Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 97: Chương 97
Ý của Tống Minh rất rõ ràng... gặp được một hạt giống tốt, cho nên tiện đường kéo vào thi thử xem sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Tống đang giở trò gì thế này? Lẽ nào, cô học sinh này chính là vũ khí bí mật của trường trung học phổ thông số hai năm nay à?
Thế nhưng trường trung học phổ thông số một huyện của họ năm nay thì khác, năm nay trường học vừa đào được một hạt giống tốt về, thế cho nên, năm nay chắc chắn trường trung học phổ thông số một huyện năm nay sẽ có tên trong danh sách bảng vàng.
"Nhìn con bé cũng không tệ lắm, cho nên tôi mới kéo con bé vào đội. Chúng ta đều là giáo viên, hiếm khi gặp được hạt giống tốt, trước kia con bé không tham gia thi, lần này để con bé thử xem thế nào. Anh hiểu ý tôi mà."
Dựa theo kinh nghiệm từ mấy năm trước, năm nay, trình độ của các trường trung học phổ thông khác có lẽ cũng không có quá nhiều thay đổi.
Đợi xe dừng hẳn, học sinh mới lục tục xuống xe.
Nếu đã tham gia rồi, chắc chắn chẳng ai muốn thua kém những thí sinh khác cả.
Năm nay trường trung học phổ thông số một đào được rất nhiều hạt giống tốt, hơn nữa trường trung học phổ thông số một còn dốc lòng bồi dưỡng, lần này, nhất định sẽ thu được thành quả.
Các học sinh đều yên lặng làm bài, trong phòng thi chỉ có tiếng sàn sạt rất nhỏ của ngòi bút ma sát với mặt giấy.
Chương 97: Chương 97
Đến lúc vào thi, nhất định không được căng thẳng, bỏ qua hết những câu không biết làm, làm xong những câu mà mình biết làm trước, nhất định phải cố gắng lấy được điểm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe Ngô Cần nhắc đến Tô Trà, Tống Minh khẽ cười một tiếng rồi nói:
Chứ tuyệt đối không được tập trung vào những câu không biết làm, đến lúc đó không cõ chỗ mà ngồi khóc nữa đâu.
Lúc này còn có thể an tâm ngủ, vô tư quá đi mất.
Giáo viên dẫn đội của trường trung học phổ thông số sáu tên là Ngô Cần, ba mươi sáu tuổi, đầu trọc lọc, giọng nói oang oang.
Đoàn người lên xe, Tống Minh bị giáo viên dẫn đội của trường trung học phổ thông số sáu kéo qua ngồi cùng.
Sự nổi bật năm nay, đã định trước là thuộc về trường trung học phổ thông số một của họ rồi.
Đương sự Tô Trà yên lặng tựa đầu vào cửa sổ, người ngồi bên cạnh cô chính là Trầm Nghiễm. Hai người quen biết nhau, cho nên ngồi cùng một chỗ là chuyện quá bình thường.
Chẳng lẽ là nhìn cô học sinh kia thuận mắt, cho nên mới kéo người đến thi thử thật à?
"Đúng rồi, hình như lần này trừng các anh cũng có gương mặt mới đấy nhỉ? Chậc chậc, em học sinh có gương mặt giống búp bên kia, cậu tìm được từ đâu thế? Sao năm ngoái tôi chưa gặp qua." Ngô Cần vừa nói, vừa quan sát Tô Trà đang dựa vào cửa sổ.
Trường trung học phổ thông số một đào người về, trường trung học phổ thông số hai bên kia cũng có một gương mặt mới.
Thế nhưng, đúng thật là không nghe thấy bên trường trung học phổ thông số hai kia truyền ra tin tức gì cả.
Tống Minh và trường trung học phổ thông số sáu cùng thuê một chiếc xe, để chuyên đưa đón học sinh đi thi.
Tô Trà ung dung, tự tại nhìn ra ngoài cửa sổ, mà Trầm Nghiễm ngồi bên cạnh cô lại không như thế, người ta đang giành giật từng giây, từng phút để đọc sách kia kìa.
Đợi khoảng mười phút, thì một chiếc xe buýt nhỏ cũ kĩ phanh kít lại, dừng trước mặt Tống Minh và những người khác.
Giáo viên dẫn đội của trường trung học phổ thông số sáu nhoài người ra khỏi cửa sổ, nhiệt tình chào đón Tống Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai giám thị coi thi, một người ngồi ở đầu lớp, một người ngồi ở cuối lớp, thi thoảng họ lại đi một vòng quanh phòng thi xem có ai lén lút gian lận hay không.
"Lão Tống à, nào nào nào, lên xe thôi."
Ngô Cần lại nhìn thoáng qua cô bé giống búp bê kia, rồi lại nhìn Tống Minh. Thấy vẻ mặt của Tống Minh bình tĩnh như thế, trong lòng ông ta vẫn không đoán ra được thật giả.
Họ không dám nhận hạt giống của họ giỏi nhất thành phố, thế nhưng họ dám chắc rằng, mấy học sinh đó giỏi nhất huyện.
Giáo viên dẫn đội lần này của trường trung học phổ thông số sáu là người quen cũ của Tống Minh, hai năm nay họ đều dẫn đội, nên đã rất thân thiết.
Sau khi nhận được đề thi, Tô Trà lập tức cúi đầu nghiêm túc làm bài. Khi những học sinh khác vẫn đang làm đến mặt thứ hai của đề thi, thì Tô Trà đã làm đến câu cuối cùng rồi.
Thậm chí khi nhìn thấy Tô Trà dựa vào cửa sổ nghỉ ngơi, những thí sinh ngồi cùng xe đều nhìn cô với vẻ mặt hâm mộ.
Không chỉ có mỗi trường trung học phổ thông số một huyện chú ý đến cuộc thi toán Olympic, ngay cả những trường trung học phổ thông ở gần đó cũng đang ngấm ngầm cố gắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bảy giờ sáng, Tống Minh tập hợp tất cả những thí sinh dự thi lại, sau đó thì dãn họ đứng ở cổng trường chờ.
"Xếp hàng lại, từng người lên xe." Tống Minh để học sinh lên xe trước, còn thầy ấy thì đi ở cuối cùng.
Sau khi dặn dò xong, hai giáo viên nhìn nhóm học sinh của mình đi vào trường thi.
Nửa tiếng sau, xe đã đến địa điểm thi.
Trong phòng thi.
Giáo viên dẫn đội là Tống Minh và Ngô Cần, đều dặn dò học sinh của mình.
Những học sinh dự thi còn lại của trường trung học phổ thông số hai đều là những học sinh năm ngoái đã tham gia cuộc thi Olympic toán học, về phần cô học sinh có gương mặt như búp bê kia, đúng là gương mặt mới.
Ồ, không, nói một cách chính xác là tất cả các học sinh trên xe đều đang đọc sách, chỉ có mỗi một mình Tô Trà không giống với những người còn lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngô Cần nhìn chằm chằm Tống Minh bằng vẻ mặt nghi ngờ, ông ta vẫn cảm thấy có chút khó tin thế nào ấy. Ông ta cảm thấy Tống Minh đang lừa ông ta.
Hay thật, cả đám đều ngấm ngầm lén lút, chỉ có mỗi trường trung học phổ thông số sáu bọn họ là đồ ngốc thôi à?
Quả không hổ là vòng đấu loại, những câu hỏi trong đề thi khác hoàn toàn với những câu hỏi trong đề thi thử, đề luyện tập ngày thường. Câu hỏi cuối cùng này có chút khó.
"Lão Tống, tôi nghe nói năm nay trường trung học phổ thông số một đào được một hạt giống tốt, lần này, trường trung học phổ thông số một chơi trội rồi."
Ngày diễn ra vòng đấu loại, trời nắng đẹp.
Tuy các giáo viên vẫn hay nói cái gì mà, quan trọng là có tham gia, thế nhưng, có giáo viên nào mà không mong học sinh giành được giải thưởng đâu cơ chứ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.