Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 251: Chương 251
Cô bé ngủ trưa cùng Ngu Thanh Nhàn, cô bé muốn đến cửa hàng bách hòa với Ngu Thanh Nhàn cho bằng được.
Cắt xong cho lên máy may may dễ dàng hơn nhiều, chưa đầy nửa tiếng đã cho ra một cái, đến chập tối là xong bốn bộ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 251: Chương 251
Ngu Thanh Nhàn định làm áo khoác jacket kiểu ngắn, phần cổ áo là kiểu cổ áo sơ mi phổ biến nhất hiện nay, hai túi hình chữ nhật trước ngực, dưới vạt áo may hai đường đơn giản, nghĩ rồi cô thêm một túi quần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai chiếc máy may được đặt trong phòng khách khiến căn phòng khách nhỏ trong phút chốc trở nên chật hẹp mà chẳng ai quan tâm.
Ngu Thanh Nhàn vào phòng chứa vải và lấy ra một đống vải kaki mà cô đã mua ở xưởng dệt vải.
Tầng một của cửa hàng bách hóa bán nhu yếu phẩm hàng ngày, tầng hai bán các mặt hàng lớn như đồ nội thất và thiết bị điện, Ngu Thanh Nhàn muốn mua hai chiếc máy may và được giao đến tận nhà.
Sau hơn hai tháng tĩnh dưỡng, cô đã cởi bỏ vẻ gầy yếu khi mới xuyên đến đây, chiều cao cũng tăng lên vài cm, phản ứng trực quan nhất chính là cái quần cô đang mặc hồi đầu còn vừa đấy, nhưng giờ đã lộ ra mắt cá chân.
Cách đây một thời gian, sau khi mang vải từ xưởng dệt về, cô đã nhờ nhóm Hoàng Tiểu Phân may quần áo, không ai chịu cả vì sợ làm lỗ vốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi hai người về đến nhà, người giao hàng của bách hóa cũng đến nơi. Ngu Thanh Nhàn nhờ họ dỡ hàng trước cửa, đồng thời gọi Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen cùng mang máy may đi.
Hoàng Tiểu Phân nói về các loại nhân phiếu khác nhau cho Chúc Uyển Uyển.
Quần thì đơn giản thôi, dáng baggy vẫn là nhất.
Đồ mà ba người họ đang mặc là quần áo cũ do công an Tiểu Cầm đưa cho khi ở đến phòng tiếp khách trong cơ quan, không lớn quá thì nhỏ quá, không vừa.
Chúc Uyển Uyển kéo Ngu Thanh Nhàn đi dạo trên tầng hai cho thỏa, lúc này mới hài lòng đi về.
May hoàn tất, Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen mừng rỡ ôm lấy quần áo, v**t v* nó như báu vật, hoàn toàn khác với bộ đồ đang mặc hiện giờ, không nỡ mặc chút nào.
Ai mà không thích mặc quần đẹp áo đẹp, nhưng Ngu Thanh Nhàn lại không kiên nhẫn may may vá vá từng mũi kim, giờ có máy may thì tiện hơn nhiều.
Vải kaki màu vàng đất, sờ vào cảm giác dày dặn và bền, không sờn mòn. Thành D·ụ·c Giang nằm ở phía nam đã bước sang tháng mười một, thời tiết bắt đầu nóng lên.
Ngu Thanh Nhàn cắt ba bộ theo kích thước của ba người họ, cắt xong cô bèn nhìn sang Chúc Uyển Uyển đang háo hức nhìn cô, Ngu Thanh Nhàn lại cắt thêm một bộ, Chúc Uyển Uyển cùng cỡ người với cô nên cắt cùng kích thước với cô là được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngu Thanh Nhàn đã học cách đạp máy may trong kiếp trước, cả Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen thì không biết. May mà cả hai đều thông minh, dạy một lúc đã tự làm được rồi, Chúc Uyển Uyển đứng bên cạnh nhìn mà mê tít, cô bé cũng muốn học. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngu Thanh Nhàn đã học nghề may quần áo từ bà Lục, đến giờ vẫn còn nhớ, tay cô khéo léo vẽ lên vải rồi nhanh tay cắt nó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.