Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 293: Chương 293
Giang Nguyên ngạc nhiên, bảo em trai lấy bảng điểm ra.
"Đó cũng là tiến bộ rồi!" Giang Kỳ vỗ vai cậu ấy, "Đi thôi, về nhà nào." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai anh em đi về khu người nhà quân khi, đi được nửa đường thì gặp Giang Quả Quả.
Một lớp có hơn bảy mươi đứa trẻ, bình thường Giang Kỳ luôn xếp cuối, lần này nhờ sự động viên của Ninh Kiều mà tiến bộ không ít.
Thật sự không thể kéo được.
Giang Quả Quả bật cười.
Bạn cùng bàn của cậu ấy là Hạ Nguyệt Minh vội vàng với tay giành lấy tờ giấy: "Để tôi xem, cậu thi kém thế nào."
Ninh Kiều chỉ biết rằng điều đó xảy ra vào tháng Mười, nhưng không chắc chắn thời gian cụ thể.
"Em đứng thứ năm mươi chín trong lớp?" Giang Nguyên hỏi.
Giang Nguyên cuống lên, duỗi tay dài, giật lại bảng điểm.
Giang Kỳ gãi đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt Giang Nguyên thoáng chút u ám.
Vì xấu hổ, mặt Hạ Nguyệt Minh đỏ bừng, sau khi khó khăn lắm mới lấy lại bình tĩnh, cô ta tức giận nói: "Chỉ đùa thôi, cậu cau có cái mặt làm gì?"
Nhìn dáng vẻ cô bé ngẩng cao đầu như một con gà trống thắng trận, biết ngay cô bé cũng đã nhận được bảng điểm đáng hài lòng.
Trong nhà này, mẹ sinh ra cô bé và anh cả là hai người thông minh, rồi lại sinh ra anh hai và anh ba là hai người ngốc, phân chia rất đều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Nguyệt Minh cũng bước ra khỏi lớp, đi ngang qua họ, nhẹ nhàng buông một câu: "Tự mình thi kém, còn giận người khác."
Kỳ thi đại học sẽ được khôi phục vào năm nào?
Mùa hè này, Giang Nguyên và Giang Kỳ có thời gian nghỉ giống Giang Quả Quả.
"Anh hai, anh thi được thứ mấy?" Giang Kỳ hỏi.
Dù chị dâu nhỏ bảo cậu ấy rằng, vì Tô Thanh Thời có ân oán với nhà họ Giang nên mới viết tờ giấy đó.
"Từ dưới lên thứ…" Giang Nguyên khó nói nên lời, hạ giọng, "bốn."
Giang Nguyên không khỏi nhớ lại mẩu giấy của Tô Thanh Thời viết cho mình trước đây.
Nhưng mỗi khi thất vọng, Giang Nguyên luôn nhớ lại những dòng chữ chói mắt trên tờ giấy đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả nhà, tất cả đều gặp nhau trên đường về nhà.
"Nói bậy." Ninh Kiều đi từ phía sau tới, "Em và anh cả trông giống nhau thế mà."
Lườm xong, cậu ấy đeo ba lô lên vai, quay người ra khỏi lớp.
Và cô cố gắng hết sức để kéo các em, thực ra còn có một lý do khác.
Chương 293: Chương 293
Ninh Kiều đang nghĩ ——
Kế hoạch học tập của chị dâu nhỏ đề ra chẳng lẽ còn chưa đủ nghiêm túc sao? Mấy tháng nay, mỗi ngày bọn họ đều ngồi ở bàn ăn học tập, ba người có bầu không khí học tập rất tốt.
Giang Nguyên nhận được bảng điểm, lập tức vò nát, nhét vào cặp.
"Anh hai, anh đang tức giận à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Các em đối xử rất tốt với Ninh Kiều, cô cũng đáp lại bằng tình cảm tương tự.
"Anh hai, đây không phải lần đầu chúng ta thi kém, tức giận gì chứ?" Giang Kỳ ngơ ngác nói.
Giang Nguyên cảm thấy khó chịu ở trong lòng: "Chị dâu nhỏ nói, lần này không được xếp cuối bảng một, hai, ba, nếu không chị ấy sẽ nghiêm túc lập kế hoạch học tập cho anh."
Rất đặc biệt và đáng phấn khởi.
Vẻ mặt cậu ấy hung dữ, hành động lại nhanh, khiến Hạ Nguyệt Minh sợ hãi không dám thở mạnh.
"Anh hai, không phải anh vẫn xếp hạng cuối một, hai, ba chứ?" Giang Kỳ hỏi, "Lần này đến cả em cũng tiến bộ rồi."
"Anh hai, đừng tự hạ thấp chính mình." Giang Kỳ nói, "Thực ra em đứng thứ năm mươi chín là nhờ nhìn trộm hai bài của bạn cùng bàn."
Bảng điểm này được gấp gọn gàng, nhìn là biết em trai rất coi trọng.
Trên tờ giấy đó, Tô Thanh Thời dùng giọng điệu khích lệ bảo cậu ấy rằng, mẹ cậu ấy rời đi vì ghét bỏ cậu ấy ngu ngốc, ghét bỏ cậu ấy không giống các anh em trong nhà. Lúc đó, còn chưa có em gái, sau này em gái ra đời, quả thực cũng thông minh hơn cậu ấy.
Ba đứa trẻ lớn mỗi đứa đều mang tâm sự riêng.
Giang Kỳ không cao bằng anh hai, khi khoác vai anh hai, trông có vẻ hơi vất vả.
"Mấy ngày trước đi ăn ở nhà chị La Cầm, ăn thật ngon." Giang Kỳ nói, "Chị dâu nhỏ nói, nếu em thi tốt hơn, chị ấy sẽ lại đưa em đến nhà chị La Cầm ăn!"
"Các em nói xem, có khi nào anh… " Giang Nguyên nghiến răng, khó khăn lắm mới nói hết câu, "Không phải là con của nhà họ Giang không?"
Ninh Kiều nhìn em hai và em ba, ngoài việc cảnh cáo em ba không được gian lận, cô không thể làm gì hơn.
"Không ai đùa với cậu." Giang Nguyên lườm cô ta.
Đang đi nửa đường, Giang Nguyên gặp Giang Kỳ đi từ trên lầu xuống.
Khi nội dung phần tiếp theo của cốt truyện gốc tràn vào tâm trí cô, vào những năm 1970, một tin tức lan truyền khắp cả nước.
Rất trùng hợp, cả ba nhận bảng điểm từ tay giáo viên cùng một ngày.
Giang Nguyên không thể lạc quan như em trai và em gái, có chút bực bội tự nhủ: "Vậy là, em là đồ ngốc bẩm sinh sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.