Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 633: Chương 633
Lương Thanh Cúc nhớ đến những lời cha mẹ chị ấy dặn dò trước khi chị ấy đi lấy chồng.
Lúc sáng họ vẫn còn đang mắng nhà họ Chu thiếu đạo đức kia mà.
Từ khi Lương Thanh Cúc gả đến nhà họ Chu, chị ấy ôm đồm hết việc trong nhà ngoài nhà, gặp ai cũng đều cười nói dịu dàng, chị ấy gả đến đây hai ba năm rồi cũng chưa từng tranh chấp cãi vã gì với ai cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ nói, nếu bị bắt nạt thì đừng chịu đựng, phải phản kháng, nếu không phản kháng được thì về nhà mách họ, họ sẽ không mặc kệ chị ấy.
Tần Sơn Hoa nói đến đây, nhớ đến những vết thương mà sáng nay khi con gái về nhà, bà kéo nó vào phòng để kiểm tra, chỗ nào chỗ nấy thâm tím lại, khiến cho giọng điệu của bà cũng trở nên tàn nhẫn hơn: "Bà ngoan ngoãn đứng đây cho tôi."
Tần Sơn Hoa còn trẻ hơn bà Chu vài tuổi liền, bà vẫn ung dung chắn trước mặt bà Chu.
Mỗi lần chị ấy và con gái có mâu thuẫn với mẹ anh ta, anh ta đều sẽ đứng về phía mẹ anh ta vô điều kiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bà thông gia, bà muốn làm gì thế?" Bà Chu gấp đến độ hét ầm lên, giãy dụa thoát khỏi tay Tần Sơn Hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tất cả mọi người đều biết chuyện Lương Thanh Cúc bị đánh, sáng sớm đã quay về nhà mẹ đẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần đó, cha mẹ chị ấy và bà nội, còn có bác gái nữa, cãi nhau một trận lớn.
Lương Thanh Cúc tin.
Sau đó, Chu Vĩnh Tân cũng lộ bộ mặt thật, anh ta là một người đàn ông chỉ nghe lời mẹ, coi lời mẹ anh ta chẳng khác nào thánh chỉ.
Kết quả vừa kết hôn chưa được ba tháng, khuôn mặt hiền lành ngọt ngào bị bà Chu thu hồi lại, lộ ra bộ mặt tính toán chi li của bà ta.
Lương Thanh Cúc nhận lấy cây gậy, đi từng bước về phía Chu Vĩnh Tân.
Chương 633: Chương 633
"Bà xem, con gái của tôi bị con trai của bà đánh thảm như thế, toàn thân không lấy đâu một miếng thịt lành, đây không phải quá đáng lắm à? Bị đánh thì đánh lại cũng đâu có gì sai? Không sai mà."
Trước khi kết hôn, biểu hiện của bà Chu còn có chút giống người, mỗi lần nhìn thấy chị ấy đều sẽ dịu dàng nắm lấy tay chị ấy nói nói cười cười, không chỉ một lần nói với chị ấy bà ta không có con gái, nếu chị ấy gả vào nhà họ Chu, bà ta sẽ đối xử với chị ấy như con gái ruột.
Từ nhỏ chị ấy đã biết cha mẹ không dễ dàng gì, vừa phải làm việc đồng áng vừa phải lo cho gia đình, nên những tủi thân phải chịu khi ở nhà chị ấy thường tự nuốt xuống bụng, mãi cho đến khi em hai không chịu được nữa mới tố cáo với cha mẹ.
Chu Vĩnh Tân thấy thế thì lùi về sau, bà Chu cũng vội biến sắc đi về phía này, nhưng đã bị Tần Sơn Hoa ngăn lại.
Người đàn ông này, nói dễ nghe thì là có tính cách dịu dàng phúc hậu, nói khó nghe chút thì là yếu đuối vô năng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Làm gì bà không nhìn thấy à? Hoàng Tiểu Đào, lúc bà khuyến khích con trai bà đánh con gái tôi, mà không đoán được chuyện này ư? Bà gấp cái gì? Lúc con gái tôi bị bắt nạt, không phải bà ở bên cạnh quạt gió thêm củi ư? Khi đó bà có gấp như thế này đâu?"
Có lẽ khi mẹ anh ta kêu anh ta đi g.i.ế.c người, anh ta cũng không thèm chớp mắt do dự nữa kìa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.