Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 285: Chương 285

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 285: Chương 285


“Mau về nhà thôi, có quà lớn.”

Vẻ mặt Ninh Kiều buồn bực: “Anh mau nói đi!”

“Việc nào ra việc đó, sao có thể giống con nghĩ chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Từ Từ không chú ý tới biểu cảm của viện trưởng Nhiếp.

“Viện trưởng Nhiếp tin tưởng tôi thì tôi càng không thể để viện trưởng Nhiếp thất vọng.” Ninh Kiều nói, “Viện trưởng Nhiếp đặc cách nhận tôi vào đơn vị, lại phá lệ thăng tôi lên chức phó viện trưởng, nếu ngay cả việc nhỏ như thế mà tôi còn làm không xong, để viện trưởng Nhiếp giúp tôi giải thích hết lần này tới lần khác, vậy chẳng phải y như lời chú Lư nói sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng việc này không thành công được nha.”

Chờ đến khi ra khỏi nhà trẻ thì trời đã tối.

“Vừa rồi cô nhận việc này, chú Lư lập tức nói phó viện trưởng Ninh phải tiến hành cải cách, rõ ràng là mỉa mai nha.”

Trong lớp là tiếng khóc ngao ngao rung trời, cùng dì giữ trẻ luống cuống tay chân.

Nghĩ đến người trong nhà chắc chắn đang nôn nóng chờ đợi, Ninh Kiều bước nhanh hơn.

“Nếu đến lúc đó cô không làm tốt, chắc chắn sẽ châm chọc cô, chức vị này của cô liền giữ không nổi.”

Lục Từ Từ có gương mặt bầu bĩnh, khi nói chuyện biểu cảm trên mặt đặc biệt phong phú, cô ta dùng sức chau mày, thật sự là hận sắt không thành thép.

Cả quá trình Lục Từ Từ chỉ nhìn chằm chằm Lư Thành Phúc, suýt nữa thì bị biểu cảm đắc ý của Lư Thành Phúc chọc cho giận choáng váng.

“Liền bắt đầu từ ngày mai đi.” Cô nhẹ nhàng nói.

Trẻ nhỏ như vậy, cái gì cũng không hiểu, ngoài lo cho bọn họ ăn uống đi vệ sinh, còn có thể làm gì? Không lẽ làm cho bọn họ ngồi học thơ cổ, cả nói chuyện còn chưa biết đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô dựa vào đâu mà tự tin thế!

Chương 285: Chương 285

Lục Từ Từ lập tức dùng ánh mắt ý bảo Ninh Kiều, cô đừng nhận nhiệm vụ không có khả năng thực hiện được đâu.

“Viện trưởng Nhiếp cải cách khắp nơi, nhưng lớp của mấy bé này vẫn luôn giữ nguyên tình trạng như vậy.”

Đề tài lại vòng trở lại.

Sau khi tan làm, Ninh Kiều không trực tiếp về nhà.

Lục Từ Từ đều sắp vuốt mồ hôi.

Lục Từ Từ yên lặng nghe, cũng không phải không có lý.

Cô kéo khuỷu tay của Lục Từ Từ, nhẹ nhàng nói: “Cô cứ yên tâm đi, tin tưởng tôi.”

Ninh Kiều đây là muốn tự ép mình vào đường cùng nha!

———————————————

“Thật ra căn bản không cần quan tâm chú Lư nói gì, chú ấy là vì con gái không tìm được việc, trong lòng không vui mới tìm cô trút giận.”

Lạc Thư Lan và Phó Thiến Nhiên từ bên cạnh đi qua.

“Cô thật là…. Nếu không dạy tốt cho mấy bé, coi như không làm được phó viện trưởng!”

————————————

“Quà lớn gì thế?”

Ai biết, sắc mặt Ninh Kiều rất bình tĩnh.

Quả nhiên, chờ đến khi tới cổng khu người nhà quân khu, cô liền thấy Giang Hành.

Hai vợ chồng ở chung, hiển nhiên ngọt ngào hơn lúc mới vừa kết hôn rất nhiều, doanh trưởng Giang dắt tay vợ, cô cũng không né tránh, hai người ngọt ngào đi về nhà.

Lục Từ Từ lắc đầu.

Giang Hành ra ngoài đón cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trách nhiệm mà phó viện trưởng gánh vác, vốn dĩ liền lớn hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ninh Kiều bật cười.

Trước khi tan làm, Ninh Kiều bị Lục Từ Từ lôi đến lớp của bọn nhỏ.

“Này gọi là một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng.” Phó Thiến Nhiên cười nói, “Con liền ở nhà phụng dưỡng cha mẹ đến suốt đời.”

“Tâm phục khẩu phục.” Lư Thành Phúc nói, “Nhưng tôi nói trước, cô chăm cho bọn họ nhưng cũng không phải chỉ lo cho bọn họ ăn uống đi vệ sinh. Những việc này, tuỳ tiện mời một người đến là có thể làm, đường đường là phó viện trưởng Ninh thì dù sao cũng phải lấy ra chút trình độ.”

Giang Hành nắm tay cô, bước nhanh hơn.

“Mẹ, lần trước đối tượng mà con tìm là cái dạng gì, mẹ đều đã quên rồi sao?” Phó Thiến Nhiên nói, “Con mới không dám tìm nữa.”

Tổng cộng mười mấy đứa trẻ, thật ra cũng không nhiều, nhưng lại có đến hai dì chăm sóc, có thể thấy được nhiệm vụ của cô cực kỳ gian khổ.

Ninh Kiều cười nói: “Vừa rồi cô không nhìn thấy sắc mặt khó xử của viện trưởng Nhiếp sao?”

“Con xem hai người bọn họ thật tốt.” Lạc Thư Lan nói, “Con cũng mau tìm một đối tượng, để mẹ với cha con yên tâm.”

Ninh Kiều chưa từng tiếp xúc với mấy bé một hai tuổi, lúc này bèn liệt kê tình hình của bọn nhỏ mà cô hỏi thăm được từ mấy dì chăm sóc ra, sau đó đánh dấu tất cả.

Cô ở lại văn phòng trong chốc lát. Trước mắt nan đề gian khổ, cô không thể khiến viện trưởng Nhiếp khó xử, cho nên căng da đầu nhận nhiệm vụ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 285: Chương 285