từ lâu rồi!
Trịnh Thư Vân nín thở, ngơ ngẩn nhìn về phía anh ta.
Chương 738: Chương 738
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.