Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Chương 25

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Chương 25


Hai chị dâu khác cũng vậy, chỉ là bình thường họ phải nuôi con, tiền trong tay vốn không nhiều, còn phải ứng phó với các khoản chi tiêu ngoài dự kiến, một tệ thật sự không ít.

Nào có con dâu nào quản mẹ chồng.

Lúc này cô mới mơ màng tỉnh dậy, nhìn rõ môi trường xung quanh, lập tức ngồi bật dậy từ trên yên xe của Phó Cầm Huy, quá gấp gáp, chân đáp xuống đất đau rát.

Họ về nhà, Lục Hương lấy đồ đã mua ra, vịt tươi ngâm trong nước rửa sạch, sau khi rửa sạch sẽ, dùng gia vị ướp, đợi khi kho càng thêm thấm vị.

Tiêu Thái Liên đang ở bên cạnh tức giận, thấy Lục Hương nói: “Chị dâu, các chị tới vừa đúng lúc, em muốn làm chút cổ vịt cánh vịt bán ở khu chợ nhỏ gần cung tiêu xã. Mẹ nói đầu tư, một tệ, kiếm được tiền em có thể chia cho mẹ một phần mười. Các chị cũng đầu tư chút đi, tiền sinh tiền.”

Rất nhanh liền bắt đầu bắt nồi bắt đầu hầm. Nồi lớn trong nhà là để nấu ăn, nhiều lực lao động như vậy, buổi tối còn phải ăn cơm, không thể chiếm dụng, chỉ có thể tìm một cái nồi to cũ trong lều nhỏ, mở bếp trong nhà bếp nhỏ ở sân sau.

Lục Hương thu bốn tệ, vốn đã thu hồi. Cô chiếm sáu phần, còn lại mỗi người một phần. Cô không tham gia làm việc đồng áng thời gian dài, chắc chắn mọi người sẽ có ý kiến, chi bằng buộc mọi người cùng lên xe!

Phó Cầm Huy dựng xe đạp mới nói: “Sao lại bất cẩn như thế chứ?”

Nhìn mấy chục cân cổ vịt cánh vịt, nhíu mày nói: “Những thứ này đã tốn bao nhiêu tiền vậy?”

Chương 25: Chương 25 (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiêu Thái Liên thấy con trai lên tiếng cũng không nghi ngờ gì, chỉ nói: “Sao xin nghỉ còn không thông báo trước, xe đạp này ở đâu ra?”

Cánh vịt nấu chín không có bao nhiêu thịt, nhưng ăn vào cay tê tê, mang theo xương càng gặm càng thơm. Mới đầu không cảm thấy gì, ăn xong vừa cay vừa thèm, còn muốn ăn lần thứ hai.

Một câu nói hóa giải mâu thuẫn sinh ra vì tiền giữa mẹ chồng và các con dâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiêu Thái Liên thấy con dâu mới liếc mắt đưa tình với con trai ngay trước mặt mình như vậy, chút lửa giận vừa mới tích tụ lại bị thổi tan. Sau đó nói: “Đồ đã mua rồi, làm một lần đi, nếu không kiếm được tiền, nhân lúc còn sớm mà thôi hi vọng.”

Nụ cười vừa lộ ra của Tiêu Thái Liên lại cứng ở trên mặt. Vợ thằng ba là ngứa đòn nhất, chỗ nào cũng có chị ta.

Ở thập niên 80, những người này chưa từng ăn qua loại đồ ăn vặt này, ai cũng nghiện: “Đây là gì, còn không?” Chưa ăn đủ.

Lần này ngay cả Phó Cầm Huy cũng ghé mắt nhìn cô, gan của cô thực sự quá lớn. Tiêu Thái Liên coi trọng tiền nhất, lần này không quở trách cô đã không tồi, cô còn muốn bảo bà lấy tiền ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phải đối xử công bằng với các con dâu, nếu không chị ta không chấp nhận.

Lục Hương vừa nghe mẹ chồng đồng ý, lập tức khen bà là mẹ chồng tốt nhất cả thôn.

Lục Hương không đợi bà ta chủ động hỏi những thứ như cổ vịt này, chủ động nói: “Con muốn làm chút đồ, bày sạp thử xem.”

Làm cho Tiêu Thái Liên dở khóc dở cười, thấy con dâu út đã mở lời, đáp: “Chỉ một tệ, không có lần sau.”

Tiêu Thái Liên biết cô nấu ăn ngon, lần trước cô chưng một bát tương ớt, đáy bát đều bị họ dùng màn thầu thô lương quét sạch sẽ.

Chị ba Phó đang do dự, thấy chị hai hào phóng như vậy, ngược lại giống như chị ta keo kiệt, nói: “Vậy chị cũng lấy một tệ.”

Tiếng chị ba Phó vang lên: “Cái gì một tệ?”

Chị ba Phó nói: “Thứ này có thể kiếm tiền sao?” Thời này không có khái niệm kinh doanh tư nhân gì, đều là ăn cơm tập thể.

Dù sao thì làm những món kho này khó tránh dùng lửa, lò, gia vị trong nhà gì đó, không thể cái nào cũng tính chi tiết như vậy. Chi bằng dùng chút tiền san bằng nguy hiểm, việc mua bán này đều có mọi người góp mặt, không ai bới móc được nữa.

Bà muốn tiêu thế nào thì tiêu thế ấy, không cần lén la lén lút.

Phó Cầm Huy đáp: “Mượn ở đơn vị.”

Tính cách của Tiêu Thái Liên hơi giống con trai, đều là kiểu miệng cứng tim mềm, bà là một góa phụ nuôi con, tính cách quật cường hơn nhiều.

Chỉ sợ buôn bán không được, nhưng chị ta lại rất tự tin với tay nghề của Lục Hương, có hơi dao động.

Hai người bị ánh mắt trêu chọc của hàng xóm làm cho đỏ mặt.

Tuy nói sau khi bà ấy kết hôn đã có mấy đứa con, nhưng chưa từng được cha bọn trẻ dùng xe đạp chở về nhà, còn ôm eo đồ ha, rất xấu hổ.

Lục Hương lại nói: “Con bày sạp ở bên ngoài, sẽ không ảnh hưởng tới anh ấy, đúng không?”

Phó Cầm Huy vừa mới đỏ mặt, vẫn chưa tiêu hóa xong, bây giờ lại thấy ánh mắt nhiệt liệt đó của cô, ho khan một tiếng, biểu cảm mất tự nhiên.

Lục Hương phát hiện Tiêu Thái Liên giống như Phó Cầm Huy, thích nghe lời ngon ngọt, sau đó nói không ngừng.

Con người cũng tốt, chỉ là khá so đo với tiền, nếu không phải nể tình chị ta sinh ba thằng nhóc cho nhà họ Phó, mới không nuông chiều chị ta.

Nhưng Tiêu Thái Liên chưa từng nghĩ dùng bản lĩnh này kiếm tiền, nói: “Đừng có làm cái này, không vẻ vang, con trai mẹ bây giờ là người của cung tiêu xã, đừng làm ra chuyện khiến nó mất giá.”

Lục Hương nấu gì cũng ngon, mấy anh chị dâu trong nhà đều rất thân thiết với cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nghe nói hình như mẹ chồng cho Lục Hương một tệ, chị ba Phó không ngồi yên được nữa.

Cho tới khi tới nhà, Phó Cầm Huy dựng xe ở nhà họ Phó, Lục Hương ôm chặt cứng, phía sau truyền tới hô hấp đều đều.

Mẹ chồng Tiêu Thái Liên thấy vậy, cảm thán.

Chị cả thấy chỉ thiếu chị ấy, quyết tâm, dù sao thì trời sập mọi người cùng c·h·ế·t, đều là chị em dâu dưới một mái nhà, không thể để người ta chê cười, nói: “Em đợi chị lấy tiền.”

Lục Hương nói: “Em cũng không thể đảm bảo, nếu kiếm được tiền sẽ chia cho mọi người, nếu không được, mọi người cùng chịu lỗ.”

Bà ấy biết ba người họ, bình thường rất tốt đẹp, vừa dính tới tiền liền biến thành gà trống sắt, không nhổ được cọng lông nào.

Phó Cầm Huy nói: “Hôm nay xin nghỉ.”

Mấy cô con dâu từng nhìn thấy một mặt đanh đá của bà, lại đối mặt với bà giống như chuột thấy mèo.

Nhà họ Phó đều sống chung, không ra riêng, mẹ chồng giữ tiền trong nhà, nhưng bọn họ cũng đều để dành chút tiền riêng, mua sắm một số đồ đạc đều phải lấy từ trong ví mình ra.

Ngữ khí cũng nhẹ nhàng vui vẻ hơn.

Ở trước mặt mẹ chồng, không thể nháy mắt với Phó Cầm Huy, nhưng lại dùng gương mặt tha thiết nhìn anh, hi vọng anh có thể dàn xếp giúp.

Lục Hương hơi kinh ngạc, sao anh còn ngại nữa?

Hàng xóm ồ một tiếng, bật cười: “Vẫn là vợ chồng mới cưới cô cậu ân ái.”

Hàng xóm bên ngoài nhìn thấy, nói với hai người đối diện cửa nhà mình nói: “Xe đạp này ở đâu vậy?”

Ba nàng dâu còn lại cùng nhau về, ba người họ đều tìm Lục Hương lấy đồ, nghe nói cô về, vội vã quay về xem. Kết quả vừa về đã nghe thấy chuyện liên quan tới tiền.

Chị cả nói: “Cổ vịt, cánh vịt đều là xương.” Ai ăn?

Lục Hương tính toán làm lâu dài, nghĩ mọi thứ một cách toàn diện.

Nhưng Lục Hương không hề sợ bà, còn ở bên cạnh cười hề hề khen bà.

Ngược lại chị hai bình thường keo kiệt nhất nói: “Chị đầu tư.” Nói xong liền muốn lấy tiền.

Tới tối, Lục hương ăn cơm xong, gắp cho mỗi người một cái cánh vịt để mọi người ăn thử.

Cánh vịt kho chỉ cần bỏ đủ gia vị là được, rất nhanh, mùi thơm cay đã truyền ra, hầm với lửa nhỏ. Cho tới khi thấm vị, lại dùng nước sốt chính ngâm rút nước, tới khi đó, vị thấm vào tận xương, càng ngon.

Phó Cầm Huy bất đắc dĩ, nhẹ nhàng vỗ Lục Hương một cái: “Tới rồi.”

Lục Hương nói: “Mẹ, mối buôn bán này của con lợi hại lắm, mẹ muốn đầu tư không, kiếm tiền con chia với mẹ, đầu tư một tệ đi.”

Đời bà không có con gái, ngược lại cảm thấy cô con dâu út Lục Hương này gần gũi nhất, chẳng trách đứa con trai mắt nhìn cao này của bà cũng đối xử rất tốt với cô.

Tiêu Thái Liên sắp không che giấu được nụ cười trên mặt, nói: “Được rồi, chỉ biết dùng miệng dỗ ngọt mẹ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh đáp: “Mượn của lãnh đạo.”

Tiêu Thái Liên nói không.

Lục Hương gả tới, bà còn sợ không hòa hợp với những anh chị này, bây giờ xem ra cô gái này có bản lĩnh, có thể nhổ lông từ trên người gà trống, rất lợi hại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Chương 25