Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 443: Chương 443

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 443: Chương 443


Nó chịu không nổi nữa, sáng sớm đã chạy đến nhà chị. Nhưng em cũng biết đấy, chuyện này thuộc vào điều cấm kỵ. Nhà mẹ đẻ đã không chấp nhận thì làm gì có họ hàng nào chịu chứa chấp nó?

Chương 443: Chương 443

“Dạo này cô ấy thế nào rồi?” Tần Chiêu Chiêu hỏi.

Tần Chiêu Chiêu dứt khoát từ chối: “Tôi không có quyền lực như bà nghĩ đâu. Chuyện của cô ấy, tôi không giúp được.”

Nói gì thì nói, cuộc sống không dễ dàng gì. Chị cũng thấy lo thay cho nó.”

Tần Chiêu Chiêu biết rõ tính cách của Vinh Xuân Mai. Cô ta là người kiêu ngạo, chắc chắn sẽ không dễ dàng tìm đến cái c·h·ế·t.

Tần Chiêu Chiêu cười nhạt: “Tôi không thích cô ấy. Cô ấy là người ích kỷ, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích. Nói thật, tôi rất ghét kiểu người như vậy. Nhưng tôi cũng là một người mẹ, nghe nói con cô ấy mất, tôi cũng thấy có chút cảm thông.”

Người soát vé bỗng nhìn cô chằm chằm, ngập ngừng một lát rồi nói: “Nhìn em là người tốt bụng, em có thể giúp nó được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà ta nghĩ cô là ai? Một câu nói của cô có thể thay đổi quyết định của nhà chồng Xuân Mai sao?

Cô chỉ bình thản nói: “Người không sao là được rồi.”

Tần Chiêu Chiêu vốn không ưa bà ta. Nếu đối phương không chủ động lên tiếng, cô cũng sẽ làm ngơ coi như không quen biết. Nhưng bây giờ bà ta đã chào hỏi, cô đành lịch sự đáp lại: “Vâng, dạo này tôi ít ra ngoài.”

Cô cười lạnh: “Bà tìm nhầm người rồi. Cô ấy là cháu gái bà, chính các người còn không giúp nổi, thì tôi càng không giúp được.”

Lúc này trên xe không có khách lên xuống, người soát vé liền ngồi xuống ghế bên cạnh Tần Chiêu Chiêu, thở dài một hơi.

Người soát vé nghe vậy thì liếc nhìn cô đầy ẩn ý. Bà ta biết rõ chuyện năm xưa giữa Lục Phi và Vinh Xuân Mai, cũng biết Tần Chiêu Chiêu từng bị liên lụy. Việc Xuân Mai giả giấy khám thai, cũng chính là nhờ em chồng của bà ta giúp đỡ. Vì chuyện đó, bà ta bị phạt không ít, cũng chẳng còn hứng thú làm công việc bán vé này nữa.

Lúc Tần Chiêu Chiêu đưa tiền mua vé, bà ta vừa nhận tiền vừa viết hóa đơn, miệng vẫn không ngừng hỏi han. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người soát vé đưa hóa đơn đã viết xong cho cô, rồi than thở: “Nhanh thật, con lớn thế rồi à? Em có phúc quá. Không như cháu gái của chị, số nó khổ lắm.”

“Quan hệ hai người kém như vậy, mà em vẫn quan tâm nó à?”

Bà ta thật sự nghĩ cô rộng lượng đến mức không hề thù hằn chuyện cũ sao?

Người soát vé nhận ra Tần Chiêu Chiêu, liền cười chào: “Lâu rồi không gặp em.”

Tần Chiêu Chiêu vốn không định tiếp tục câu chuyện. Nhưng chợt nhớ đến sáng hôm qua, lúc từ nhà mẹ đẻ về, cô có gặp bố mẹ của Vinh Xuân Mai đang đi tìm con gái. Họ nói Xuân Mai đang ở cữ nhưng lại bỏ nhà đi, dáng vẻ hai ông bà sốt sắng vô cùng.

Tần Chiêu Chiêu hơi ngạc nhiên, khó hiểu nhìn bà ta.

Tần Chiêu Chiêu nghe xong chỉ cảm thấy nực cười.

Ra trạm xe buýt chờ xe, cô vô thức nhìn quanh. Khi lên xe, cô chợt nhận ra người soát vé chính là bà cô của Vinh Xuân Mai.

Tần Chiêu Chiêu thoáng ngạc nhiên. Cô thường xuyên về nhà mẹ đẻ bằng xe buýt, nhưng đã lâu rồi không gặp người này. Cô cứ tưởng bà ta đã nghỉ làm, không ngờ hôm nay lại thấy lại.

Chồng chị, bố mẹ chồng chị đều bảo chị đưa nó đi. Chị cũng đành nghe theo, buổi chiều đã đưa nó trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chị nghe nói nhà chồng Xuân Mai có quan hệ khá tốt với gia đình em, họ rất tin tưởng em. Em có thể đến nhà chồng nó, nói vài lời tốt đẹp giúp nó được không?

Bà ta nhìn cô một lát, rồi chậm rãi kể: “Nó tham vọng cao, nhưng số phận lại mỏng manh. Cái gì cũng muốn tốt nhất, cái gì cũng muốn hơn người khác. Nhưng giờ thì sao? Từ sau khi mất con, nhà chồng nó không còn muốn giữ lại nữa, nên đã trả về nhà mẹ đẻ.

Dù chị thương hại nó nhưng cũng không thể giúp. Nếu giữ nó ở lại, chị cũng sẽ gặp xui xẻo thôi.

Hơn nữa, dù có thể thay đổi thì sao chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đúng vậy, con tôi được ba tháng rồi.”

Đang ở cữ mà bị trả về nhà mẹ đẻ, số nó thật khổ. Chị nghe mấy bà chị dâu, em dâu của nó nói rằng đây là điềm xui, trong nhà chẳng ai muốn chứa chấp. Đã vậy, em dâu nó còn cãi nhau với bố mẹ chồng, nhất quyết đòi đuổi Xuân Mai đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà ta cười khẩy: “Nhà mẹ đẻ của nó gần nhà chồng, hẳn em cũng biết tình hình của nó rồi chứ?”

Bà ta vẫn cố gắng thuyết phục: “Chị biết chuyện giữa Xuân Mai và anh chồng đã làm mất mặt em cùng với gia đình. Nhưng tinh thần nó giờ sa sút lắm, đang ở cữ mà chịu nhiều đả kích như vậy, thậm chí trong nhà mẹ đẻ cũng không được đối xử tốt. Nếu cứ như thế, chưa hết tháng ở cữ có khi nó sẽ phát điên mất.

Dù họ không chấp nhận cho nó quay về, thì cũng đợi nó qua tháng ở cữ đã.”

Sắc mặt người soát vé lập tức sa sầm. Bà ta nhìn chằm chằm Tần Chiêu Chiêu, ánh mắt không còn thân thiện như trước.

Tần Chiêu Chiêu thản nhiên đáp: “Tôi không có thói quen dò hỏi chuyện của cô ấy. Hôm qua chỉ tình cờ nghe nói con trai cô ấy đã mất. Ban nãy tôi còn thấy bố mẹ cô ấy đi tìm con khắp nơi, nên muốn hỏi xem họ đã tìm được chưa.”

Nhìn người nhân viên trẻ tuổi, có vẻ như là nhân viên mới, cô đành để lại số điện thoại rồi ra khỏi Sở Y Tế.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 443: Chương 443