Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 274: Chương 274
“Làm sao vậy?” Giang Hành hỏi.
Thật dịu dàng.
Vợ anh dỗ dành anh.
Tâm tư Ninh Kiều rất tỉ mỉ, buổi sáng nhìn bộ dáng xuất thần của Giang Hành, cô suy đoán hẳn là anh nghĩ đến Thẩm Hoa Lâm.
Giang Kỳ nấu cơm đều phá lệ hăng say, còn quấn lấy chị dâu nhỏ, nhắc cô nhớ dẫn cậu ấy đến nhà chị La Cầm ăn ké.
Tuy uy nghiêm còn tồn tại, nhưng vẻ lãnh đạm không dễ gần của ngày thường bị hoà tan đi.
“Có Giang Nguyên, Giang Kỳ, Quả Quả……”
Nhưng không nghĩ tới, chị dâu nhỏ đã bị anh cả cướp đi.
Ninh Kiều sững sờ một chút.
Giang Quả Quả ấm ức gọi: “Chị dâu nhỏ.”
Ninh Kiều nghe rất nghiêm túc, thật vất vả mới chen miệng vào được, cô hỏi: “Quả Quả, em có khát không? Muốn uống miếng nước không?”
Khi trở về, còn muốn quấn lấy chị dâu nhỏ.
“Đi bơi lội! Chúng ta đi bờ biển, anh dạy em bơi lội!”
“Chị dâu nhỏ, bây giờ đến em!” Giang Kỳ đứng dậy.
Khu người nhà rất lớn, có nhiều người ở như vậy, có một bộ phân người, Ninh Kiều đến bây giờ còn chưa quen biết hết, nhiều nhất chỉ là gặp mặt mỉm cười một chút, chào hỏi một cái mà thôi.
“Phải đợi mấy ngày nữa mới có thể có phiếu điểm, nhưng em đoán, lần này nhất định lại có tiến bộ!”
Giang Quả Quả nhận lấy ly tráng men chị dâu nhỏ đưa, uống một hớp nước lớn.
Giang Hành:…… (đọc tại Qidian-VP.com)
Các em trai em gái hỏi thăm tin tức về hàng xóm bên cạnh xong liền trở về.
Ninh Kiều khó xử mà đứng bên cạnh Giang Hành: “Quả Quả, chị đang an ủi anh cả của em.”
Doanh trưởng Giang cúi đầu: “Haizzz.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều đã hẹn với La Cầm từ sớm, lúc này trực tiếp đồng ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều đứng ở cạnh cửa cười, vừa nhấc mắt, liền thấy Giang Hành đã trở lại.
Giang Hành ngẩn ra.
Chương 274: Chương 274
Cả doanh trưởng Giang cũng không biết chuyện này, bọn họ trước tiên nghe được từ miệng của mấy thím trong khu người nhà, tin tức thực linh thông.
“Anh đừng khổ sở.” Ninh Kiều nói, “Em sẽ ở bên cạnh anh.”
“Buổi sáng ở nhà trẻ, anh không vui.”
“Chị dâu nhỏ, lần này thi xong, thì được nghỉ hè hai tháng đấy, đến lúc đó chúng ta đi nơi nào chơi đi?”
Cả đêm, anh cả của bọn họ, thế mà bá chiếm chị dâu nhỏ cả đêm!
Giang Nguyên cười thần bí nói: “Đúng vậy.”
Ninh Kiều nhẹ nhàng vỗ lưng của anh.
Giang Quả Quả không dám nói, nhưng dưới đáy lòng đã gào khàn cả giọng.
Ninh Kiều vừa muốn đi qua, nâng mắt liếc Giang Hành một cái.
Cô là giáo viên của bọn nhỏ, ngày thường đi theo viện trưởng Nhiếp học tập tìm hiểu suy nghĩ sâu trong nội tâm cùng nhu cầu của bọn nhỏ. Bởi vậy bây giờ, Ninh Kiều lấy ra tinh thần nghề nghiệp của mình, nhẹ nhàng nói: “Anh đừng buồn nữa, còn có rất nhiều người ở bên cạnh anh.”
“Còn có em.”
Anh cả đang diễn, diễn, đến một đứa con nít như cô bé còn nhìn ra!
Các em trai em gái đặc biệt hưng phấn, ba người đều thành lảm nhảm. Trong mười ba ngày đã xảy ra rất nhiều chuyện, tuy rằng đều là những việc nhỏ trong sinh hoạt, nhưng bọn họ đều tích cóp lại, muốn nói với chị dâu nhỏ.
Cô quay đầu nhìn về phía Giang Nguyên: “Em cũng đang xếp hàng?”
Giang Quả Quả đứng lên: “Nhưng mà bây giờ chúng ta là có thể đi hỏi thăm!”
Bọn nhỏ còn nói với Ninh Kiều, ngày mai sẽ có người tới căn nhà bên cạnh ở.
Bọn họ đồng thanh nói: “Không nghe nói.”
Thật ra anh không có buồn, lúc ấy anh cảm thấy buồn bã chỉ trong nháy mắt thôi, nhưng rất nhanh liền biến mất.
Anh thuận thế kề sát vào, đặt cằm lên vai cô.
Ninh Kiều:……
“Các em có nghe nói người muốn dọn vào nhà bên cạnh là ai không?” Ninh Kiều hỏi.
Cô thích xem dáng vẻ doanh trưởng Giang mặc quân trang.
Bây giờ chị dâu nhỏ cùng anh cả đã trở lại, cảm giác vắng vẻ biến mất không thấy tăm hơi, như là gia đình này bị lấp đầy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không vội không vội.” Ninh Kiều muốn gọi bọn họ lại, nhưng ba đứa nhỏ chạy quá nhanh, nhanh như chớp đã không thấy người.
Hàng xóm ở gần như vậy, hai bên nói cái gì, cách một bức tường đều có thể nghe thấy.
Lỗ tai của Ninh Kiều, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi trong chốc lát.
Ninh Kiều chạy chậm đi qua: “Anh tốt hơn chút nào chưa?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nhà bên cạnh có người dọn vào ở thì khác.
Giang Quả Quả là người nói hăng say nhất, cô bé nói học kỳ này lại sắp kết thúc, hai ngày trước là kỳ thi cuối kỳ, cô bé là người cuối cùng nộp bài thi, vì muốn kiểm tra lại bài thi cho thật kỹ, không muốn vì sơ ý mà bị trừ điểm. Còn kết quả thi cử, bởi vì hình thức quản lý trường tiểu học trở nên chính thức hóa, hiệu trưởng Viên liền cố gắng để phương diện chấm điểm đạt đến cực hạn, mỗi một môn thi đều sắp xếp hai giáo viên chấm điểm, rất chú trọng.
Hai anh em đều giả vờ đáng thương để tranh sủng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.