Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 276: Chương 276

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 276: Chương 276


Khi biết được nhà đối phương có ba em trai em gái, Uông Cương Nghị mới hiểu ra.

Chương 276: Chương 276

“Phó doanh trưởng Uông, chào anh.” Ninh Kiều nhẹ nhàng nói, “Tôi tên Ninh Kiều.”

Đại khái là nghĩ đến đêm mai dọn phòng, gương mặt của cô sẽ trở nên đỏ bừng.

Thấy Ninh Kiều, anh duỗi tay rất tự nhiên, kéo cô đến bên cạnh mình.

Tổng cộng có ba đứa trẻ, một trai, hai gái.

Vợ của Uông Cương Nghị vội vàng kéo cậu bé ra phía sau để bảo vệ.

Hiển nhiên là vợ của Uông Cương Nghị không quen trò chuyện với nhiều người như vậy, sắc mặt vẫn luôn có chút thấp thỏm.

Đứa lớn cùng đứa thứ hai tầm bảy tám tuổi, nhỏ hơn Giang Quả Quả một ít, đứa út đại khái còn chưa học tiểu học.

Giang Hành quen dậy sớm, đứng ở trong sân nhỏ, cùng đối phương nói mấy câu.

Chờ đến buổi tối chuẩn bị nghỉ ngơi cô bé còn khoe khoang, làm mặt quỷ với anh cả, đóng cửa phòng lại.

Ninh Kiều bị đánh thức, cô xoa đôi mắt bước ra, xuyên thấu qua cửa sổ, thấy vài gương mặt lạ. Cô biết là hàng xóm mới tới rồi bèn về phòng rửa mặt, đổi một bộ quần áo, đi ra sân.

Cậu bé bị vào đánh mông, vẻ mặt khó hiểu, khuôn mặt nhỏ lập tức liền đen: “Con không có làm sai, vì sao đánh con!”

Uông Cương Nghị có khuôn mặt chữ điền, mặc một thân quân trang, thoạt nhìn phi thường nhanh nhẹn. Anh ta còn lớn hơn Giang Hành mấy tuổi, nhưng quân hàm của Giang Hành cao hơn anh ta, dưới tình huống như thế, vợ của đối phương, nên gọi cô một tiếng chị dâu, nhưng mà Uông Cương Nghị nâng lên mắt, nhìn Ninh Kiều xinh đẹp nhỏ nhắn, đoán tuổi của cô còn nhỏ, một tiếng “Chị dâu” nghẹn ở cổ họng, sau một lúc lâu cũng không kêu lên được.

“Không sao, chúng tôi không sợ ồn ào.” Ninh Kiều cười nói.

“Đồng chí Tiểu Ninh, chào cô.” Nan đề được giải quyết dễ dàng, giữa mày Uông Cương Nghị giãn ra, quay đầu kêu vợ anh ta lại đây, “Tiểu Khâu, em lại đây một chút.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước khi đóng cửa lại, Giang Hành nhìn Ninh Kiều một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả mọi người trong khu người nhà biết, phó doanh trưởng mới tới sắp dọn vào khu người nhà.

Vợ anh ta biết vừa nãy mình hiểu lầm, lập tức im lặng, sợ nói nhiều có vẻ bản thân không có kiến thức, quá mất mặt.

Sáng sớm, cách vách truyền đến âm thanh “Bùm bùm”, động tĩnh không nhỏ.

Bé gái thấy thế, bước đi nhẹ nhàng đi đến bên cạnh cô ta: “Mẹ.”

Uông Cương Nghị không nhận thấy sự quẫn bách bất an của vợ.

Hiện tại Ninh Kiều rất mẫn cảm với số tuổi của các bạn nhỏ, trên cơ bản liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được bọn họ bao lớn.

“Ba đứa nhỏ nhà chúng tôi càng ồn ào hơn.” Giang Hành bổ sung.

“Đây là vợ tôi.” Giang Hành đạm thanh giới thiệu, còn nói thêm, “Đây là phó doanh trưởng Uông mới được điều chức đến.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng không nghĩ tới, ngày hôm sau trời mới tờ mờ sáng, bọn họ liền đến.

Vợ của Uông Cương Nghị lập tức giống như bị bỏng tay, thu tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vợ của Uông Cương Nghị cũng chỉ hơn hai mươi mấy tuổi, làn da có chút đen, thắt hai b.í.m tóc bánh quai chèo, thoạt nhìn rất co quắp, hai tay chà xát góc áo. Vừa rồi cô ta thấy Uông Cương Nghị cùng doanh trưởng Giang bắt tay, nhưng chính mình chưa bao giờ trải qua trưởng hợp như vậy, cũng không biết có nên vươn tay ra hay không.

Đối với đối thoại của anh cả cùng chị dâu nhỏ ở trong khu người nhà, Giang Quả Quả hoàn toàn không biết gì cả.

Đây vẫn là kết quả đã trải qua cò kè mặc cả.

——————————————

Giống với lần Ninh Kiều vừa chuyển đến, bọn họ hỏi có cần giúp đỡ gì không, lại trò chuyện vài câu với hai vợ chồng phó doanh trưởng Uông, nói đến vấn đề đi học của bọn nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vợ của Uông Cương Nghị kinh ngạc: “Hai người còn trẻ vậy mà đã có ba cháu rồi à?”

Phó doanh trưởng Uông mới vừa được điều đến quân khu Thanh An tên là Uông Cương Nghị.

Anh ta cười sang sảng: “Vậy là tốt rồi, tôi còn sợ ảnh hưởng đến mọi người.”

Trong phòng có mấy đứa trẻ, đã chạy vào nhà, anh ta kêu một tiếng, bảo bọn họ ra tới.

“Trẻ con đang tuổi hiếu động, có thể sẽ có chút ồn ào. Nếu có quấy rầy mọi người thì cứ nói với tôi.” Uông Cương Nghị nói, rồi vỗ m.ô.n.g con trai, “Hoặc là trực tiếp đánh, không cần phải nể mặt tôi, không cần thủ hạ lưu tình.”

Ninh Kiều nhất thời sững sờ một chút.

“Cô tên Tiểu Khâu đúng không?” Đổng Tinh Mai nói, “Cô cứ gọi tôi là chủ nhiệm Đổng.”

Như vậy liền trực tiếp động thủ? Cô cùng Giang Hành khuyên vài câu.

Lúc này, mấy người nhà trong khu người nhà cũng tới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 276: Chương 276