Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 201: Chương 201
Keo kiệt không nỡ bỏ, không tới vị, liền không có khách quay lại.
Chị hai Phó nghe mẹ chồng nói như vậy, gò má hơi nóng lên: “Mẹ, con không phải ý đó, con chỉ là muốn tùy tiện kiếm một phần lương, cho dù lấy ít hơn người khác một chút cũng được.”
Chị hai hơi cảm động: “Hương Hương, em quá tốt với chị hai rồi.” Chỉ cảm thấy Lục Hương là em dâu tốt nhất trên đời.
Chương 201: Chương 201
Sợ mình nói chuyện bị hiểu lầm, lập tức nói: “Mẹ còn không tin con sao? Đều là đứa bình thường siêng năng nhất!”
Còn có thể mua riêng gia vị ma lạt thang ở đây, năm hào một phần, họ có thể quay về bỏ mì bỏ rau ăn, tính kỹ ra hời hơn ăn ở tiệm.
Uống chút nước cam là hưởng thụ cao nhất, một chai tốn năm hào, Lục Hương nói: “Như thế nào? Chị ở đây đã quen chưa?”
Ở đây không có quạt, tuy đã mở hết cửa sổ, nhưng mùa hè oi bức, ở đây một chút xíu, toàn thân đã đầm đìa mồ hôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chị hai Phó cũng rất tự hào.
Không chỉ cho tiền, còn mua đồ mới cho bọn trẻ.
Lục Hương nói: “Là em sơ sót rồi, khoảng thời gian này bận suốt, chị hai vào huyện quả thực không tồi, như này đi, chị đến chỗ em trước, một tháng em trả chị ba mươi lăm tệ tiền lương.”
Còn có một số quán ăn vặt nhập hàng ở đây, mang về bán tăng thêm một hai hào tiền công. Mỗi ngày đều có thể bán hai ba trăm phần.
Phần sống ma lạt thang đều là rau sống, và mì chưa nấu rồi phối thêm gia vị, muốn ăn có thể nấu ngay. Sau khi làm xong, ăn y hệt như ở tiệm.
Dù sao Tiêu Thái Liên cũng đã sống từng này tuổi, lập tức nói: “Vợ thằng hai, con theo mẹ tới đây chút!” Thấy chị hai Phó thở phào một hơi, sau đó theo mẹ chồng vào phòng.
Chị ấy muốn cả hai người đều có việc, chỉ là lời này ngại nhắc tới nên muốn nhờ Tiêu Thái Liên nhắc.
Thi thoảng làm việc xong, còn sẽ nhặt rau, phụ giúp rửa bát, cũng rất bận rộn.
Tiêu Thái Liên nói: “Dù sao chị cả nó cũng là chị ruột, tới phụ cũng không có gì để nói, hơn nữa Lục Hương cũng đủ tốt với các con rồi, tiền cổ vịt này nó không lấy một xu, nhiều năm như vậy cũng không ít tiền, làm người cũng không thể quá tham lam!”
Chị hai vui mừng như điên, vội vàng nói: “Cảm ơn mẹ.”
Người ở xưởng lò xo đều nói ma lạt thang ngon, còn nghe nói Lục Hương đưa chị cả của cô tới, chị hai cũng muốn vào.
Chốc thì cầm giẻ lau, chốc thì cầm chổi.
Mối quan hệ thân thích vi diệu này vẫn phải giữ cân bằng. Lục Hương nghĩ ra một chủ ý, để chị ấy lo phần sống ma lạt thang.
Công việc đó, bán cho người khác cũng được năm sáu trăm. Họ đều đã chiếm hời rồi, nếu chỉ muốn chiếm hời không, vậy thì trông quá ích kỷ.
Hai thím vô cùng chấn kinh: “Thật có bản lĩnh!”
May mà Lục Hương buôn bán lớn, lãi ít nhưng bán được nhiều, cũng có thể kiếm được chút tiền.
Những người muốn bắt chước Lục Hương, mở tiệm ma lạt thang đó chưa chắc nỡ bỏ gia vị như vậy.
Đều nói một núi không thể có hai hổ, chị cả Lục là quản lý tiệm, không tiện để chị hai Phó ở dưới trướng chị cả.
Mấy năm trước, Lục Hương ở huyện được lãnh đạo lớn tuyên dương, còn đại biểu huyện tham gia hội nghị bên ngoài, là niềm kiêu ngạo của thôn.
Tuy mẹ chồng mong muốn các anh em ở chung một chỗ, nhưng cũng không phải là bà già hồ đồ, biết chị em dâu ở chung với nhau, độ khó sẽ cao hơn chị em ruột.
Chị hai Phó lập tức nói: “Chị nghe nói chỗ em rất bận, chị muốn tới làm phụ em một chút, cũng tìm một công việc, đương nhiên, nếu em không cần thì cũng không sao! Chị chỉ tùy tiện nói vậy thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thà rằng tự mình nói trước còn hơn để người khác nói.
Chẳng trách có thể buôn bán lớn như vậy, từng huấn luyện ở tầng thấp, không giống người thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai vợ chồng đều có thể ở huyện.
Chị hai Phó vốn tưởng khiến cô đồng ý không dễ, không ngờ còn có niềm vui ngoài ý muốn.
Bây giờ anh hai cũng được sắp xếp cho công việc vẻ vang ở huyện.
Chị hai Phó không hề thấy mất tự nhiên chút nào. Đợi buổi tối, khi Lục Hương phải đón Phó Cầm Huy và con cùng về.
Chị hai Phó cũng tới giúp Lục Hương rồi.
Nếu chỉ có một mình anh hai Phó kiếm tiền, cũng không đủ cho cả nhà sống.
Hai thím hỗ trợ ở bên cạnh nói với chị hai Phó: “Cô với bà chủ thật sự là chị em dâu à?” Họ ở đây làm việc rất tất bật, lúc rảnh rỗi liền thích nói chuyện.
Chị hai Phó cảm khái, biết vì sao lại ngon như vậy, chính là bỏ đủ gia vị. Chỉ nhìn ớt, dầu, đường trắng, giấm trắng này đổ từng thìa từng thìa vào, đều là các loại đồ ngon, gom lại một chỗ có thể dở sao.
Chỉ là không nên nhắc lời này, sợ nói ra khiến Lục Hương có định kiến, nếu Tiêu Thái Liên nhắc, chuyện này khá viên mãn.
Chiều hôm đó, chị hai Phó vừa hấp trứng cho Tích Niên, vừa khen Phó Cầm Huy, nói anh đã tìm được một cô vợ tốt.
Tiêu Thái Liên nói: “Con đó!” Thấy vợ thằng hai nói chân thành như vậy, mẹ chồng cũng không biết nói thế nào nữa.
Hơn nữa Lục Hương không phải loại người không biết điều, mỗi lần quay về đều xách túi lớn túi nhỏ về nhà.
Liền bị Tiêu Thái Liên gọi vào phòng, chị hai cũng ở trong phòng, chỉ có Lục Hương như có trầm tư, hỏi: “Mẹ, sao vậy?”
Nhà họ Phó, Tiêu Thái Liên thấy chị hai Phó ở trong sân cứ láng cháng bên cạnh mình.
Thấy Tiêu Thái Liên không dứt khoát từ chối giống như vừa nãy, trong lòng chị hai lại nhen lên ngọn lửa hi vọng.
Quy mô lại mở rộng không ít, có người không đợi được, có thể trực tiếp mua phần sống về tự nấu.
Lục Hương mua lại hai mặt tiền bên cạnh, nối thông lại, vừa hay dùng để làm phần sống ma lạt thang.
Nói Tào Tháo Tào Tháo tới, Lục Hương làm việc xong đợt buổi trưa, đặc biệt tới tiệm bên cạnh xem chị hai, thấy hai thím cũng đang nghỉ ngơi, dứt khoát bảo họ đến chỗ mát mẻ hóng gió.
Tiêu Thái Liên nói: “Chuyện này chúng ta không giúp cũng không thể thêm loạn! Lát nữa mẹ gọi người tới, con tự nói đi!”
Lợi nhuận cổ vịt, một tháng cũng không ít. Chị hai nghĩ kỹ, sau này chị ấy vào huyện không ở nhà giúp nữa, cũng không thể lấy không số tiền này.
Lục Hương tiếp tục nói: “Chị làm trước, đợi qua thời gian nữa mua bán tốt hơn chút, em mở một chi nhánh, tới lúc đó chị có thể tới làm quản lý tiệm, có thể kiếm được nhiều hơn một chút.”
Chị hai Phó uống một ngụm nước cam, mát lạnh thấm vào cuống họng, vô cùng thoải mái, nói: “Không vất vả, có gì mà không quen! Trước đây ra đồng làm việc khổ hơn ở đây nhiều.”
Chị hai Phó nói: “Ừm!” Còn nói những việc làm to lớn của Lục Hương ở trong thôn trước đây, giúp thôn xây lều rau, người người hưởng lợi, không có chuyện nói xấu cô.
Lúc muốn ăn, nấu chút rau ăn kèm gì đó, chan lên đều là vị của ma lạt thang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Thái Liên nhìn chị hai Phó một cái.
Dáng vẻ cần mẫn này ngay cả chị ba Phó cũng nhìn ra manh mối, ánh mắt dồn lên người chị ấy.
Lục Hương kinh doanh ma lạt thang tốt như vậy, mở chi nhánh là chuyện sớm muộn, vừa hay thiếu người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này vui mừng quá đỗi, Lục Hương lại đưa ra lựa chọn tốt hơn.
Bình thường người tiết kiệm đều không nỡ bỏ như vậy.
Thời này người có tiền nhiều, nhưng người không có tiền cũng nhiều, có người thích tính toán chi li, hơn nữa gia vị ma lạt thang có thể bỏ đông trong tủ lạnh, bỏ một tháng cũng sẽ không hỏng.
Tiêu Thái Liên nói: “Con đi qua đi lại trước mặt mẹ, mẹ hoa hết cả mắt, có gì cứ nói thẳng.”
Chị hai Phó tiếp tục nói: “Chúng ta cũng thực sự thân thiết! Không phải người ngoài. Con người con mẹ cũng biết, một là một, hai là hai, tuyệt đối sẽ không tham lam một xu của người khác, chỉ muốn kiếm chút tiền ăn thôi.”
Từ chối thì giống như không nể tình, nhưng phải nói thế nào, mẹ chồng vẫn chưa nghĩ xong.
Lục Hương để chị hai Phó ở đây gói phần sống, còn đặc biệt tìm cho chị ấy hai trợ thủ, nghe chị ấy chỉ huy.
Chị hai Phó dằn lòng nói: “Nếu con ở đó, con không lấy cổ phần cổ vịt đó nữa, chuyển cho mẹ! Không phải thiếu tiền, chỉ là không muốn hai vợ chồng tách ra.”
Chị hai Phó nói: “Mẹ, con nghe nói vợ chú tư kinh doanh đồ ăn rất tốt, con cũng muốn tới phụ!” Bây giờ anh hai đã đi làm ở xưởng lò xo rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.