Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 114: Chương 114
Giang Quả Quả lộ ra biểu cảm cao thâm khó đoán: “Anh hai, anh ba, nghe lời vợ mình nói, không mất mặt!”
“Vậy phải rửa tay rồi.” Ninh Kiều nói.
Mẹ cô cũng thích dùng giọng điệu oán giận khoe khoang với những người khác trong khu nhà, về việc con gái mình tốt bao nhiêu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều còn chưa bắt đầu chuẩn bị, ba đứa nhỏ cũng đã vội lên, ngồi thành một hàng.
Giang Nguyên, Giang Kỳ và Giang Quả Quả nhìn chằm chằm anh cả không nháy mắt, tỏ vẻ chờ đợi xem kịch vui. Nếu Giang Hành tham gia cùng bọn họ thì uy nghiêm của người anh cả thật sự chẳng còn lại gì.
Giọng nói của Ninh Kiều mềm mại, nhưng biểu cảm đã trở nên nghiêm khắc: “Trò không đi học à?”
Lần đầu tiên được Ninh Kiều hô thẳng tên, anh còn có chút không thích ứng.
“Không thành vấn đề!”
Yên lặng giây lát, anh ngồi xuống.
Nhà họ Giang mở một cuộc hội nghị gia đình quy mô nhỏ.
“Đây là thước dạy học.” Giang Kỳ đưa chổi lông gà.
Còn chưa ngồi ổn, Giang Quả Quả lại đứng dậy về phòng, lấy ra sách giáo khoa đưa cho cô.
“Giang Hành!”
“Khó trách mềm mại như vậy.” Ninh Kiều cười tủm tỉm nói.
Đơn giản là Ninh Kiều nói, chính mình chuẩn bị đến phỏng vấn ở trường tiểu học quân khu.
Từ nhà Đổng Tinh Mai trở về, Ninh Kiều vẫn luôn nghĩ chuyện làm giáo viên.
“Làm gì vậy?” Ninh Kiều hỏi.
Khi còn nhỏ Ninh Kiều liền mê chơi trò đóng vai gia đình, nhưng anh cô chê ấu trĩ, không muốn chơi với cô.
Trong cốt truyện, sau khi Phó Thiến Nhiên c.h.ế.t đuối, Lạc Thư Lan đã chịu đả kích rất lớn.
Không nghĩ tới hiện tại, có thể bù lại được ở chỗ này.
Nhưng đột nhiên, Ninh Kiều nhẹ nhàng vỗ cái bàn.
Ninh Kiều không tự giác hỏi: “Chị Thư Lan, Thiến Nhiên đâu?”
Giang Hành:?
Nhớ tới cốt truyện có liên quan với con gái của Lạc Thư Lan, lại gặp Lạc Thư Lan, trái tim Ninh Kiều không khỏi đập mạnh một chút.
“Đi học nha.” Giang Quả Quả nghiêm trang nói, “Chị dâu nhỏ, chúng ta tập trước.”
“Thiến Nhiên nhà tôi thật là ngốc.” Lạc Thư Lan nói, “Mấy ngày trước tôi nói da tay mình có chút khô, con bé bảo tôi thoa kem dưỡng da, tôi không nỡ. Thứ quý giá như vậy, thoa lên mặt còn sợ lãng phí tiền, còn thoa lên tay gì chứ. Kết quả cô đoán xem, ngay tối hôm qua, con bé nhân lúc tôi ngủ liền thoa một đống lên tay tôi. Sáng hôm nay thức dậy, ngửi thấy mùi hương, tôi cũng không nỡ rửa tay!”
——————————— (đọc tại Qidian-VP.com)
Về sau còn như thế nào trị được bọn họ?
Giang Nguyên, Giang Kỳ và Giang Quả Quả chớp chớp mắt, đồng thời nhìn về phía anh cả.
Ninh Kiều rất phối hợp mà sờ tay Lạc Thư Lan, dùng sức gật đầu: “Là mùi kem dưỡng da.”
Giang Nguyên cùng Giang Kỳ ngây ra như phỗng.
“Bạn học Giang Hành, ngồi xuống!” Ninh Kiều lắc lắc khuôn mặt nhỏ, cầm lấy sách giáo khoa.
“Cho nên nói, con gái là tri kỷ.” Lạc Thư Lan ngửi mu bàn tay của mình, “Tôi đi về trước, mấy hôm trước Thiến Nhiên la hét muốn ăn màn thầu trắng, tôi về làm cho con bé.”
Bà ta không khóc, cũng chẳng cười, cả ngày nhốt mình trong phòng. Mấy thím trong khu người nhà nói bà ta bị bệnh, nhưng cụ thể là bệnh gì, cả bác sĩ cũng khám không ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Nguyên cũng có tư có vị.
“Không biết đi đâu chơi rồi, mỗi ngày vừa mở mắt ra đã không thấy bóng dáng, nếu Thiến Nhiên nhà tôi ngoan ngoãn như cô, thì tôi không phải sầu như vầy.” Lạc Thư Lan cười, lại dừng một chút, vươn tay, “Đồng chí Tiểu Ninh, cô nhìn xem tay của tôi, có phải bóng loáng hơn không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chị dâu nhỏ cũng thật ghê gớm, có thể hù cho anh cả sửng sốt!
Đột nhiên gặp được Lạc Thư Lan.
Chương 114: Chương 114
Giang Nguyên xem náo nhiệt không chê lớn chuyện nói: “Chị dâu nhỏ, chị phải dữ thêm một chút, bằng không học sinh tiểu học sẽ không nghe lời!”
Giang Hành quay đầu lại.
Ninh Kiều nhớ tới mẹ mình.
Dù nói thế nào đi nữa, trở thành giáo viên tiểu học vẫn là có lực hấp dẫn. Dù gì lúc trước ở An Thành, cô vẫn luôn muốn có một công việc ổn định.
Giang Nguyên cùng Giang Kỳ hai mặt nhìn nhau, nháy mắt thẳng lưng lên.
Lúc này Lạc Thư Lan mới nhớ tới, nhíu mày: “Vậy phải làm sao bây giờ……”
Ninh Kiều có chút hồi hộp, cũng có chút chờ mong: “Có thể được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Hành:……
Đừng nói, đúng là chơi vui.
“Chị Thư Lan.”
“Chị dâu nhỏ, học sinh tiểu học nghịch ngợm lắm, chị phải hung dữ một chút nga.” Giang Quả Quả nhắc nhở.
Ninh Kiều tiến vào trạng thái trong một giây, chỉ chỉ Giang Nguyên cùng Giang Kỳ: “Ngồi đàng hoàng, cà lơ phất phơ.”
Giang Hành đứng ở một bên cười, mặc cho bọn họ hồ nháo, xoay người muốn vào phòng sách.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.