Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 520: Chương 520
Làm việc trong cùng một viện nghiên cứu, hai người trẻ tuổi Tô Trà và Tiêu Nhiên là đối tượng trọng điểm được chú ý của toàn bộ viện Nghiên cứu Khoa học, đặc biệt là Tô Trà.
Không phải Trương Huy không thích Tô Trà, anh ấy cũng không có ý kiến gì. Trước giờ mấy người bọn anh cũng không nghĩ tới hướng sẽ hẹn hò với Tô Trà.
“Viện trưởng Cốc, giáo sư Vương, chúng ta dựa theo thứ tự giới thiệu trước. Đây là bạn trai em, đồng chí Phó Hành Khanh.” Tô Trà ung dung nói.
Đến nơi đỗ xe, Phó Hành Khanh bước lên trước mở cửa, đợi sau khi Tô Trà lên xe mới thuận thế lên xe, ngồi kế bên Tô trà.
Mà quan trọng là bối cảnh chính trị của Phó Hành Khanh đã được điều tra đầy đủ, gia đình quân đội, gia thế tốt, quả thật rất xứng đôi vừa lứa.
Đây gọi là gì, lâu ngày sinh tình, thỏ ăn gần hang à?
Mà Tiêu Nhiên cũng biết chủ nhân của ánh mắt đó là bạn trai Tô Trà.
Động tác này trong mắt Phó Hành Khanh vô cùng đáng yêu, lòng bàn tay chạm vào đôi tay trắng nõn mềm mại, mang theo một xúc cảm da thịt khiến cho người ta có cảm giác xúc động muốn nắm tay chơi đùa chúng.
Thấy ánh mắt của viện trưởng Cốc, Tô Trà Trà cười cười, không phủ nhận.
Không lâu sau đó, xe từ từ lên đường.
Vừa nãy hình như chưa đến ba phút, Tô Trà người ta đã có bạn đời rồi. Bàn về tốc độ, Tô Trà tuyệt đối xếp thứ mười.
Nhạy cảm nhận thấy được sự căng thẳng của Phó Hành Khanh, Tô Trà cười nhẹ, cô rút tay lại, sau đó nói: “Thời gian cũng đến rồi, chúng ta đến viện Nghiên cứu Khoa học thôi, trễ nữa sẽ đến muộn đó.”
Chương 520: Chương 520
Tô Trà còn chưa đến nhà ăn đã có không ít đồng nghiệp nhìn về phía cô.
Vốn dĩ anh ta định tiến hành tuần tự, không ngờ hôm nay Tô Trà trực tiếp dắt bạn trai đến tiệc mừng công.
Nghe Tô Trà nói xong, Phó Hành Khanh đứng thẳng sống lưng chỉ trong nháy mắt, căng thẳng nhìn Cốc Ích và Vương Vinh Bình, nhẹ giọng nói: “Viện trưởng Cốc, giáo sư Vương, em là bạn trai Tô Trà, Phó Hành Khanh.”
Tô Trà thoải mái, trái lại Phó Hành Khanh có hơi xấu hổ.
Nhóm người Tô Trà đến nhà ăn, ánh mặt đánh giá bọn họ càng nhiều thêm.
Anh ta chỉ cảm thấy hơi tiếc nuối vì mình không có duyên.
Đó chính là Phó Hành Khanh nhìn thấy Tiêu Nhiên và Tô Trà nói chuyện, trực giác của người đàn ông nói cho anh biết, tên Tiêu Nhiên này có chút chút… với Tô Trà.
Tô Trà cũng bị chọc cười với sự hóng chuyện của nhóm đồng nghiệp. Những ánh mắt này quá lộ liễu rồi đó?.
Có điều, Trương Huy nghĩ đến chuyện hồi trước lãnh đạo muốn đưa mấy người bọn anh cho Tô Trà tùy ý lựa, nghĩ lại còn rùng mình.
Mọi thứ vừa nãy Trương Huy đều nhìn thấy hết, chỉ có thể nói Tô Trà không hổ là Tô Trà, chuyện cá nhân cũng xử lý mạnh mẽ vang dội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đàn ông hiểu đàn ông nhất, Phó Hành Khanh chắc chắn ánh mắt Tiêu Nhiên nhìn Tô Trà lộ ra ý tứ không bình thường.
Trong lúc Tô Trà không chú ý, Phó Hành Khanh rũ mắt, ánh mắt nhìn xuống bàn tay vừa nắm lấy kia.
Nhưng nghĩ lại thấy quá l* m*ng, Phó Hành Khanh kiềm chế xúc động trong lòng, bàn tay bị nắm hơi cứng nhắc, không dám cử động.
“Ừm, được.” Phó Hành Khanh trả lời.
Cho nên, đây là người yêu của Tô Trà ư?
Không phù hợp chút nào, Tô Trà là sinh viên, trình độ văn hóa của mấy người bọn anh cũng tạm nhưng đặt trước Tô Trà vẫn rất khác nhau. Vả lại tìm người yêu cũng phải xem duyên phận.
Hồi trước có rất nhiều giáo sư âm thầm tính giới thiệu con cháu nhà mình cho Tô Trà nhưng chuyện này đã dừng lại vì Tô Trà đã thẳng thắn từ chối.
Sau sự việc này, tin Tô Trà có bạn trai đã lan truyền rộng rãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi xem xét tỉ mỉ, hai người họ đã đánh giá xong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi đến thành phố Bắc Kinh, anh ta và Tô Trà lại công tác cùng một đơn vị, còn cùng một dự án. Thời gian gặp mặt cũng nhiều hơn, Tiêu Nhiên phát hiện ra anh ta và Tô Trà có nhiều tiếng nói chung, chút tâm tư đó như tro tàn lại cháy.
Nếu có thể tiếp tục nắm tay cô thì tốt biết mấy!
Bây giờ đột nhiên Tô Trà dẫn một đồng chí nam đến, vả lại còn là trường hợp ngày hôm nay, không phải ai cũng có thể tùy tiện dẫn đến đâu?
Nhưng khi Tô Trà và Phó Hành Khanh nói chuyện, hai lão già như Cốc Ích và Vương Vinh Bình vẫn cảm thấy bị thồn cơm c·h·ó đầy mồm.
Nhưng sau đó lại xảy ra một chuyện khiến Phó Hành Khanh cảnh giác ngay lạp tức.
Trương Huy ngồi lái xe ở phía trước nhịn không được nhìn hai người ngồi sau qua gương chiếu.
Hai người đi về phía Trương Huy đang đứng đợi cách đó không xa.
Chiếc xe từ từ tiến vào viện Nghiên cứu Khoa học, Trương Huy tìm chỗ đỗ xe rất tốt.
Nắm bàn tay ấm áp của đối phương, Tô Trà lắc lắc, nở nụ cười xán lạn, giương mắt đối diện với tầm mắt anh, nói: “Vậy, đồng chí Phó, những ngày sau này, xin anh chỉ dạy nhiều hơn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ha ha ha, được rồi, không đùa cô cậu nữa, biết hai người yêu nhau rồi, không cần nói nữa.” Cốc Ích cười nói.
Duyên của Tô Trà là Phó Hành Khanh, bọn họ vẫn không nên tiếp cận.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, nhóm Tô Trà đã dừng xe trước cổng viện Nghiên cứu Khoa học. Tô Trà dẫn Phó Hành Khanh xuống xe đăng ký, sau đó quay lại ngồi trong xe.
Nhưng cho dù có biết Tiêu Nhiên cũng chỉ có thể cười khổ, vốn dĩ trước đây anh ta cũng có thiện cảm với Tô Trà, sau này vì suy xét nhiều nguyên nhân mới từ bỏ.
Tô Trà tìm được người như Phó Hành Khanh sẽ nâng cao vấn đề an toàn, dù sao Phó Hành Khanh cũng không phải binh chủng bình thường.
Ôi chao, là chúng tôi già rồi.
Nhóm người xuống xe rồi đi đến nhà ăn viện nghiên cứu.
Cách đó không xa, Cốc Ích và Vương Vinh Bình cũng nhìn thấy cảnh tượng này, trong nháy mắt cũng đi về phía Tô Trà.
Ừm, thằng nhóc này rất tốt, cao to, thân thể khỏe mạnh, dáng vẻ cũng đẹp trai.
Tô Trà đi trước, Phó Hành Khanh đi sau Tô Trà, vì để phối hợp với bước chân của cô, Phó Hành Khanh cố ý đi chậm một chút.
Tiệc mừng công tối nay được tổ chức ở nhà ăn viện Nghiên cứu Khoa học. Hôm nay vì Cốc Ích chào mừng mọi người mà hôm qua đã để nhà ăn mua nguyên liệu, Tô Trà còn nghe thấy bên nhà ăn mua cả một cái đầu heo.
Tiệc mừng công đã đi được một nửa, Tiêu Nhiên mơ hồ cảm thấy có một ánh mắt sắc bén đang nhìn mình.
Cốc Ích lén liếc nhìn Tô Trà, bày tỏ: Tô Trà, cô cậu đang xác định danh phận sao?
Nghĩ lại vừa nãy trong lòng bàn tay mình bị đôi tay mềm mại ấy rút ra, trong lòng Phó Hành Khanh không nhịn được có hơi mất mát.
Đến chỗ Tô Trà, ánh mắt hai người Cốc Ích và Vương Vinh Bình cùng đánh giá Phó Hành Khanh.
Bàn tay nhỏ nắm lấy tay to rồi lắc lắc.
Theo như lời nói của vị đầu bếp nhà ăn, đó là “Hôm nay, thịt bao no.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.