Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Tiểu Bàn Cam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 152
“Vành đai kinh tế ven biển. ” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy cũng được. ”
“Tôi lại muốn ăn hoành thánh cơ, nhưng trời nắng nóng thế này, đừng nói là rau tề thái, cải thìa cũng kiếm đâu ra? Hay là cứ mua mì đi?” Phàn Kỳ suy nghĩ một lúc rồi quyết định mua mì. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hồng Kông thì sao?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.
“Không sai. Rất nhanh thôi những ngành chế tạo này sẽ chuyển xong, sau đó thì sao? Khu vực phát triển nhanh nhất trong nước là khu vực nào?”
“Không chuyển không được, chi phí nhân công của Hồng Kông không có cách nào bì được với nội địa, những ngành chế tạo này làm sao có thể tiếp tục ở lại Hồng Kông? Nếu ở lại thì cũng sẽ vì mất sức cạnh tranh mà đóng cửa. ” Phàn Kỳ nói ra suy nghĩ của bản thân.
Phàn Kỳ dĩ nhiên hiểu lời của Trần Chí Khiêm, ở đời trước khi cuộc tranh chấp con chip điện tử giữa Mỹ và Trung Quốc nổ ra, cô đã từng nghiên cứu về lịch sử phát triển của ngành công nghiệp chip điện tử. Dưới hai lần ký kết “Hiệp định về chất bán dẫn” vào những năm 80 và 90 cùng sự chèn ép có chủ ý của Mỹ, ngành công nghiệp chất bán dẫn ở Đài Loan và Hàn Quốc đã có cơ hội phát triển. Phàn Kỳ gật đầu: “Vậy cũng đúng, những khu vực khác có thể phát triển ngành công nghiệp bán dẫn, cũng có thể sẽ giành được một phần lợi nhuận trong thị trường khổng lồ tương lai. Đáng tiếc là nền tảng của đất nước chúng ta không đủ, tôi e rằng sẽ rất khó để nắm bắt cơ hội này. "
Chương 152
“Mua một nắm cải xoong là được rồi”. Trần Chí Khiêm nói.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ít nhất là đời trước đã không làm được.
Trần Chí Khiêm dẫn cô đi vào một con phố, con phố này không khác con phố lần trước đi mua bánh quẩy, hai bên cũng đều là chung cư do tư nhân xây dựng. Bên đường có rất nhiều sạp hàng, Trần Chí Khiêm dẫn cô đến một quầy hàng, trên quầy hàng viết "Cửa hàng mì Trương Ký", phía dưới treo từng tấm bảng gỗ, có mì trứng gà, mì tôm, mì Thượng Hải, vỏ hoành thánh, vỏ sủi cảo,... Mì ở đây sao mà phong phú thế?Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ, “Lần trước tôi mua mì ở đây đấy, hôm nay lại mua mang về nhé? Sáng ngày mai em có nấu bữa sáng không? Hay là mua một ít vỏ hoành thánh, vỏ hoành thánh ở đây có thể nói là vỏ hoành thánh Thượng Hải ngon nhất ở Hồng Kông. ” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thiếu bến cảng ư?”Có rất nhiều cổ phiếu ngành cảng biển và cổ phiếu vốn hóa siêu lớn như vận tải viễn dương trên thị trường cổ phiếu hạng A, Phàn Kỳ lắc đầu, “Không thiếu, cũng vì vậy mà lợi thế cảng biển của Hồng Kông sẽ dần dần mất đi. ” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hồng Kông?” Phàn Kỳ hừ lạnh một tiếng, “Kiếm được tiền từ trung chuyển hàng hóa không dễ, nhưng còn bất động sản và tài chính, ai lại làm ơn mắc oán, đi đầu tư lớn vào ngành sản xuất khiến bản thân ăn không ngon ngủ không yên chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Chí Khiêm dừng xe lại, Phàn Kỳ xuống xe. Lúc này trời đã tối, Trần Chí Khiêm ngước mắt lên nhìn ánh đèn từ những tòa nhà cao tầng mọc lên san sát, “Người ta đổ xô đến Hồng Kông, bao nhiêu người đến Hồng Kông có thể rời khỏi nơi này? Rất rất ít. Những người có năng lực thì sẽ phát triển, vậy còn những người bình thường thì sao? Chắc là sẽ vất vưởng sống qua ngày ở khu rừng bê tông này. Hiện nay nửa số dân ở Hồng Kông đang làm nghề chế tạo, thế nhưng toàn bộ ngành chế tạo này sẽ nhanh chóng chuyển vào trong nước. ”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.