Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh Rồi
Thám Hoa Tam Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 364
Nơi này, ý thức về công lý quá mạnh mẽ, không phù hợp với cậu.
Đại Hỉ đột nhiên không khóc nổi nữa.
Về phần Khương Ngư, cô không quá quan tâm đến việc Vương Lão Nhị bị giam một tuần hay phải bồi thường ba mươi đồng. Đối với cô, mức phạt này không nặng.
Không thể không nói, cách làm này của cô thực sự rất hiệu quả.
Nếu ai dám gây chuyện, cô sẽ lập tức báo công an!
Nhưng Khương Ngư không dùng số tiền đó cho bản thân.
Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hai đứa bây cứ chờ đó! Tao sẽ bắt tụi bây bồi thường cho tao mấy trăm đồng!"
Nhưng khi vừa quay đầu, chạm vào ánh mắt đen láy của Tân Dã, Đại Hỉ lập tức khựng lại.
Cô bé cảm thấy xấu hổ, khổ sở, nhưng cũng không kìm được một chút ao ước mơ hồ.
"Khóc lên đi! Mau khóc toáng lên để bọn họ thả cha mấy đứa ra!"
Cô lấy một phần làmcờ thưởng, phần còn lại mua trái cây, mang đến tặng đồn công an.
Thực ra, cậu không thích bầu không khí ở đây.
Cùng lúc đó, Vương Lão Nhị được đưa ra ngoài để kiểm tra thương tích. Vừa thấy Khương Ngư và Tân Dã, ông ta nở nụ cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ:
Để những kẻ có ý đồ với cô phải hiểu rằng,Khương Ngư không phải người dễ bắt nạt.
Ở bên ngoài, Lý Hạnh Hoa không cam lòng, liên tục nháy mắt ra hiệu cho con gái lớn.
Điều này khiến các cán bộ công an rất bất ngờ và vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 364
Cô gái này quá cứng rắn, không ngại dính dáng đến công an, tốt nhất là đừng dây vào!
Những kẻ trước đây còn lăm le tính kế, muốn đến chia chác lợi ích từ tiệm ăn của cô, giờ đều từ bỏ ý định.
Điều quan trọng hơn là cô muốn "g·i·ế·t gà dọa khỉ". (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Lão Nhị tức nghẹn, nhưng không còn cách nào khác để phản bác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bà ta vừa nói vừa véo mạnh vào tay Đại Hỉ, khiến cô bé đau điếng.
Một người nghiêm giọng quát: "Vương Lão Nhị, ông ăn nói lung tung cái gì vậy? Ai cấu kết với ai? Ông nghĩ ai cũng như ông chắc? Pháp luật công bằng, ông không bị thương thì là không bị thương! Ngoài kia chỉ là một đứa trẻ, vậy mà ông dám bịa chuyện để t·ố·n·g· ·t·i·ề·n à?"
Không những thế, vì buông lời xúc phạm công an, đáng lẽ chỉ bị cảnh cáo vài câu, bây giờ ông ta bị giam lại vài ngày.
Nhưng Khương Ngư như hiểu được suy nghĩ ấy.
Tân Dã vẫn giữ im lặng, không nói gì nhiều.
Chẳng những không có vết thương nặng, ngay cả một vết bầm nhỏ cũng không tìm thấy.
Trong ánh mắt cậu ta, chẳng có chút cảm xúc nào, nhưng lại như nhìn thấu tất cả những trò vụng về của bọn họ.
Vương Lão Nhị tròn mắt, gào lên: "Không thể nào! Thằng nhóc đó đánh tôi rất mạnh! Tôi còn đau đây này! Sao mà không có lấy một vết thương nào chứ? Có phải mấy người cấu kết với nhau, cố tình bắt nạt tôi không?"
Lần này, Khương Ngư cùng Tân Dã đích thân đến tặng cờ.
Cờ thưởng không phải thứ dân chúng bình thường hay nghĩ đến. Nhưng trong nội bộ ngành công an, nó lại mang ý nghĩa vô cùng quan trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Câu này vừa thốt ra, sắc mặt của bác sĩ pháp y lẫn các cán bộ công an đều thay đổi.
Nhưng kết quả khám nghiệm khiến ông ta c·h·ế·t sững.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.