Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 446: Chương 446
Khương Hiểu Điềm không muốn đi, nhưng đến mức này rồi, Khương Hiểu Điềm có muốn hay không thì cũng không quan trọng nữa. Cô ta bị Lương Khiết và La Tân Lan mỗi người kèm một bên, kéo đến phòng bếp.
Khương Vĩnh Minh là anh lớn của đám thanh niên trí thức, lúc này anh ta phải đứng ra: "Được rồi, tập hợp ở phòng bếp đi, tôi có chuyện muốn nói." (đọc tại Qidian-VP.com)
Dân quê đều bài xích người ngoài. Đám thanh niên trí thức đều lớn lên ở thành phố, công việc họ làm nhiều nhất trong đời cũng chỉ là thủ công nghiệp, chưa từng tiếp xúc với việc đồng áng bao giờ cả.
Ánh mắt mọi người nhìn Khương Hiểu Điềm lập tức thay đổi, trở nên đầy phòng bị.
Khương Hiểu Điềm tạm cất trái tim lại vào bụng, cô ta lấy chìa khóa của mình ra, mở tủ của Ngu Thanh Nhàn. Cái chìa khóa vừa mới được nhét vào lỗ khóa, thì Ngu Thanh Nhàn đột nhiên xuất hiện.
Mọi người đều xa nhà, gia sản cũng chỉ có một chút vậy thôi. Nếu như bị trộm, với bọn họ mà nói thì chẳng khác nào tai ương ngập đầu. Nói khó nghe một chút thì đến cái quần cộc cũng là tài sản độc nhất vô nhị rồi, nếu mà bị trộm thật thì họ đau lòng muốn c.h.ế.t luôn ấy chứ.
Phòng bếp là nơi duy nhất mà toàn bộ đám thanh niên trí thức ai cũng có chỗ ngồi.
Người kia là quỷ à? Sao đi đường không có chút tiếng động nào thế?
Trái tim của Khương Hiểu Điềm đập thình thịch, lại quan sát thêm vài phút, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Ngu Thanh Nhàn nên Khương Hiểu Điềm mới hạ quyết tâm mở tủ.
Cô ta đi ra ngoài quan sát một lát, chỉ thấy đám người thanh niên trí thức đi tới đi lui, chứ không thấy Ngu Thanh Nhàn đâu cả, nghĩ thầm có lẽ do mưa lớn quá, nên cô bị mặc kẹt ở ngoài không về được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 446: Chương 446
Mưa ngoài trời vẫn chưa tạnh, nhưng phòng bếp lại vô cùng yên tĩnh. Khương Vĩnh Minh nhìn một vòng, sau đó mới trầm giọng nói: "Cho dù thế nào, cũng không thể đồn đãi chuyện này ra ngoài."
Suýt chút nữa Khương Hiểu Điềm bị dọa c.h.ế.t rồi: "Thanh... Thanh Nhàn, sao cậu đã về rồi?"
Một số người không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng thấy mọi người tụ tập về phía ấy, họ cũng đến góp vui. Dưới sự tuyên truyền của La Tân Lan, mọi người đều biết Khương Hiểu Điềm mở tủ của Ngu Thanh Nhàn, bị cô bắt tận tay.
Ngu Thanh Nhàn không trả lời cô ta mà hỏi tiếp: "Tôi đang hỏi cậu, cậu mở tủ của tôi làm gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi không mở tủ của cậu, tôi chỉ muốn nhìn một chút thôi. Chúng ta ở chung một phòng, ngăn tủ của chúng ta lại đặt cùng một chỗ, không có lý nào mà tôi nhìn một chút cũng không được chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Âm thanh phản biện của Khương Hiểu Điềm càng về sau càng trở nên yếu ớt vô lực.
Mọi người tuy không trực tiếp chứng kiến cảnh tượng Khương Hiểu Điềm mở tủ của Ngu Thanh Nhàn, nhưng họ cũng đâu phải đồ ngốc, cái chìa khóa kia rõ ràng vẫn đang cắm trên lỗ khóa của tủ của Ngu Thanh Nhàn kia kìa. Hơn nữa, so với Khương Hiểu Điềm kia, thì họ càng tin tưởng Ngu Thanh Nhàn hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.