Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 215: Chương 215
Ninh Kiều nghe Lục Từ Từ nói như vậy, nhìn từng gương mặt nhỏ mềm mại ngoan ngoãn trước mắt.
Hai đứa nhỏ cầm muỗng một cách thuần thục, ăn từng ngụm một, trong bát cơm có thịt hầm, Đoàn Đoàn múc hai muỗng, cho vào chén của Viên Viên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều đi đến cạnh Đoàn Đoàn và Viên Viên, hai anh em lo lắng ngẩng đầu, sợ hãi bản thân làm sai, bị phê bình.
Thức ăn trong nhà trẻ có tốt nhưng cũng không phải trong bát chỉ toàn thịt, có bé sẽ cướp thịt trong chén người khác ăn. Nhưng bọn nhỏ ba bốn tuổi cũng không ngốc, thịt của mình sao có thể để người khác cướp đi, che bát kêu gào.
Một dì múc đồ ăn cho bọn nhỏ, bọn nhỏ ăn không hết quá nhiều, phần chừa ra là cơm trưa cho công nhân viên chức.
“Có thể xếp hàng nha.” Lục Từ Từ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất khó tưởng tượng ra trạng thái không nghe lời của mấy cục bột nhỏ mềm mụp này.
Giờ cơm trưa, Ninh Kiều cùng Lục Từ Từ sắp xếp bàn.
“Em có thể chăm sóc anh trai.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hơn nữa thời gian dài ăn đồ ăn lạnh, không tốt cho dạ dày, sẽ không thoải mái.”
Viên Viên thấy thế, cũng không ăn, một lần nữa múc thịt trả lại vào chén của anh trai.
Dưới bầu không khí làm việc như vậy, Ninh Kiều thích ứng rất mau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều đã đến tham quan nhà trẻ trước một ngày, cũng đến lớp khác xem qua, biết chỉ cần hát nhạc thiếu nhi, lại cùng bọn nhỏ chơi trò chơi là được.
“Dì đã múc cho mỗi bạn một phần cơm đủ ăn, không cần chia sẻ nha.” Ninh Kiều dịu dàng nói, “Hai em cứ dùng muỗng múc thịt như vậy, truyền qua truyền lại, thịt lạnh sẽ không ngon.”
Ninh Kiều học theo bọn nhỏ, xếp hàng ở cuối cùng, múc xong đồ ăn vừa muốn ngồi xuống liền thấy Lục Từ Từ cùng dì phụt cười ra tiếng.
Vẫn là rất thơm. (đọc tại Qidian-VP.com)
So với họ thì Đoàn Đoàn và Viên Viên nghe lời nhất.
Chương 215: Chương 215
Sau lại viện trưởng Nhiếp có tâm quản lý nhà giữ trẻ bèn tiến hành cải cách, dựa theo tuổi tác chia bọn nhỏ ra thành các lớp khác nhau. Lớp mà Ninh Kiều được phân phối đến, phần lớn là các bạn nhỏ ba bốn tuổi, ăn cơm ngủ trưa đều tự làm được, hơn nữa cũng không quá ầm ĩ như mấy đứa trẻ 6 tuổi.
Lục Từ Từ nhắc nhở Ninh Kiều: “Cô cũng không thể quá dịu dàng với bọn nhỏ, các bạn nhỏ rất có ánh mắt, nếu cô quá dễ, bọn họ sẽ không nghe lời!”
Lục Từ Từ chỉ vào các bạn nhỏ đã bắt đầu “Đánh giặc” trên bàn, nói: “Chắc là đến cuối cùng chúng ta mới có thể ăn nha.”
Nhà trẻ có sân thể d·ụ·c, buổi sáng các bạn nhỏ tới, hai giáo viên sẽ dẫn bọn họ đến đây để phơi nắng, hoạt động thân thể. Có bạn nhỏ ăn ngon, bụ bẫm, có bạn nhỏ nhỏ gầy hơn, Lục Từ Từ chỉ vào mấy bé nhỏ gầy, nói với Ninh Kiều đây đều là những bé khiến người khác đau đầu mỗi khi ăn cơm trưa.
Mấy đứa trẻ còn nhỏ nên việc dạy học cũng không khó.
Các bạn nhỏ lập tức xếp hàng, chạy đến trước mặt dì múc cơm.
Hai anh em ăn rất chậm, dành phần lớn thời gian vào việc chia sẻ thịt cho nhau, nhưng bọn họ an tĩnh nên rất dễ dàng bị người khác xem nhẹ.
Chỉ một buổi sáng, Ninh Kiều đã nhớ hết tên bọn nhỏ. Tuổi này là tuổi ngây thơ đáng yêu nhất, rất nhanh mấy bé hoạt bát đã thân thiết với Ninh Kiều, giống cái đuôi nhỏ đi theo sau cô, thỉnh thoảng còn sẽ làm nũng.
Đoàn Đoàn và Viên Viên thấy người quen, chớp đôi mắt xem Ninh Kiều, Ninh Kiều mỉm cười nhìn về phía bọn họ, bọn họ liền thẹn thùng nghiêng đầu, cũng lộ ra gương mặt tươi cười.
Đoàn Đoàn và Viên Viên ngửi ngửi.
“Chào các em, cô là giáo viên mới đến.” Ninh Kiều nói, “Các em có thể gọi cô là cô giáo Ninh.”
Bọn nhỏ ôm ghế ngồi nghiêm chỉnh, hai tay nhỏ để trên mặt bàn, chờ đồ ăn trưa.
Ninh Kiều không hiểu mà nhìn hai người họ.
Trước bàn, bọn nhỏ biến đổi các loại nghịch ngợm.
Trận thế thế này, hiển nhiên Lục Từ Từ và dì đã thấy nhiều không lạ, canh giữ trước mặt mấy nhóc con, chăm chú theo dõi bọn họ ăn cơm.
Cùng lớp còn có một giáo viên trẻ khác, tên Lục Từ Từ. Thấy Ninh Kiều tới, Lục Từ Từ như gặp được cứu binh, lượng công việc được san sẻ một nửa, Lục Từ Từ vui đến sắp cười ra tiếng, thoạt nhìn rất dễ gần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.