Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 679: Chương 679
Lý Tiểu Hương ngồi trên đất, mắng Lương Hồng Ngọc là tai họa, mắng hai đứa con trai không có lương tâm, mắng người nhà họ Thẩm khinh người quá đáng.
Cháu trai của ông ta cũng bị nhốt trong phòng. Điều này khiến cho Lương Đức Thắng vô cùng thất vọng đau khổ.
Chương 679: Chương 679
"Tôi khinh người quá đáng á? Dù tôi có khinh người thế nào cũng đâu thể bằng nhà họ Lương các người được. Đã đính hôn rồi mà còn không an phận, thông đồng với hết người này đến người khác, muốn hại c.h.ế.t người ta mới hài lòng đúng không hả? Con tôi bị con gái nhà bà hại đến mất công mất việc, bà nói xong tôi có nên đánh bà không hả? Có nên hay không hả? Cũng may cho bà là con gái bà không có ở đây đấy, nếu không hôm nay dù nói thế nào tôi cũng phải đánh c.h.ế.t đồ tiện nhân cô ta." (đọc tại Qidian-VP.com)
Không đợi Lương Đức Thắng kịp nuốt trôi cục tức này xuống, người nhà họ Thẩm đã xông đến rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Tiểu Hương và Lương Đức Thắng liều mạng ngăn cản, nhưng mà người nhà họ Thẩm người đông thế mạnh, họ ngăn cản cũng không có chút tác dụng nào cả.
Người xung quanh vốn đang cảm thấy người nhà họ Thẩm bắt nạt người khác, sau khi nghe xong những lời mà Hoàng Thúy Trúc nói thì họ không cảm thấy như thế nữa.
Đám thanh niên đó hầu hết đều đi ba năm nghĩa vụ quân sự rồi lại xuất ngũ, có mấy người được làm tiểu đội trưởng cơ chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Kể từ khi người nhà họ Thẩm đến đập đồ đạc, hai đứa con trai của Lương Đức Thắng đóng chặt cửa, dù thế nào cũng không đi ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không phải đã nói rằng nếu chuyển nghề tập thể thì vẫn được đi khai hoang đồng ruộng ư? Không phải họ là biên chế thuộc quân đội ư? Không phải do quân đội phụ trách chi tiêu ư? Không phải Thẩm An Quốc vẫn là một tiểu đội trưởng ư?
Nhà này chia như thế nào á?
Từ khi Lương Hồng Ngọc bị dẫn đi, hai đứa con trai của ông ta đã lộ ra ý định muốn ở riêng rồi.
Cộng thêm những lời mà Thẩm An Quốc nói trước khi ông ta về nhà nữa, Lương Đức Thắng tức đến độ trước mặt đều biến thành màu đen.
Người trong thôn đều vô cùng hâm mộ với Thẩm An Quốc.
Đời đời mọi người đều là nông dân, cả đời này đều có chung một giấc mộng là được làm người thành phố ăn lương thực tinh.
Những năm gần đâu, cũng không phải không có ai đi làm lính, nhưng đám kia cũng chẳng có năng lực gì, đám lớn đám nhỏ đều kéo đi lính nhưng làm gì có ai sánh được với anh ta.
Hoàng Thúy Trúc chống nạnh mắng:
Họ lại là con trai, cho nên mỗi tháng sẽ cung cấp cho cha mẹ mười cân lương thực làm phí phụng dưỡng, chờ đến khi hai ông bà già rồi, hai nhà sẽ thay phiên nhau nuôi dưỡng.
Thẩm An Quốc vẫn còn trẻ đã trở thành tiểu đội trưởng, cho dù ông Tần bị mù ở đầu thôn cũng biết anh ta tiền đồ vô lượng.
Người nhà họ cũng không nói những lời vô nghĩa với Lương Đức Thắng mà xông vào đập phá đồ đạc, hễ là những thứ có thể đập thì đều đập cả, mọi thứ đều bị đập cho nát tươm.
Lương Hồng Ngọc là con gái chưa gả, nên để cô ta sống với cha mẹ, còn hai người họ đều đã có gia đình rồi, tất nhiên phải chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình, cho nên nhà này cứ chia làm ba chứ sao.
Nhưng ông ta vẫn chưa già đâu. Lương Đức Lợi chỉ cần nhớ đến những lời mà con trai cả và con trai thứ hai nói đã cảm thấy khó thở rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.