Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 227

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 227


Nói đến đây, cô bỗng hạ giọng, ánh mắt ánh lên sự tinh nghịch. "Có điều, bây giờ em cần anh làm giúp em một việc."

"Tuân lệnh, thưa đại tiểu thư."

Hoắc Diên Xuyên thấy cô không hề tỏ vẻ lo lắng hay sợ hãi, trong lòng cũng nhẹ nhõm. Ánh mắt anh sáng lên, dịu dàng nhưng chân thành.

Hoắc Diên Xuyên cúi đầu, tò mò hỏi: "Chuyện gì vậy?"

"Em có sợ không?" Anh hỏi, giọng điệu mang theo chút lo lắng. "Có phải em thấy anh... xấu xa không?"

Khương Ngư ngẩng lên nhìn anh, bật cười. "Hoắc Diên Xuyên, từ khi nào mà anh lại không được tự nhiên như vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh đặt khay trà xuống, quay lại xoa đầu cô, giọng điệu dỗ dành: "Ngoan nào, mấy ngày nay anh đã xin nghỉ phép để ở nhà chăm sóc em rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy ba từ "đại tiểu thư", Khương Ngư không khỏi đỏ mặt. Dù biết anh chỉ trêu đùa, nhưng giọng điệu của anh lại khiến cô ngượng ngùng đến mức muốn trốn ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hoắc Diên Xuyên, chân em bị bong gân chứ không phải bị què, cũng không phải em gãy tay."

Chương 227

Khi chỉ còn lại hai người trong phòng, Hoắc Diên Xuyên chợt quay sang nhìn Khương Ngư. Anh hơi chột dạ, vẻ mặt có chút do dự.

"Không đâu. Anh nói như vậy, em lại thấy rất vui. Giữa hai người, nên thẳng thắn như vậy mới tốt."

"Vì anh không muốn em sợ anh, hay ghét anh. Khương Ngư, anh chưa từng nói với em rằng anh không phải người tốt lành gì. Anh cũng biết tức giận, biết đố kỵ. Nếu anh như vậy, em có còn thích anh không?"

"Được rồi, tôi sẽ đi lo chuyện này," Chu Thiệu nói trước khi rời đi, trong lòng thầm nghĩ lần này Từ Uyển chắc chắn không thoát nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Ngư nhìn dáng vẻ “hầu hạ” quá mức của anh, dù muốn giận cũng không thể giận nổi.

Hoắc Diên Xuyên thoáng sững sờ, sau đó bật cười. Anh cúi xuống nhìn chân cô, đang được băng bó kỹ lưỡng. Vì bị bong gân, cô đi lại khó khăn. Nhưng anh thừa biết, cô đang mượn cớ để được lười biếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Câu hỏi thẳng thắn của Hoắc Diên Xuyên khiến Khương Ngư hơi bất ngờ. Nhưng thay vì cảm thấy khó chịu, cô lại thấy ấm áp. Cô chọc nhẹ ngón tay lên má anh, nụ cười khẽ hiện lên môi.

Phục vụ tận tình từ việc mặc quần áo, đút cơm ăn, thậm chí cả việc đưa đi vệ sinh, Hoắc Diên Xuyên chẳng để Khương Ngư phải động tay vào bất cứ việc gì.

Khương Ngư vòng tay qua cổ anh, ghé sát tai anh thì thầm: "Đưa em đi vệ sinh."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 227