Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 512: Chương 512
Cho nên, nhà khoa học thần bí có thể khiến Cốc Ích coi trọng và giấu kín hẳn cũng có phẩm chất làm cho người khác phải nể phục như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù thông báo đã truyền đi nhưng nó lại như một giọt nước chảy vào biển rộng, không có chút hồi đáp nào.
“Smith, ông nói xem Cốc Ích sẽ để người thần bí tham gia cuộc hội thảo lần này à?” Người bạn cùng ngành vẫn không ôm hy vọng quá lớn về chuyện này.
“Cũng không thể đánh giá thấp mấy đồng nghiệp đi cùng Smith, nếu Smith đã đề xuất, vậy chúng ta cũng không thể lãng phí cơ hội này, mọi người thấy sao?”
Từ sau khi Tô Trà nghe thấy Cốc Ích nói người kia sẽ tham gia buổi hội thảo nho nhỏ này đã lập tức nhận được điện thoại của Bành Trường Phong.
Lúc Smith đưa ra đề nghị mở hội thảo, ông ta có mục đích của mình, mục đích đó nhắm thẳng tới người phụ trách dự án máy vi tính.
Đặc biệt là vấn đề an ninh phải đặt lên hàng đầu bởi vì người có thể tham gia hội thảo này đều không phải người bình thường, huống chi đây lại là hội thảo giao lưu giữa Trung Quốc với Phương Tây, hôm ấy Smith cũng sẽ tham gia.
Bành Trường Phong hẹn gặp Tô Trà ở nhà của ông ấy.
“Có phải em tới đó sẽ bất tiện không ạ?” Tô Trà thắc mắc hỏi.
Huống chi, nếu nhà khoa học thần bí này là một người dễ bị lợi ích làm mờ mắt, vậy người này hẳn là đã sớm đi du học nước ngoài, đầu quân cho nước khác.
Trên thực tế cũng giống như dự đoán của Smith. Ông ta vừa thả mồi câu Tô Trà và Cốc Ích đã thay đổi quyết định thật.
Trước kia Smith nghe nói các tổ chức khác cũng đang tìm hiểu, điều tra nhà khoa học thần bí kia. Thậm chí có tổ chức còn giăng lưới rộng, truyền thông tin rằng chỉ cần nhà khoa học thần bí đó đồng ý họ có thể đưa cho người đó rất nhiều lợi ích, dù là về mặt quốc tịch hay tiền tài đều có thể trao đổi được.
Bọn họ yêu thương tha thiết đất nước mình nên tuyệt đối sẽ không phản bội quốc gia một cách dễ dàng được.
“Ha” Khẽ cười một tiếng, tiếng anh thành thạo lại phát ra từ miệng Smith: “Phương Tây có một câu rất hay.”
Lúc trước đám người Phương Tây rất thích hình dung đất nước Phương Đông thần kỳ này như một con rồng. Con rồng này ngủ say mấy chục năm, sau đó chiến tranh đã đánh thức nó, hiện giờ con rồng Phương Đông đang phát triển với một tốc độ đáng sợ.
Thứ hai là thân phận Tô Trà có khả năng sẽ bị lộ.
Chuyện này còn liên quan đến một vị lão làng khác trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài ra những đồng chí khác ở viện nghiên cứu muốn đi thì phải đăng ký, Cốc Ích sẽ tổng lại và chọn danh sách.
Vương Vinh Bình cũng tiếp lời: “Tôi cũng không đi, trong thời gian này hạng mục kế tiếp của tôi sẽ bắt đầu bận rộn hơn.”
Thế nên lần này cũng thế. Smith tin chắc rằng có thể gặp được người ấy ở buổi hội thảo. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật ra thảo luận nghiên cứu cũng rất tốt, không cần tôi nói chắc mọi người cũng đều biết ông Smith, hạng mục máy vi tính này nếu không phải Tô Trà nghiên cứu ra trước, có lẽ chờ thêm một khoảng thời gian nữa ông Smith có thể sẽ thành công.”
Lúc này, bọn họ lại nói về chuyện cuộc hội thảo, bên kia nhóm Smith cũng đang thảo luận chuyện này.
Sau khi nghe câu nói đó, Smith vô cùng rung động, đồng thời cũng cảm thấy hơi khó hiểu. Tại sao lúc đó quốc gia Phương Đông kia không phải là lựa chọn tối ưu nhưng Cốc Ích vẫn quay về với đất nước mà ông ta yêu?
Nghe Vương Vinh Bình nói vậy, Cốc Ích hiển nhiên cũng tán thành, dù sao lão Vương cũng vừa trải qua cuộc phẫu thuật, nhất định phải chú ý sức khỏe.
Đầu tiên giới nghiên cứu khoa học đa số là người quen, Tô Trà hoàn toàn là gương mặt mới, hơn nữa lại còn trẻ như vậy, xuất hiện ở cuộc hội thảo nghiên cứu sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý.
“Tôi cần có thời gian…” Chương Hạc Chi nói.
“Đúng thế, quả thực bất tiện nhưng nếu em muốn đi cũng không phải là không được, nhưng phải sắp xếp trước.” Cốc Ích nói.
“Nào, từng người phát biểu ý kiến xem.” Cốc Ích nói rất nhiều, ánh mắt nhìn sang ba người còn lại.
Thời này cũng không ít người xuất ngoại du học, thậm chí đa phần người ta sẽ chọn định cư ở ngoại quốc luôn.
Lúc Cốc Ích còn đang du học, không ít tổ chức đã ngỏ ý hợp tác với ông ta nhưng tiếc rằng đều bị Cốc Ích từ chối thẳng thừng.
Hiện nay quốc gia này về kỹ thuật hay lĩnh vực kinh tế cũng đều bật lên với tốc độ khiến người ta phải chóng mặt.
Khi Smith nghe thấy chuyện này đã cảm thấy xác suất thành công không lớn rồi. Bởi vì không hiểu sao nhân dân của quốc gia này lại có một loại tín ngưỡng tôn thờ tuyệt đối với tổ quốc mình.
Tô Trà không đi là tốt nhất, lúc trước nói thế nào cũng muốn hạn chế hành động của Tô Trà, bây giờ tự Tô Trà nói như thế, vậy quá tốt rồi.
Vấn đề đã giải quyết xong nhanh chóng, Chương Hạc Chi rời đi, Tô Trà và Vương Bình ở lại.
Sau đó Cốc Ích kiên quyết lựa chọn về nước, đến bây giờ Smith vẫn còn nhớ rõ, khi đó Cốc Ích có nói một câu là: “Tất cả những gì tôi làm đều vì đất nước của tôi.”
“Dụ rắn ra khỏi hang.”
“Vậy nhất định không vấn đề gì, em muốn hỏi gì thì suy nghĩ kỹ đi, lúc đi tôi sẽ tìm hiểu giúp em.” Cốc Ích vung tay hào phóng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng từ trước đến giờ những gì ông ta muốn làm chưa từng thất bại.
Phần lớn những vấn đề liên quan đến cuộc hội thảo đều do Cốc Ích phụ trách sắp xếp. Nếu muốn tổ chức một buổi hội thảo thì quá trình chuẩn bị cũng rất phức tạp, từ việc lớn như nhân viên tham dự đến việc nhỏ như trang trí hội trường cũng yêu cầu sự cẩn thận rất cao.
Thật ra nếu Tô Trà muốn đi, vấn đề thật sự không hề nhỏ.
Chỉ cần ném đủ mồi nhử, kiên nhẫn chờ đợi thì sẽ thấy bên kia có cắn câu hay không…
Smith muốn gặp người này một lần chứ không phải muốn dụ dỗ người này đi theo mình, bởi vì ông ta biết chuyện đó hoàn toàn không có khả năng thành công.
Thậm chí tất cả các quốc gia khác đều khó có thể tưởng tượng được trong tương lai vài năm nữa thôi, hoặc mười mấy năm hay vài chục năm, liệu đất nước này sẽ biến hóa thành hình dáng như thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 512: Chương 512
Nghe Cốc Ích nói xong, Tô Trà suy nghĩ chốc lát, bèn nói: “Em vẫn không nên đi thì hơn, viện trưởng Cốc đi rồi về kể lại cho em là được.”
Cốc Ích cũng từng đi du học mấy năm, chỉ cần xem thành tựu của ông ta là biết lúc còn trẻ ông ta cũng là một nhân vật đầy tài năng.
Bên cửa sổ, Smith vốn luôn hiền lành vui vẻ, lúc này lại có hơi khiến người ta khó đoán. Ông ta nhìn những cành cây xanh tươi ngoài cửa sổ qua khung cửa kính trong suốt.
Thử nghĩ mà xem, cuộc hội thảo toàn là người quen, lại có một gương mặt mới như Tô Trà, không chừng còn có người nghĩ ra điều gì đó cũng không phải không thể.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.