Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103: Chương 103

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Chương 103


“Em nhìn xem.”

Giang Quả Quả mếu máo, sắp khóc: “Anh cả, em chọc chị dâu nhỏ tức giận rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không đâu.”

Giang Quả Quả nâng lên mắt, hốc mắt ửng đỏ, ngoài ý muốn phát giác thế mà giữa mày anh cả giãn ra.

“Không đâu.”

Giang Quả Quả ngồi xổm ở cửa nhà ôm đầu gối, cả người cuộn thành một đoàn.

“Chúng ta có nhiều thời gian chuẩn bị hơn so với người khác, cũng có thể chuẩn bị tâm lý trước. Mua một bộ quần áo đẹp, lại mua một đôi giày da.” Đường Hồng Cẩm nói, “Chờ đến lúc đó đi phỏng vấn, trang điểm thoả đáng có thể diện.”

Biết Ninh Kiều chỉ là ở đó một buổi trưa, Giang Hành liền an tâm.

Đường Hồng Cẩm nhất thời còn chưa biết tiêu chuẩn tuyển chọn, nhưng Tô Thanh Thời học hết trung học, hẳn là đủ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Hồng Cẩm biết Tô Thanh Thời muốn có một phần công tác chính thức, có thể diện. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Còn có một việc, anh muốn nói với em.” Đường Hồng Cẩm lấy ra thư của nhà chồng chị gái gửi tới.

Ngược lại rất tốt.

———————————

Giang Hành:……

“Làm sao vậy?”

Còn rất chờ mong?

Chẳng qua trêu Quả Quả thì trêu Quả Quả, đối với Giang Hành thì bà ta sẽ nói lời nói thật.

Cô bé tiếp tục tủi thân mà nói: “Chị dâu nhỏ sẽ không để ý tới em.”

Lúc đến bệnh viện quân khu tái khám, Đường Hồng Cẩm nghe y tá đổi băng gạc nói, trường tiểu học quân khu muốn tuyển giáo viên.

“Đúng là giọng của em, về rồi sao không vào nhà?” Giang Nguyên cùng Giang Kỳ về sớm nghe có tiếng bèn ra tới.

Mỗi phút mỗi giây trôi qua. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi về nhà, từ xa Giang Hành thấy một bóng dáng nho nhỏ ở trước cửa.

Đường Hồng Cẩm đỡ bả vai Tô Thanh Thời, để cô ta ngồi trở lại, mở thư ra để trước mặt cô ta.

Bây giờ Giang Quả Quả nào nghe lọt tai những lời này, vào tai trái, ra tai phải.

Nhưng đột nhiên, cửa được mở ra.

Đường Hồng Cẩm nhẹ nhàng ôm lấy Tô Thanh Thời.

“Thanh Thời, trường tiểu học ở quân khu tuyển giáo viên.” Đường Hồng Cẩm nói, “Chức vị rất thích hợp với em, em muốn thử một lần không?”

Giang Quả Quả dùng sức chớp chớp mắt, đem nước mắt chớp trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong phòng, Ninh Kiều cúi đầu, thấy Giang Quả Quả ngồi ở ngạch cửa.

Qua hồi lâu, trong phòng sách quanh quẩn giọng nói thanh lãnh của Tô Thanh Thời.

Ánh mắt bình tĩnh như nước lặng của Tô Thanh Thời đột nhiên có sức sống.

“Anh biết.” Giang Hành nói, “Em không cố ý, về sau muốn quyết định vấn đề gì quan trọng trước hết phải hỏi người lớn trong nhà.”

Tuy rằng Tô Thanh Thời chưa nói gì, nhưng Đường Hồng Cẩm biết, Tô Thanh Thời rất thất vọng.

Lúc này, cô ta không có đẩy ra.

Tô Thanh Thời hiếm khi nói nhiều, lôi kéo Đường Hồng Cẩm hỏi han.

Tô Thanh Thời cười nhạo nói: “Thật đúng là đánh một cái tát lại cho một quả táo.”

“Tối nay chị dâu nhỏ sẽ không ở cùng phòng với em! Sau này cũng sẽ không ngủ cùng em!”

Chương 103: Chương 103

Tô Thanh Thời nhướng mày, không có nhận.

Cô ta không thường cười, nhưng mỗi lần tươi cười, đều như mây mù bị xua tan, cả người phát sáng.

Trái tim Đường Hồng Cẩm như treo ở cổ họng.

Là thân thích của y tá nói, tin tức tạm thời còn chưa được công bố, nhưng chắc chắn là thật.

“Sau này chị dâu nhỏ sẽ không chải tóc cho em nữa.”

Tô Thanh Thời đang viết nhật ký, giương mắt nhìn thấy Đường Hồng Cầm.

Mấy tháng trước, lúc Tô Thanh Thời vừa đến hải đảo, ngân hàng muốn tuyển nhân viên ở bộ đội. Bộ đội chọn lựa từ người nhà theo tuỳ quân, nhưng bởi vì mới đến không lâu, mọi người đều không quen thuộc với cô ta nên cuối cùng người được chọn là Thẩm Ngọc Tuyết.

Chủ nhiệm Bạch là người có trách nhiệm, chạng vạng còn ở trong nhà nấu cơm, từ cửa sổ thấy Giang Hành đã trở lại, lập tức tiến lên nói rõ tình huống cho anh.

Giang Quả Quả há to miệng, chuẩn bị gào khóc.

Cô ta đứng lên: “Thật sao?”

Tô Thanh Thời nở nụ cười.

Giang Hành đi nhanh vài bước tiến lên, duỗi tay đỡ: “Em làm sao vậy?”

“Thật.” Đường Hồng Cẩm đi lên phía trước, nắm lấy tay cô ta, “Dạy học và giáo d·ụ·c, chỉ cần tiếp xúc với bọn nhỏ, không cần giao tiếp với người khác. Anh nghĩ, nếu em thành giáo viên, nhất định sẽ là giáo viên ưu tú nhất, xuất sắc nhất.”

“Chị dâu nhỏ!”

“Làm sao vậy?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Chương 103