Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh Rồi
Thám Hoa Tam Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 470
Chẳng lẽ... cô ta nghe không sai chứ? Khương Ngư thực sự là vị hôn thê từ bé của Hoắc Diên Xuyên?
Những người xung quanh nghe xong, tuy có chút nghi ngờ nhưng vẫn tin tưởng cô ta. Dù sao, Tống Nghiên Tuyết cũng là thiên kim tiểu thư nhà họ Tống, không có lý do gì phải nói dối họ cả.
Tống Nghiên Tuyết siết chặt tay, trong lòng hỗn loạn.
Chỉ có Đinh Phán Phán bĩu môi, ghé sát Triệu Nhạc Nhạc, thấp giọng nói: "Giả vờ giả vịt."
Nghe thấy vậy, mọi người lập tức vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà đáng giận hơn, Hoắc Diên Xuyên không hề tỏ ra tức giận, thậm chí còn có vẻ dung túng!
Nhưng chưa kịp nói hết câu, cô ta đã thấy Hoắc Diên Xuyên lạnh lùng nhìn mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Nghiên Tuyết đứng chôn chân tại chỗ, thiếu chút nữa ngã khụy.
Dù sao, so với chuyện tình cảm cẩu huyết của người khác, vẫn là Malatang miễn phí thơm hơn!
Bên này, Tống Nghiên Tuyết tuy ngoài mặt không có chuyện gì, nhưng đã không còn tâm trạng đi ăn Malatang nữa. Thế nhưng, cô ta vẫn khéo léo giữ thể diện.
"Anh cũng đừng quá buồn, phải rồi, mấy ngày trước em vừa mua một món quà cho dì Tống, hy vọng dì ấy sẽ thích..."
Chưa dừng lại ở đó, anh tiếp tục: "Với cả, về sau đừng gọi tôi là 'anh Diên Xuyên' nữa. Giữ khoảng cách một chút." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô ta vừa nói vừa tiến lên một bước, giọng điệu mềm mại đầy áy náy.
"Không sao đâu, mấy cậu đừng nói vậy. Chắc anh Diên Xuyên chỉ đang tức giận thôi, bình thường anh ấy vẫn rất tốt, chỉ là lúc nóng giận thì không để ý đến ai. Dì Tống cũng từng nói thế."
Vẫn là Trương Na nhanh chóng đỡ lấy cô ta, lo lắng hỏi: "Nghiên Tuyết, cậu không sao chứ?"
Mặt Tống Nghiên Tuyết lập tức cứng đờ.
Chương 470
"Tống Nghiên Tuyết, đừng nói xấu Khương Ngư trước mặt tôi." Giọng anh trầm xuống, từng chữ rõ ràng. "Nếu không, thể diện của nhà họ Tống, cũng không còn có tác dụng với tôi nữa đâu."
"Mấy cậu cứ đi ăn đi, để tớ trả tiền."
Nhưng dù trong lòng dậy sóng thế nào, Tống Nghiên Tuyết cũng biết bây giờ không phải lúc để mất bình tĩnh. Cô ta nhanh chóng lấy lại vẻ dịu dàng, ánh mắt quan tâm nhìn Hoắc Diên Xuyên.
Cô ta chưa bao giờ thấy Hoắc Diên Xuyên nói chuyện với mình bằng giọng điệu như vậy.
"Đúng vậy, Hoắc Diên Xuyên sao lại như vậy chứ..." Một người khác cũng lên tiếng an ủi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Ngư quan trọng đến mức đó sao?! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời vừa rồi của Hoắc Diên Xuyên là có ý gì?
"Anh Diên Xuyên, bạn học Khương Ngư sao lại như vậy chứ? Một chút cũng không nể mặt anh, còn giẫm lên chân anh nữa... có đau lắm không?"
Lòng ngực Tống Nghiên Tuyết dâng lên một cảm giác tức giận khó chịu, nhưng cô ta vẫn cố gắng kiềm chế, nở một nụ cười gượng gạo với mọi người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.